Tần Lan thấy nam nhân cường thế trước mặt không từ chối mình, trong lòng mừng như điên. Nữ hài thật sự bưng chai rượu, điên cuồng dốc vào cổ họng mình.
Rượu mạnh năm mươi ba độ.
Mặc dù Tần Lan giỏi uống rượu nhưng vẫn bị sặc bởi độ cay nồng. Rượu trong suốt thấm ướt môi nàng, khiến thân hình nóng bóng của nàng càng thêm xinh đẹp.
Trong mắt người khác, hình ảnh này đủ ướt át, nhưng trong mắt Tô Bình Nam lại là sự tàn khốc của thế giới này.
"Có cơ hội thì dám liều lĩnh cược một lần, xem như ngươi có dũng khí."
Tô Bình Nam không có hiểu hiện thương hương tiếc ngọc, đưa tay ra hiệu cho đối phương tiếp tục uống rồi mới chậm rãi cất lời: "Ngươi uống hết chai rượu này, ta hỏi ngươi một vấn đề. Nếu câu trả lời khiến ta hài lòng thì ta sẽ nâng đỡ ngươi một lần, ngươi thấy sao?"
"Được."
Bộp! Nữ hài uống xong, đặt chai rượu lên bàn, cơ thể lảo đảo. Nàng áp chế men say rồi nói: "Ngươi hỏi, ta trả lời."
…
Tầm mắt của mỗi người đều bị môi trường sống trói buộc, tất nhiên Tần Lan cũng không ngoại lệ.
Từ nhỏ nàng đã là mỹ nhân.
Bởi vì tính tình hoạt bát nên nàng được mẹ đưa tới cung thiếu nhi học múa, nào ngờ vì xinh đẹp nên đất trời đưa đẩy nàng đi lên con đường diễn viên.
Ở Hạ quốc, lĩnh vực nào đen tối nhất, hỗn loạn nhất?
Mỗi người mỗi ý.
Nhưng nếu lập danh sách thì e là đáp án của bất cứ ai đều liệt giới giải trí vào top ba.
Từ đó có thể thấy giới này khó lăn lộn cỡ nào.
Tần Lan sinh ra trong một gia đình công nhân bình thường, không có bất kỳ tài nguyên gì trong giới giải trí. Không quyền, không thế, không tài nguyên, một năm qua đi nữ hài vẫn ở trong căn phòng nhỏ hẹp dưới tầng hầm. Trong hoàn cảnh ấy, ngoại hình xinh đẹp của nữ hài là nguồn gốc của tội lỗi.
Nhưng cũng là tài nguyên lớn nhất.
Ban đầu Tần đại mỹ nữ chưa bị chèn ép nên nội tâm vẫn có chút kiêu ngạo.
Không dự tiệc, không nhận lời mời ăn khuya của đạo diễn. Nhưng ngày từng ngày trôi qua, cuộc sống thật sự khổ cực.
Mỗi ngày, chuyện đầu tiên nàng làm sau khi thức dậy là ra sức tự an ủi mình, chỉ có như vậy nàng mới có thể bày ra trạng thái tốt nhất để đối mặt với một ngày không có thu hoạch gì.
Hỗn loạn, tạp nham là hiện trạng của giới giải trí.
Sau khi ngươi chứng kiến giới hạn đạo đức của mình là chuyện bình thường trong giới giải trí, khỏi cần nghĩ cũng biết lực đả kích đối với tam quan như thế nào.
Đặc biệt là một sự việc khiến Tần đại mỹ nữ cuối cùng cũng lựa chọn thỏa hiệp.
Nàng trăm cay nghìn đắng lấy được một vai nữ phụ có sáu lời thoại, hơn nữa còn có cảnh diễn với nhân vật chính.
Đừng tưởng chuyện này chẳng có gì to tát. Đối với Tần đại mỹ nữ ở giai đoạn này, đây là tia hi vọng duy nhất.
Vì một cảnh quay ngắn ngủi mà nữ hài cố gắng học thuộc lời thoại, nghiên cứu cách đi đứng, giọng điệu nói chuyện.
Nói chung là nàng dồn hết ước mơ và nhiệt huyết của mình vào nó.
