“Đối chọi gay gắt.”
Tô Bình Nam không thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của Dương Tiểu Dương sau khi nghe thấy mấy chữ quỹ Quantum Fund. Hắn nói tiếp: “Trên phương tiện truyền thông hãy nhắc đến tài chính Cẩm Tú rất xem trọng Cảng thành lần này. Đối với Soros, ngươi có thể chanh chua một chút. Ngươi nói cho hắn biết, quỹ Hồng Mông không phải là quân cờ để hắn tùy tiện thể hiện.”
“Trong thị trường tài chính, có những lúc danh tiếng tương đương với sinh mệnh.”
Tần Tử Khâm trầm ngâm một chút rồi trả lời: “Sếp, ngươi hiểu ý của câu nói đó. Một khi chúng ta nói ra câu nói đó, chúng ta nhất định phải hành động.”
“Lần này ta sẽ đấu với vốn lưu động quốc tế.”
Tô Bình Nam mỉm cười: “Chúng ta cũng đã làm nhiều rồi.”
“Bây giờ?”
Tần Tử Khâm kinh ngạc hỏi. Từ giọng nói cao hơn một tông của nàng là có thể hình dung ra được.
“Sếp, bây giờ giá cả đang xuống thấp, chúng ta tiến vào thị trường nhất định sẽ tổn thất nặng nề.”
“Sáu trăm triệu.”
Tô Bình Nam không để ý sự khó hiểu của Tần Tử Khâm. Hắn nói tiếp: “Ta muốn ngươi nện số tiền này vào nơi phổ biến nhất. Ta muốn tất cả mọi người nhìn thấy thành ý của chúng ta.”
“Vì sao?”
Nữ nhân hỏi.
“Thái độ có vấn đề, cây có mọc thành rừng cũng sẽ có bầy ưng vờn quanh. Số tiền đó đủ mua một thái độ và một lời giải thích.”
Tô Bình Nam không hoàn toàn nói ra suy nghĩ của mình. Hắn không nghĩ đến chuyện số tiền đó sẽ kiếm được bao nhiêu lợi nhuận, thậm chí ngay khi hắn gọi cuộc gọi này, hắn đã có kế hoạch bù lỗ.
Nam nhân trầm giọng nói: “Thị trường tài chính đôi khi không chỉ là kiếm tiền. Ngay khi số tiền sáu trăm triệu này bị mất, ta muốn ngươi hỗ trợ chỉ số Hang Seng trong năm tiếng.”
Tô Bình Nam gọi cuộc điện thoại thứ hai cho Rebecca.
“Báo giá 400 triệu đô la Hồng Kông để mua nhật báo PG và 1,1 tỷ để mua đài tiếng Trung Phượng Hoàng.”
Giọng điệu của nam nhân trở nên tàn nhẫn: “Có thể cao hơn 30% so với mức giá này. Tóm lại chỉ một câu thôi…”
Hắn hơi dừng lại một chút: “Không tiếc bất cứ giá nào, có thể không từ thủ đoạn.”
Hiện tại Dương Tiểu Dương không có gương, nhưng nữ hài cảm thấy có những ngôi sao nhỏ trong mắt của mình.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy phong cách kinh doanh của nam nhân này.
Bá đạo cường thế.
Lúc này, nàng rốt cuộc đã hiểu vì sao Mạnh tiểu thư kén chọn như vậy lại thích hắn.
Mị lực không thể cưỡng lại.
…
Khi Tô Bình Nam đang nói chuyện điện thoại, Hồng tỷ ở Thiên Đô đã hoàn tất tư liệu về phong nguyệt trận của mình.
Nàng viết rất kỹ càng.
Không nói đến các nữ nhân ăn cơm thanh xuân, khi nói đến nam nhân trong phong nguyệt trận, có hai tổ chức tuyệt đối không thể không nhắc đến.
Bạch Tướng Nhân Thượng Hải và Giá Thế Đường xuất thân phương Nam nhưng lại bị người phương Bắc cai trị.
Ý nghĩa của từ Bạch Tướng Nhân trong phương ngôn của Thượng Hải rất đơn giản, chính là chơi đùa, có thể dùng làm tiền tố, điều này cho thấy bọn hắn đã biến cách chơi chữ này thành cực đoan.
Dùng lời của thế hệ lớn tuổi hơn ở Thượng Hải mà nói, một đoạn hội thoại cũng đủ cho thấy nghị lực của Bạch Tướng Nhân mạnh đến mức nào!
