“Ngươi cảm thấy ông chủ Mạnh như thế nào?”
Tô Bình Nam đợi nữ nhân đuổi kịp mình, sau đó mới tiếp tục bước đi. Trong từ điển của nam nhân tràn ngập dã tính như hắn, hoàn toàn không có mấy chữ thương hoa tiếc ngọc.
“Trong mắt hắn không có dục vọng. Ông chủ Mạnh cam tâm tình nguyện lui xuống.”
Hồng tỷ trả lời. Nữ nhân im lặng một chút rồi bổ sung thêm một câu về cái nhìn của mình: “Cam tâm tình nguyện đại diện cho việc hắn sẽ thu tay lại ở rất nhiều vị trí, dùng Mạnh phái trải đường cho Tô Trung Hòa.”
“Xem ra lão đầu tử không còn ham chiến nữa rồi.”
Tô Bình Nam gật đầu: “Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn làm việc rụt rè. Ngươi không hiểu rõ hắn bằng ta đâu.”
Đùng! Đùng!
Lại một tiếng sấm điếc tai.
…
Tô Bình Nam đoán rất chính xác.
Ngày hôm sau, ông chủ Mạnh vốn khiêm tốn đột nhiên tổ chức bốn cuộc họp liên tiếp, triệu tập người đứng đầu bốn ngân hàng lớn, gần như một tay xúc tiến kế hoạch cho Cẩm Tú Plaza ở bốn thành phố cấp 1 Thiên Nam.
Tất nhiên, hình thức Cẩm Tú Plaza cũng đã thay tên đổi họ trong hồ sơ.
Hình thức Thiên Đô.
Không có bất kỳ ai dị nghị. Hiệu suất làm việc nhanh đến mức khiến người ta không dám tin. Tất cả mọi người đều bị tác phong mạnh mẽ của ông chủ Mạnh dọa sợ.
Đương nhiên, mạng lưới quan hệ của Cẩm Tú đóng một vai trò quan trọng.
Vào lúc ba giờ chiều, ông chủ Mạnh xuất hiện tại lễ cắt băng khánh thành Cẩm Tú Plaza.
Đài truyền hình Thiên Đô đã ghi lại một cách trung thực lần xuất hiện cuối cùng của ông chủ Mạnh trong sự kiện quan trọng của Thiên Nam.
Trong ảnh, ông chủ Mạnh bắt tay và mỉm cười với Tô Bình Nam, hai người đồng thời cắt dải ruy băng màu đỏ tượng trưng cho sự may mắn lâu dài.
…
“Sếp, thanh niên mặc âu phục xanh nhạt đứng bên cạnh ông chủ Mạnh chính là Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú.”
Thư ký thân tín của Tô Trung Hòa là Tề Toàn Thịnh nhìn màn hình tin tức do đài truyền hình Thiên Đô phát sóng, tự nhiên giới thiệu chi tiết về các nhân vật khác nhau trên màn hình.
“Nhìn trẻ hơn những bức ảnh phỏng vấn trước đó. Đúng là tuổi trẻ đáng gờm.”
Tô Trung Hòa nhìn chằm chằm vào bối cảnh rất hiện đại của Cẩm Tú Plaza, thản nhiên lên tiếng.
“Xác thực rất lợi hại. Tập đoàn Cẩm Tú là một tập đoàn tư nhân khổng lồ bao trùm tám ngành công nghiệp. Chàng trai trẻ này có thể được gọi là Phạm Lãi hiện đại. Công việc kinh doanh rất lớn.”
“Tắt đi.”
Tô Trung Hòa chỉ vào màn hình tivi: “Bây giờ sắp đến giờ lên máy bay, ta muốn nghỉ ngơi một chút.”
Chỉ còn chưa đầy một ngày nữa là hắn sẽ nhậm chức. Theo thông lệ, đáng lẽ lúc này hắn đã phải có mặt ở Thiên Đô.
Nhưng gần đây Thịnh Kinh yêu cầu hắn tham gia một vài cuộc họp và nghiên cứu, điều này đã làm chậm trễ thời gian của hắn. Hơn nữa, để thể hiện mình không quá háo hức nhậm chức, hắn đã đồng ý với lịch trình do cấp trên sắp xếp.