Không thể phủ nhận Tần đại mỹ nữ hóa trang rất đẹp.
Mái tóc dài lại qua tay chuyên viên trang điểm, có thể dùng ba chữ để miêu tả tạo hình của Tần đại mỹ nữ.
Quá thu hút!
Thậm chí minh tinh tuyến một Lan tỷ đã nói ra tiếng lòng của mọi người.
"Tướng minh tinh trời sinh! Có cơ hội tốt thì ngươi tuyệt đối có thể thành danh!"
Đối với một nữ hài đang lần mò trong bóng đêm mà nói, lời cổ vũ này vô cùng quan trọng.
Nhưng nàng đã xem thường sự đen tối và tàn nhẫn của lĩnh vực này!
Lúc đó Tần Lan cho rằng rốt cuộc mình cũng nhận được vai diễn, còn được người trong nghề khen ngợi, đây chắc chắn là một liều thuốc mạnh cho nàng.
Nữ hài cảm thấy mọi khổ cực mình phải chịu đựng đều đáng giá. Ai nói nhất định phải hi sinh tất cả mới có thể ra mắt công chúng chứ?
Chỉ cần chịu được khổ cực thì không gì là không thể.
Nửa tiếng sau, hiện thực nói cho nàng ý nghĩ này ngây thơ cỡ nào. Nữ chính của bộ phim là minh tinh Hồng Kông họ Trần, có địa vị nhất trong đoàn làm phim.
Phải biết rằng đây là năm 1998, không giống giới giải trí nội địa lớn mạnh sau này, hiện tại đoàn làm phim nội địa vẫn phải ngước mắt nhìn minh tinh Hồng Kông.
Các nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống đều cao cấp, dường như không cao cấp thì không thể làm nổi bật thân phận minh tinh điện ảnh nổi tiếng. Nữ minh tinh họ Trần hưởng thụ bầu không khí ấy, càng ngày càng hống hách.
Đoàn làm phim không có ý kiến gì về chuyện này.
Ngành này khó nổi tiếng. Sau khi nổi tiếng, có vô số hành vi kỳ lạ biến thái, vênh mặt hất hàm sai khiến không phải chuyện gì to tát.
Khi nữ minh tinh họ Trần diễn với nữ phụ Tần đại mỹ nữ, tâm trạng vui vẻ lập tức tắt ngúm.
Nguyên nhân không có gì khác, nàng là tiền bối đã thành danh nhiều năm, vậy mà lại bị Tần đại mỹ nữ áp đảo trong cảnh diễn. Sau khi nữ nhân xem lại cảnh quay, hai hàng lông mày lập tức nhíu lại.
Trong màn hình, Tần đại mỹ nữ mặt mày như tranh, đứng dưới ánh đèn càng thêm thướt tha và khí chất. Nữ minh tinh họ Trần chẳng khác gì một vai phụ, trở thành kẻ thừa thãi.
"Quay lại đi, ta không hài lòng về cảnh quay vừa rồi."
Ngay lúc đạo diễn hài lòng hô cảnh tiếp theo, nữ minh tinh họ Trần đột nhiên lên tiếng, lần đầu tiên đưa ra ý kiến của mình.
"Được, chúng ta quay lại."
Đương nhiên là đạo diễn phải nể mặt nhân vật lớn mang theo đầu tư vào đoàn làm phim, cho nên hắn cười ha ha ngồi lại phía sau máy quay.
Nội dung của cảnh quay này là nữ minh tinh họ Trần và diễn viên phụ Tần đại mỹ nữ có hiểu lầm, sau đó mỹ nữ họ Trần tát đối phương một phát rồi giận dữ rời đi.
Kết quả là cảnh này quay lại mười chín lần!
Kẻ ngu cũng nhìn ra minh tinh nổi tiếng chỉnh người mới, vì vậy trường quay lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng bạt tai văng vẳng trong không khí.
Tần đại mỹ nữ cũng giỏi chịu đựng, cho dù gò má trắng nõn đã tím bầm, nàng vẫn im lặng đứng về vị trí khi nghe thấy tiếng hô "quay lại".