Đoàn Ỷ Hồng còn nhớ rõ rất nhiều năm trước, lão lưu manh kinh nghiệm lâu năm tóc chải ra sau, mang giày da không dính hạt bụi đã phải tặc lưỡi khi nhắc đến Bạch Tướng Nhân.
“Phủ Đầu Vương mọi rợ hận trời hận đất, ngay cả ông chủ Uông cũng dám bắn. Nhưng hai lần hắn trở về từ cõi chết, nếu không có sự hỗ trợ của Bạch Tướng Nhân thì hắn đã bị ném vào sông Hoàng Phố từ trước đó rồi.”
“Thanh bang Hồng bang đâu?”
Bên cạnh có người chen vào nói.
Cũng không còn cách nào, khi nói đến Thượng Hải phồn hoa trong thời đại ba ông trùm, hai thế lực này là rào cản không thể tránh khỏi.
“Mỗi ngày ở Thượng Hải phồn hoa, ngoại trừ yến tiệc linh đình thì là đánh nhau, đao bay tứ tung. Ông chủ Đỗ phải mấy lần cầu xin ông chủ Ngu. Lúc đó, mọi người bàn ra tán vào chuyện này nhiều lắm. Ngươi có biết ông chủ Ngu là ai không?”
Lão đầu đắc ý duỗi ngón tay cái: “Người ta là một Bạch Tướng Nhân đấy. Nghe nói ông chủ Ngu có đầu lưỡi thiên phú dị bẩm, bất luận phu nhân quân phiệt nào nếm thử cũng đều không nỡ bỏ…”
Những lời mà lão đầu tử nói đã không thể kiểm nghiệm, nhưng những năm qua Bạch Tướng Nhân phát triển rất nhanh. Hai trong số ba người đoạt giải cao nhất trong cuộc thi người mẫu Hạ quốc ở Cáp thành đã rơi vào trong tay Bạch Tướng Nhân.
Đương nhiên, đám người Giá Thế Đường cực kỳ bất mãn.
Giá Thế Đường là gì? Từ này có thể được giải thích bằng một câu trong mắt của những người trong hội Giá Thế Đường.
Đủ uy, đủ mạnh, đủ phi thường.
Dám dùng hai chữ Giá Thế đủ để biểu thị đầy đủ sự tự tin của những người này.
Nhưng tóm lại, nội tình của bọn hắn vẫn không đủ.
Thời điểm hưng thịnh của Giá Thế Đường là sau Bạch Tướng Nhân. Có thể nói, khi giới Bạch Tướng Nhân đã thuận buồm xuôi gió trong phạm vi cao cấp, đám người Giá Thế Đường vẫn còn chảy nước miếng với đám nhà giàu mới nổi.
Cho dù dựa theo bối cảnh lịch sử cũng có thể nói Giá Thế Đường ngay cả xách giày cho Bạch Tướng Nhân cũng không xứng. Điều này dẫn đến giới Bạch Tướng Nhân cực kỳ khinh thường Giá Thế Đường.
Mọi người đều biết ba chữ phong nguyệt trận đại diện cho cái gì. Đừng tưởng rằng ngưỡng cửa của nó rất thấp, nhưng bất kỳ một ngành nghề nào muốn làm tốt đều không dễ dàng.
Sóng sau đẩy sóng trước chưa bao giờ là một việc dễ dàng. Kinh doanh giống như đao kiếm, vừa ra tay là thấy máu, huống chi là giang hồ?
Cho nên, Giá Thế Đường muốn vượt mặt Bạch Tướng Nhân thì nhất định phải chơi làm sao cho người ta kinh ngạc mới thôi. Năng lực của thủ lĩnh Giá Thế Đường thế hệ này rất mạnh, liên tục có rất nhiều người mẫu nam chiến thắng giải quốc tế, tất nhiên là có thế lực chống lưng đằng sau. Đương nhiên, điều này dẫn đến hai bên không ngừng xung đột, ân oán rất sâu.
Hai bên đã đấu với nhau mấy trận.
Tuy nhiên, nó khác với chém giết trong giang hồ mà mọi người hay nghĩ. Bọn hắn cạnh tranh bằng cách làm thế nào để cho nam nhân thuộc phe mình càng thêm nổi tiếng.
Minh tinh, người mẫu.
Hai loại nghề nghiệp này không chỉ nữ nhân mới giành được hào quang. Đám nam nhân có hào quang này trên người lại càng có lực hấp dẫn đặc biệt đối với nữ nhân.
Chỉ là hai bên đang đánh nhau cực kỳ ác liệt, lại không ngờ mình bị ác long để mắt đến chỉ vì thù hận của một nữ nhân.