Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 203 - Chương 203: Bạn Theo Đúng Nghĩa

Chương 203: Bạn theo đúng nghĩa Chương 203: Bạn theo đúng nghĩa

Rượu vào thực quản, đúng là như đao cắt thật, sắc mặt Tô Bình Nam như thường, nhìn Hà Minh Kiên. Mặc dù hắn rất cố gắng ở Thanh Mộc, nhưng vẫn không hiểu những thuật ngữ tài chính này.

Hà Minh Kiên lập tức hiểu ý Tô Bình Nam, ghé vào tai hắn giải thích: "Nói một cách đơn giản thì ‘võ sĩ trắng’ là vì thế lực ngăn cản phe thứ ba ác ý thu mua hoặc là vào sân nâng giá cao, hoặc là trợ giúp đánh lui hành vi ác ý tiến hành thu mua công ty công thương nghiệp tài chính."

Thấy Tô Bình Nam chậm chạp không nói, Liễu Loan Hùng nói tiếp: "Chỉ cần Tô tiên sinh nhập cuộc, ta có niềm tin có thể cắn một miếng thịt của gia tộc Kadoorie xuống, đến lúc đó ta sẽ bán cổ phần của Hoa Trí với giá ưu đãi mười phần trăm."

Tô Bình Nam ngẩng đầu: "Ta có hai câu hỏi, mời Liễu tiên sinh trả lời ta."

Tô Bình Nam ngẩng đầu hỏi: "Thứ nhất, ngươi là người Triều Sán, tại sao không tìm người Triều Sán hỗ trợ, thứ hai, ngươi dựa vào cái gì mà tin tưởng ta có thiện ý? Lỡ như ta đổi ý thì sao?"

Thiên Cương vẫn luôn yên lặng không nói, lúc này hắn rót đầy ly rượu cho hai người, sau đó lên tiếng: "Đây chính là nguyên nhân ta tới đây. Thứ nhất, Hoắc gia ta đảm bảo với Tô tiên sinh, sau khi chuyện thành công lập tức rút ra mười phần trăm lợi nhuận, cộng với ân tình của Hoắc gia là thù lao cho Tô tiên sinh. Còn tại sao người Triều Sán không xuất thủ?"

Hoắc Thiên Cương cười cười, nói tiếp: "Tô tiên sinh, đừng quên Tứ thúc cũng là người Triều Sán."

Tô Bình Nam bừng tỉnh đại ngộ, Lý Chiêu Cơ thâm căn cố đế ở Triều Sán, được người ta gọi là Tứ thúc. Bị Liễu Loan Hùng cắn một miếng thịt lớn như vậy, có hắn dằn xuống, người Triều Sán đâu có ra tay.

Tô Bình Nam cười, thần sắc bễ nghễ, nói với Liễu Loan Hùng: "Nếu gia tộc Kadoorie xem thường người Hạ quốc, tại sao không chơi lớn một lần?"

Hai người Liễu, Hoắc ngẩng đầu nhìn Tô Bình Nam, ánh mắt kinh nghi bất định.

Tô Bình Nam đứng lên, nâng ly ra hiệu: "Peninsula Hotel có lịch sử lâu đời, danh vọng của nhà hàng lớn trăm năm là thứ Tô mỗ đang cần, bây giờ Liễu tiên sinh hai mặt thụ địch, Cẩm Tú nguyện tăng giá tám ngàn vạn thu mua tất cả cổ phần của Peninsula Hotel trong tay Liễu tiên sinh."

Một câu nói làm hai người đều chấn kinh nói không ra lời.

Tô Bình Nam nhướng mày: "Liễu tiên sinh, ngươi thu lợi rời cuộc, Cẩm Tú cường thế đã quen, ta vào cuộc, để xem bọn hắn có thể làm khó dễ được ta không?"

Bữa tiệc kết thúc, Liễu Loan Hùng không đưa ra quyết định. Chuyện này khác với ý định ban đầu của hắn, nhất định phải thận trọng suy tính mới có thể trả lời chắc chắn cho Tô Bình Nam được. Vừa trở về phòng, Hoắc Thiên Cương lập tức gọi điện thoại cho phụ thân Hoắc Nghị.