Nhưng trong lòng Tô Trung Hòa lại không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Ông chủ Mạnh đã triển khai mô hình Thiên Đô ở những giây phút cuối cùng. Là người lăn lộn trong quan trường nhiều năm, hắn hiểu được sự lợi hại của một chiêu này.
Việc quảng bá mô hình này chắc chắn là một liều thuốc trợ tim cho phái Mạnh. Với dự án đó, nhiều thế lực phân tán sẽ được kết nối một cách vô hình.
Đây không phải là một điều tốt cho Tô Trung Hòa.
Trước khi Tô Trung Hòa nhậm chức, hắn và ông chủ Mạnh không hề có mâu thuẫn với nhau, cũng chẳng có giao tình với Tô Bình Nam của tập đoàn Cẩm Tú.
Nhưng không có mâu thuẫn, không có giao tình không có nghĩa là có thể cùng tồn tại hòa bình.
Trò chơi chính trị có tính chất cụ thể.
Nếu Tô Trung Hòa muốn tiến xa hơn, hắn thực sự không còn lựa chọn nào khác, nếu hắn muốn thực hiện công việc của mình thì phe bản địa hoặc phái Mạnh phải gục ngã.
Để phát triển nền kinh tế Thiên Nam mang đậm dấu ấn Tô Trung Hòa, tập đoàn Cẩm Tú nhất định phải nghe lời.
Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Quan trường còn không phải giang hồ sao?
Sáu tiếng sau khi chương trình được phát sóng, Tô Trung Hòa và một đám người bước lên máy bay đến Thiên Nam.
…
Có một vấn đề được thảo luận trên Internet nhiều năm sau đó.
“Cho ngươi 100 triệu đô la Mỹ hoặc cho ngươi làm bí thư tỉnh, ngươi chọn cái nào?”
Một câu hỏi trắc nghiệm về quyền lực và sự giàu có.
Các câu trả lời không giống nhau.
Bỏ qua những câu trả lời hời hợt bí thư là gì, có hai giả thuyết được công chúng đồng tình nhất.
Một, lựa chọn phú quý ít nhất có thể vô tư hưởng thụ yến tiệc, sắc dục, trong khi chức bí thư chỉ giữ được có vài năm. Sau khi về hưu, chẳng ai còn hỏi thăm nữa.
Hai, lựa chọn quyền lực. Một khi đạt được vị trí này, của cải có thể huy động, nhân lực và vật lực có thể kiểm soát đã không còn tính bằng trăm triệu nữa. Đương nhiên còn mạnh hơn trăm triệu nhiều.
Câu trả lời nào đúng thì không ai biết.
Dù sao bất kể tỷ phú hay bí thư, không ai rảnh rỗi đi trả lời vấn đề này.
Nhưng có thể khẳng định một điều, cho dù ngươi chọn quan điểm nào, ở Hạ quốc, quyền lực vẫn áp đảo tài phú.
Ông chủ Mạnh xuống đài, Tô Trung Hòa lên nhậm chức. Trong lòng rất nhiều người Thiên Đô, đây có lẽ là một cơ hội tốt.
Một cơ hội để Cẩm Tú gặp xui xẻo.
Trên thế giới này không bao giờ thiếu những kẻ đầu cơ chứ đừng nói chi những quần chúng hại người và hại chính mình.
Máy bay đã bắt đầu lăn bánh trên đường băng, Tô Trung Hòa tháo khăn bịt mắt xuống.
Ngoài cửa sổ trời đã khuya, sương mù mịt mờ. Trên cửa sổ máy bay còn đọng lại những hạt mưa mơ hồ, có thể thấy bầu trời vừa trải qua một trận mưa lớn.
Không ai có thể nhìn ra được áp lực của hắn.
Trong thời kỳ khoảng trống quyền lực trước khi nhậm chức, Tô Trung Hòa rất thoải mái. Giờ đây những ngày tháng thảnh thơi rõ ràng đã kết thúc, sự nhạy cảm và cảnh giác chính trị cần thiết phải luôn được duy trì.