Nhưng những ngày tháng tiếp theo của Tô Trung Hòa lại không hề dễ dàng.
Nhậm chức đã ba bốn ngày, động thái lớn nhất của hắn là bước đầu thiết lập hành trình nghiên cứu. Đối với hai phương hướng nhân sự và tài chính, nam nhân cực kỳ thận trọng.
Ông chủ Mạnh trước khi rời đi đã để lại cho Tô Trung Hòa hai vấn đề khó.
Vấn đề đầu tiên là công tác bổ nhiệm, miễn nhiệm cán bộ.
Ông chủ Mạnh không biết là vô tình hay cố ý đã trì hoãn việc đề bạt bổ nhiệm một trăm hai mươi quan chức ngũ phẩm để lại cho Tô Trung Hòa giải quyết.
Thứ hai, nhanh chóng thúc đẩy cơ cấu tại Thiên Đô.
Không cần nghĩ cũng biết trong số một trăm hai mươi quan chức ngũ phẩm đó có bao nhiêu người thuộc bè phái của ông chủ Mạnh, mà cái tên đầu tiên trong danh sách lại chính là Nhậm Thiết Quân, một trong mười người mới được bổ nhiệm về Thiên Nam.
Hoàn toàn phủ quyết?
Tô Trung Hòa không hề để ý việc Nhậm Thiết Quân có oán trách hay không, nhưng làm như vậy chắc chắn sẽ đắc tội với toàn bộ bộ máy hành chính tại Thiên Nam.
Lực lượng này mạnh đến mức ngay cả Tô Trung Hòa cũng không dám đối đầu trực diện.
“Đúng là gừng càng già càng cay, quả nhiên lợi hại.”
Tô Trung Hòa châm điếu thuốc, vẻ mặt nghiêm túc. Hắn biết việc sắp xếp cho Nhậm Thiết Quân ra trận sớm chính là đòn phản kích của ông chủ Mạnh.
Gừng càng già càng cay, câu này của Tô Trung Hòa thực sự rất thuyết phục.
Thực ra ông chủ Mạnh để lại những vấn đề này cho ông chủ Tô không chỉ là chĩa mũi nhọn vào một mình Tô Trung Hòa, mà là chĩa vào toàn bộ bè phái đứng đằng sau hắn.
Đến một vị trí nhất định, vấn đề này chính là một vấn đề lớn. Cũng giống như việc sắp xếp chỗ ngồi, nếu như một chỗ ngồi nào đó không được sắp đặt hợp lý, thì những người ngoài cuộc sẽ không thể tưởng tượng được sự nghiêm trọng của vấn đề.
Theo thông lệ, Tô Trung Hòa giải quyết vấn đề của Nhậm Thiết Quân như vậy là không đúng quy tắc.
Nhưng trạm dừng chân Thiên Nam này đối với Tô Trung Hòa quá quan trọng. Hắn vào được vị trí này có thể nói là kết quả cho sự cố gắng của cả phe nhóm, bất luận là ông chủ lớn ở phía sau hay là bản thân hắn đều không thể chấp nhận được những ngày tháng không có gì đặc sắc này.
Thiên hạ là một ván cờ lớn, hắn bắt buộc phải lập thành tích xuất sắc mới trung hòa được lợi ích của mọi người trong phe.
Cũng chính vì lý do này, Nhậm Thiết Quân mới nhảy dù xuống Thiên Nam trước thời hạn, mới có thể vừa đến đã được làm vị trí cảnh sát trưởng. Nhưng không thể phủ nhận việc này đã xâm phạm nghiêm trọng tới quyền uy của ông chủ Mạnh.
Tại sao?
Ta còn chưa đi trà đã nguội rồi? Hay là vì tấm lòng của ta đối với cấp trên chưa đủ?
Không phát biểu ý kiến không có nghĩa là không có ý kiến. Trước khi rời đi ông chủ Mạnh đương nhiên không thể mềm lòng, hắn đã dạy cho kẻ tự mãn Tô Trung Hòa một bài học.
Về việc tại sao ông chủ Mạnh lại nhanh chóng thúc đẩy cơ cấu Thiên Đô như vậy, Tô Trung Hòa có sự lý giải riêng của mình.