Bên đầu kia điện thoại, Hoắc Nghị trầm mặc mấy phút rồi hỏi ngược lại: "Ngươi thấy thế nào?"

Hoắc Thiên Cương không chút do dự nói: "Mặc dù Tô Bình Nam là nhân vật kiêu hùng, nhưng theo ta biết thì người này cực kì giữ lời hứa. Hắn lấy được Peninsula, sau này phái chúng ta sẽ có nhiều lợi ích ở Cảng thành."

Trong điện thoại, Hoắc Nghị cười nói: "Theo ý ngươi vậy! Thuyết phục Liễu Loan Hùng - một thế lực cường thế, tương lai trợ lực không thể đo lường."

Một đêm không có chuyện gì đặc biệt, đêm hôm ấy Thiên Đô có tuyết rơi.

Một trận tuyết lớn hiếm thấy bất ngờ xuất hiện, Tô Bình Nam mời hai người đạp tuyết du lịch Thiên Đô.

Ba người đạp tuyết mà đi.

Tuyết rất dày, mỗi bước để lại một dấu chân.

Hai người hiếm khi thấy tuyết, huống chi tuyết lớn như thế, mặc đồ dày như hai con gấu chó.

Bắc Sơn, Thiên Đô.

Tô Bình Nam thở ra một hơi khói trắng, chỉ vào khu vực đã đình công bên dưới và nói: "Tập đoàn sắc thép Phương Bắc sắp di dời, chính là nơi đó."

Hắn chỉ chỗ cách đó không xa.

Hai người đều là tướng có kinh nghiệm sa trường, lập tức hiểu được giá trị của công trường. Liễu Loan Hùng nói: "Đất này có thể so với hoàng kim, nhân vật có thể lấy được nó cũng không đơn giản."

Tô Bình Nam cười cười: "Ta may mắn mà thôi."

Hai người nhìn nhau. Qua mấy phút, Hoắc Thiên Cương nhìn Tô Bình Nam mạnh mẽ như là báo săn, đột nhiên hỏi: "Năm nay Tô tiên sinh bao nhiêu tuổi?"

Tô Bình Nam nói: "Ta sinh năm 72."

Tuổi của Tô Bình Nam là điều khiến người ta nghi ngờ nhiều nhất. Lần đầu tiên gặp mặt cảm thấy hắn rất trẻ trung, hơi tiếp xúc sẽ bị thủ đoạn cay độc của hắn mê hoặc ngay lập tức, cho là hắn đã đến tuổi xây dựng sự nghiệp. Hôm nay chính miệng hắn nói ra, Liễu Loan Hùng và Hoắc Thiên Cương rất chấn động.

Liễu Loan Hùng quyết định, lập tức cười lớn nói: "Tô tiên sinh, ta bán cổ phần cho ngươi, nhưng có một điều kiện."

Tô Bình Nam phủi bông tuyết rơi trên quần áo xuống, nghiêm mặt nói: "Mời nói."

Liễu Loan Hùng chững chạc đàng hoàng, nghiêm túc nói: "Ta muốn làm bạn với Tô tiên sinh. Bạn theo đúng nghĩa."

Tuyết lớn rơi mấy ngày ở Thiên Đô, không chỉ ảnh hưởng tới đường về Cảng Thành của Liễu Loan Hùng với Hoắc Thiên Cương, mà còn ảnh hưởng tới Lý Lạc Nhiên và Lý Nhiêu đi Thiên Đô.

Vốn Lý Lạc Nhiên muốn đi một mình, kết quả Lý Nhiêu viện cớ trên đường không an toàn đi theo, làm lơ ánh mắt muốn giết người của nhóm Ruth.

Chờ hai ngày, tiểu nữ hài Lý Lạc Nhiên mất kiên nhẫn, sợ làm trễ nải thời gian nên dứt khoát ngồi xe lửa.

Bình Luận (0)
Comment