Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1906 - Chương 1906. Đặt Tên

Chương 1906. Đặt tên
Chương 1906. Đặt tên

Cửa xe mở ra, trước sự cúi đầu của vài nam nhân mạnh mẽ, một thanh niên tóc ngắn bước xuống.

Tô Bình Nam trẻ như vậy sao?

Trong lòng La Binh kinh ngạc, phải biết rằng tập đoàn Cẩm Tú hiện tại có mặt ở hầu hết các ngành công nghiệp lớn tại Thiên Đô, trong tiềm thức La Binh nghĩ rằng Tô Bình Nam sẽ là một nam nhân trung niên cực kỳ thông minh, có năng lực.

Nhưng không giống với suy nghĩ của hắn, thanh niên này thân hình rất vạm vỡ, trên khuôn mặt không có khí chất giàu có của kẻ có tiền, mà ngược lại có khí chất giang hồ được ẩn giấu kỹ lưỡng.

Điều khiến hắn chú ý nhất là đôi mắt của Tô Bình Nam.

Hắn chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt nào như thế này, ánh mắt nhìn người giống như một tia chớp. Trong hai ngày qua, La Binh vốn đã kinh ngạc trước tố chất và sức mạnh của những nhân viên an ninh Cẩm Tú, nhưng những người này ở trước mặt Tô Bình Nam cũng chỉ là hạng tôm tép.

La Binh nhận ra sự kính nể trong lòng mình. Lúc này, La Binh đột nhiên cảm thấy nam nhân này kiếm được một gia sản khổng lồ như vậy thực sự là danh bất hư truyền.

Dáng vẻ của Tô Bình Nam phải là như vậy.

Dưới ánh nhìn của La Binh, sau khi quản lý họ Vương thì thầm vào tai Tô Bình Nam vài câu, Tô Bình Nam liền đi thẳng về phía La Binh.

...

Hồng tỷ nói một câu rất kinh điển, Tô Bình Nam nghe lọt tai.

Kiêu hùng chân chính khi đối mặt với trời đất đều phóng khoáng không giới hạn. Khống chế lòng người, cẩn thận tỉ mỉ! Có một số việc không thể phó mặc cho người khác!

Nếu như với tính cách trước đây của Tô Bình Nam, sau khi nghe thấy cái tên La Binh, chưa chắc hắn sẽ đi đến.

Tuy nhiên hắn vẫn nhớ người này.

Khi đó người này liên tiếp hai năm đều là một trong những học viên xuất sắc nhất của học viện cảnh sát, nếu không có sự cố gì xảy ra, người này sau khi nhận công tác, dựa vào năng lực của mình chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió.

Đầu tư đương nhiên cần có sự giúp đỡ khi gặp khó khăn.

Tập đoàn Cẩm Tú rất hiểu tình bạn này, vào thời điểm nào thì mới phát huy tác dụng. Nhưng phải nói rằng La Binh quá nhỏ bé so với sức mạnh của Tô Bình Nam.

Vì vậy ban đầu nam nhân không có ý định tự mình ra mặt. Nhưng lời nói của nữ nhân lúc này đã làm Tô Bình Nam thức tỉnh.

...

“Vất vả rồi, lại mang thêm rắc rối cho ngươi.”

Tô Bình Nam đi đến trước mặt La Binh, chủ động đưa tay ra nói lời cảm ơn, sau đó mỉm cười nói: “Cảnh sát La, sức khỏe của bác nhà dạo này thế nào?”

Vừa nói, Tô Bình Nam vừa đưa cho đối phương tấm danh thiếp của mình: “Ngươi cũng biết ta đầu tư vào một bệnh viện tư nhân, cầm cái này theo cho dù là khám bệnh thông thường hay làm kiểm tra gì khác đều sẽ thuận tiện hơn nhiều. “

La Binh không từ chối.

Đúng là mỗi lần ba hắn đi khám bệnh đều rất bực bội vì phải xếp hàng đăng ký, hành động này của Tô Bình Nam giống như là một cơn mưa kịp thời.

“Cảm ơn.”

La Binh cầm lấy danh thiếp.

“Không cần khách khí, dù sao chúng ta cũng là bạn bè, có cơ hội cùng nhau ăn bữa cơm.”

Tô Bình Nam nói lấp lửng một câu: “Bạn bè nên giúp đỡ lẫn nhau.”

Nam nhân nhấn mạnh giọng điệu, thậm chí còn vỗ vai đối phương: “Hai chữ bạn bè này rất quan trọng.”

Cũng không biết tại sao, La Binh đột nhiên cực kỳ cảm động, thậm chí hắn còn đứng thẳng người nghiêm túc như thể đang làm động tác chào với cấp trên của mình.

Hành động này làm cho Tô Bình Nam rất ngạc nhiên. Nam nhân nhìn La Binh thật sâu, sau đó mới xoay người rời đi.

Có những lúc chỉ một hành động cũng có thể thay đổi số phận của một người. Thế giới này kỳ diệu như vậy đấy.

...

Nhà là gì?

Đó là nơi cho dù ngươi giàu hay nghèo, xa hay gần, khi trở về đều cảm thấy thỏa mái.

Tô Bình Nam đã rất lâu không về nhà.

Một là do hắn có quá nhiều việc, quá bận; hai là nam nhân cũng hiểu rằng địa vị và tài sản càng gia tăng thì anh trai chị dâu trong nhà sẽ càng trở nên thận trọng, dè chừng hơn khi ở trước mặt mình.

Đặc biệt là từ sau khi Tô Chấn Đông bị mình đánh gãy chân, mỗi lần Tô Bình Nam về nhà, lão đại Tô gia lại mang vẻ mặt thận trọng, động tác sợ hãi rụt rè, làm cho Tô Bình Nam thấy rất bực mình.

Cũng khó trách.

Một người vốn trung thực, thậm chí là nhu nhược, không có chút ý chí muốn gánh vác, trong khi nội tâm đầy tham vọng, khí chất hai người tự nhiên sẽ không hợp nhau.

Tô Bình Nam đẩy cửa bước vào.

Tiểu quả phụ đang ở một bên lập tức tiến đến với vẻ ngạc nhiên vui mừng, giúp nam nhân thay dép, cất quần áo.

Cuộc sống của tiểu quả phụ trong nhà họ Tô rất tốt. Cộng với việc vừa mới sinh con, Dương Quỳnh Ngọc hiện tại đã mũm mĩm phúc hậu hơn rất nhiều.

Khuôn mặt hạt dưa của nữ nhân hiện tại đã biến thành khuôn mặt trái xoan. Nhưng điều này không hề làm cho vẻ đẹp của Dương Quỳnh Ngọc ấn tượng hơn, mà ngược lại nó khiến tiểu quả phụ rũ bỏ tuổi thanh xuân, phong thái đã có chút giống một thiếu phụ.

“Đại tẩu, mấy hôm ngươi sinh em bé đúng lúc ta không thể rời khỏi Cảng thành, những thứ này đều là quà tặng cho đứa trẻ.” Tô Bình Nam đặt một số món quà mà hắn mang theo xuống mặt đất, vừa cười vừa nói: “Đã đặt tên cho nó chưa?”

“Chưa.”

Tiểu quả phụ cẩn thận giúp Tô Bình Nam đi dép, rồi tiếp tục trả lời: “Ba mẹ nói đợi ngươi trở về, ý của Định Bắc cũng như vậy.”

Câu này nói ra khiến cho Tô Chấn Đông, người cũng ra ngoài đón Tô Bình Nam trở về, biểu cảm có chút phức tạp...

Hết chương 1906.
Bình Luận (0)
Comment