Đây là một di sản chính trị.
Một di sản ràng buộc nhiều thế lực chính trị, kinh tế của Thiên Nam, một di sản nếu tiến hành mở rộng sẽ cho phép ông chủ Mạnh vẫn còn tiếng nói sau khi nghỉ hưu.
Hắn vẫn có tiếng nói ở một mức độ nào đó với các môn đồ trên khắp thiên hạ? Nước cờ này của ông chủ Mạnh rất thông minh.
Hiện tại Tô Trung Hòa bắt buộc phải phá giải thế cục!
Hơn nữa phải dùng tốc độ nhanh nhất để phá giải thế cục mới có thể làm cho hắn nhanh chóng ngồi vững tại vị trí, muốn làm gì thì làm.
Nam nhân dựa vào chiếc ghế lớn nghỉ ngơi, sau một lúc lâu mới viết vào cuốn sổ tay mà hắn luôn mang theo.
Cẩm Tú, Tô Bình Nam.
Xưởng Thiên Cương số một, Tiêu Cương Ngọc.
Người phía trên là ngọn núi phải vượt qua nếu muốn thay đổi cơ cấu kinh tế của Thiên Nam. Mà người bên dưới lại là chính là mấu chốt trong việc có thể khống chế được một trăm hai mươi quan chức ngũ phẩm hay không,
Chính trị mãi mãi là trò chơi của kẻ thông minh. Tô Trung Hòa là kẻ rất thông minh.
...
Tô Trung Hòa định tiêu diệt Tập đoàn Cẩm Tú, nhưng tại sao Tô Bình Nam không mài dao chống lại Tô Trung Hòa?
Tần Khanh đang làm việc tại đài truyền hình Thiên Đô.
Thành thật mà nói, cho đến hiện tại cô gái thực sự vẫn không biết mình phải làm gì.
Nàng thậm chí còn không biết mình được làm người dẫn chương trình pháp luật này là ai dẫn dắt. Hồng tỷ, người thay Bảo tỷ cũng rất thần bí. Sau khi đến Thiên Đô cũng không đến gặp mình.
Nhưng áp dụng được những thứ đã học là một việc rất vui.
Từ việc lên kế hoạch cho đến các cuộc phỏng vấn, bao gồm cả việc vận dụng nhiều ngôn ngữ và kiến thức khác nhau đã làm cho Tần Khanh có suy nghĩ buông bỏ mọi điều trong quá khứ, tập trung chăm chỉ phấn đấu cho sự nghiệp hiện tại của mình.
Nhưng rất nhanh, hiện thực phũ phàng khiến nàng lấy lại được bình tĩnh.
Vấn đề bắt nguồn từ việc gần đây đài truyền hình định quay một bộ phim tài liệu tường thuật pháp lý tại hiện trường.
Trên danh nghĩa là một bộ phim tài liệu, nhưng dưới con mắt của Tần Khanh, nó giống như một bản ca tụng công lao về hành động chống tội phạm ở Thiên Nam, đồng thời cũng là để giúp Nhậm Thiết Quân lọt vào tốp mười người quyền lực.
Thời gian cô gái đến đây không dài, nhưng biết được không ít.
Những người làm phát ngôn cho truyền thông đều là người thông minh, tin tức Nhậm Thiết Quân không lọt vào tốp mười, mọi người đều đã biết, thậm chí việc Nhậm Thiết Quân vẫn mãi chưa lọt vào top mười đã là trò cười tại Thiên Nam.
Đối với những người dẫn chương trình trong đài truyền hình mà nói, ai có thể trở thành người dẫn chương trình của bộ phim tài liệu này đều là một việc may mắn.
Thứ nhất, bộ phim tài liệu này sẽ được phát sóng trên nhiều đài truyền hình địa phương, đây là một sự tích lũy cực kỳ lớn cho danh tiếng cá nhân.
Thứ hai, người dẫn chương trình này sẽ xây dựng được một mạng lưới quan hệ rộng lớn và nhận được vô số ân huệ trong giới chính trị.
Con người không thể sống mà không có quan hệ, có được những mối quan hệ này, có rất nhiều việc sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.