“Lão nương không thủ thân như ngọc, nếu là vậy ta đã không vào ngành này để kiếm tiền.”
Eva đã nói một câu như vậy, rất nổi tiếng trong giới chị em: “Nhưng trên người bọn hắn không có mùi vị mà lão nương thích. Cho dù có nhiều tiền hơn nữa thì cũng biến.”
“Vậy ngươi thích kiểu nam nhân như thế nào?”
Cô gái nào cũng có vài người bạn thân, và A Uyển cũng không phải ngoại lệ. Tiểu Tuyết người bạn thân nhất cùng làm nghề tiếp rượu với nàng khẽ hỏi.
“Là kẻ khiến lão nương cam tâm tình nguyện chết.”
Làm trong ngành này đã lâu, A Uyển có vẻ ngoài xinh đẹp ưa nhìn nói về điều cấm kỵ: “Đừng nói là ngủ cùng hắn, cho dù phải mất tiền boa ta cũng sẵn lòng…"
Thật đáng tiếc, sau gần một năm làm việc tại nơi đó, Eva dường như chưa gặp được nam nhân nào khiến nàng muốn boa tiền, nàng vẫn là một mỹ nữ tửu lượng tốt, nhảy quyến rũ nhưng luôn từ chối các cuộc hẹn.
Cho đến khi Đại Lượng ca chủ sở hữu của nơi này hình như đã đắc tội với đám giang hồ nào đó, theo như lời của những người phục vụ nói, sau khi hộp đêm liên tục bị quấy rối, ông chủ đã hạ quyết tâm bỏ ra một số tiền lớn thuê về một con mãnh long.
“Một con mãnh long ăn cơm giang hồ?”
Eva biết được tin này khi đang thay quần áo, mái tóc ngắn màu đỏ rượu, vòng eo nhỏ nhắn, các vòng rõ nét khiến cô gái tràn đầy sức sống.
“Đúng vậy, nghe nói một tháng có thể nhận tới con số này.”
Người bạn thân nhất giơ bàn tay lên: “Lương cơ bản là năm vạn, nếu như xảy ra chuyện sẽ tăng thêm tiền.”
“Tự cho mình là Trần Chân, Tinh Võ Môn? Hay là Tiểu Tuyên Thống của Ma Đô năm đó?”
Giọng điệu của Eva chứa đầy sự coi thường.
…
Hai mươi phút sau, lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam nhân đó.
Một nam nhân tên là Tô Bình Nam.
Nam nhân lặng lẽ dựa vào một cây cột của sân khấu hộp đêm, điểm khác biệt duy nhất với những nhân viên an ninh khác là đôi mắt như sói của nam nhân liên tục nhìn xung quanh.
“Nhìn không có gì là tài giỏi cả.”
Một cô em liếc nhìn nam nhân rồi nhìn đi chỗ khác, nhưng Eva lại nhìn không rời mắt.
Bởi vì cô gái sinh ra trong khu ổ chuột Tiểu Khuê thành tại Thiên Đô này chỉ nhìn thoáng qua đã biết nam nhân đó đang cố gắng kiềm chế sự hung ác của bản thân.
Trải nghiệm trong cuộc sống càng phong phú, thì càng khó lay động cảm tình chân thật.
Eva cũng tức là A Uyển tuy tuổi không nhiều, nhưng kinh nghiệm thực sự không tính là ít.
Cô gái lớn lên trong một khu ổ chuột, ba mẹ nàng qua đời trong một trận mưa lớn trăm năm hiếm gặp tại Thiên Đô khi nàng mới mười sáu mười bảy tuổi.
Vì vậy, cô gái lúc nào cũng hi hi ha ha tươi cười này đã phải trải qua rất nhiều gian khổ, đó cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến nàng từ một học sinh xuất sắc của một trường cấp ba trọng điểm ở Thiên Đô đến với giới hộp đêm.
Con người dù sao cũng phải sống...
Eva là một người có đủ kinh nghiệm, khi nhìn thấy nam nhân đang dựa vào cây cột bên cạnh đó, nàng có thể nhìn ra được sự hung dữ của đối phương, nhưng không có cảm giác động lòng.
Nam nhân miệng ngậm điếu thuốc liếc nhìn các cô gái tiến vào hộp đêm, trong mắt không có chút háo sắc nào mà các nàng thường thấy, khói thuốc phì phèo trong miệng đã che đi đôi mắt sâu thẳm của hắn.
“Một nam nhân rất phức tạp, khó kiểm soát.”
Đây là cảm giác đầu tiên của Eva đối với Tô Bình Nam.
…
Đối với việc trong giang hồ, Eva không biết và cũng không muốn biết. Nàng biết cơ thể nhỏ bé của mình có thể tồn tại trong xã hội ăn thịt người này đã không dễ dàng rồi, sao có thể lại bước chân vào giang hồ?
Chẳng lẽ thực sự thấy cuộc đời quá dài...
Thời gian từng ngày trôi qua, thời gian đã được một tháng, tình hình hộp đêm rất tĩnh lặng, tranh thủ kiếm tiền từng ngày.
Eva không biết nam nhân đó sau khi đến đã làm những gì, nhưng tất cả các cô gái đều phải thừa nhận rằng sau khi nam nhân tên Tô Bình Nam đó đến, nơi này quả thực yên tĩnh hơn rất nhiều.
Một vài kẻ được gọi là đại ca thực sự đã kiềm chế hơn rất nhiều, một số mâu thuẫn ồn ào của những kẻ say rượu khi hắn ra mặt cũng đều được giải quyết một cách êm đẹp.
“Chẳng trách một tháng có thể kiếm được năm vạn tệ, thật sự rất lợi hại.”
Một người phục vụ mới vào nghề thì thầm với Eva về một số trận đánh ác liệt mà cô gái không hề hay biết, với vẻ mặt cực kỳ khâm phục ngưỡng mộ.
“Đừng ngưỡng mộ những thứ này, nam nhân đó đã trải qua một cuộc sống rất khó khăn.”
Eva trả lời: “Giang hồ không phải là nơi ngươi có hình xăm con rồng trên vai, mang theo hai con dao phay là có được chỗ đứng, xem phim giang hồ ít thôi.”
Cô gái với vẻ rất hiểu sự đời xoa đầu cậu thanh niên vừa mới tốt nghiệp cấp ba đã phải bươn trải trong xã hội, miệng ngọt hơn chút: “Chăm chỉ kiếm tiền mua một căn nhà, ít nhiều cũng có nơi an cư lạc nghiệp.”
Thanh niên khao khát cuộc sống giang hồ đang tự lẩm bẩm về niềm tin nhiệt huyết mà Eva không thể hiểu được, cô gái không quan tâm đến hắn nữa, nhưng lại rơi vào trầm tư.
Đối với nam nhân đó, một tháng này thường xuyên gặp mặt làm cho Eva càng ngày càng tò mò về hắn hơn, mà hảo cảm cũng vô tình dần dần lớn lên.
Ra ngoài lăn lộn, đối xử tử tế với mọi người sẽ thu về của cải.
Bất luận là người phục vụ hay những cô gái tiếp rượu này đều đều sẽ giữ mối quan hệ tốt đẹp với người quản lý phụ trách an ninh.
Chưa nói đến việc khác, chỉ với việc khi xảy ra chuyện đối phương sẽ có lòng đứng ra bảo vệ mình, việc này đôi khi có thể giữ được một mạng.