Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2071 - Chương 2071. Triệu Nhị Công Tử

Chương 2071. Triệu nhị công tử
Chương 2071. Triệu nhị công tử

Trước đây có rất ít hộp đêm, những con người này đa số chỉ nhìn thấy bóng tối.

Khác với người quản lý an ninh miệng lúc nào cũng khoe khoang tự mãn, khi xảy ra chuyện là tim đập chân run.

Nam nhân tên Tô Bình Nam này không tán tỉnh các cô gái, hắn không hứa hẹn hay lợi dụng, có thái độ giống như khi đối xử với những người phục vụ quét sàn.

Bình tĩnh.

Bất kỳ ai chúc rượu cũng không bao giờ từ chối, luôn giữ thể diện cho họ. Việc này khiến Eva cho rằng mình đã gặp được thần tửu uống rượu giỏi hơn mình, mà nam nhân đó có uống bao nhiêu đi chăng nữa, sau đó cũng lặng lẽ ngồi một chỗ, cực kỳ giống một tác phẩm điêu khắc.

Việc này khiến Eva nhớ đến một câu nói, có một loại hung tàn trong xương, mà nam nhân đó hiển nhiên thuộc loại này.

Đối với nam nhân có tửu lượng tốt, cô gái luôn có hảo cảm. Huống hồ nàng luôn đồng ý với một câu nói: “Cuộc đời của nam nhân giống như một ly rượu mạnh.”

Không biết bắt đầu từ khi nào, lúc rảnh rỗi Eva thích ngắm nhìn Tô Bình Nam, dưới ánh đèn rực rỡ sắc màu, khuôn mặt nam nhân giống như được điêu khắc trông rất đẹp, thực sự rất đẹp.

Nhưng Eva vẫn không hành động.

Không phải không có gan, mà là cô gái biết nam nhân này có độc. Nhân gian đã đủ cay đắng rồi, Eva tự biết đức hạnh của mình, một khi lâm vào bế tắc, nếu như đối phương không phải loại trọng tình trọng nghĩa như nàng nghĩ...

Thì khó có thể sửa chữa!

Nhưng thế sự giống như một cuốn sách, rất nhiều sự việc sẽ không thuận buồm xuôi gió phát triển như mong muốn của mọi người.

Sau một tháng rưỡi kể từ khi Tô Bình Nam nhận công việc, Eva đã nghe tin nam nhân này sẽ rời đi.

Việc này không có gì đáng ngạc nhiên.

Thương nhân coi trọng lợi ích.

Khoảng thời gian này hộp đêm đã hoàn toàn ổn định, ông chủ qua cầu rút ván là chuyện rất bình thường. Không phải nhân vật nào cũng có đủ can đảm để trả cho một kẻ nhàn rỗi mức lương sáu con số mỗi tháng.

Hơn nữa kiểu thuộc hạ không có chút thái độ cung kính tôn trọng gì với ông chủ này càng khiến thời điểm Tô Bình Nam phải rời đi càng gần.

Tô Bình Nam không quan tâm đến việc này.

Số tiền hắn kiếm được trong vài tháng qua đủ để hắn làm rất nhiều việc, số tiền quan trọng nhất là viện phí của Quách Quang Diệu đã kiếm được gần đủ rồi.

Ngoại trừ ông chủ, những nhân viên phục vụ khác đều rất thích nam nhân bình thường khó gần này. Bởi vì yên tâm, chỉ cần có nam nhân này ở đây thì bất luận là gặp phải loại khách hàng nào, bọn hắn đều không cần bận tâm, bởi vì bọn hắn biết sẽ có người đến giải quyết mọi thứ.

Chính vào đêm mọi người định mời Tô Bình Nam tham gia bữa tiệc sau giờ làm, sự xuất hiện của một đại nhân vật đã khiến Eva và Tô Bình Nam cuối cùng cũng có điểm giao nhau.

Đại nhân vật họ Triệu, con nhà giàu.

Tửu sắc đã hủy hoại cơ thể làm cho khuôn mặt của hắn tái nhợt, chắc đây là lần đầu tiên nhân vật này đến hộp đêm Bờ Hồ này, quả nhiên là vung tay không như người thường.

“Tối nay Triệu công tử sẽ bao hết!”

Triệu công tử ngồi xuống chưa được năm phút đã dùng phương thức xa hoa đó thông báo về sự xuất hiện của mình.

“Sâm panh là thứ dành cho người nhà quê uống, nhưng ở đây lại là thứ để giữ thể diện.”

Triệu công tử - kẻ nhất định phải thể hiện sự giàu có của mình - đã liền một lúc mở một trăm bốn mươi bốn chai sâm panh. Sau khi âm thanh mở nắp chai dừng lại, hắn đã nói như vậy và cũng làm như vậy.

Một núi rượu sâm banh được đổ vào một cái thùng rác cao bằng một người, Triệu công tử chỉ vào Eva đang ngồi ở bàn rượu, lớn tiếng cười ha ha, giọng điệu thô bạo của hắn khiến những cô gái hiểu được nhân vật này rất khó đối phó.

“Đôi chân thật trắng, đến đây làm cảnh mỹ nữ từ trong bồn tắm đi ra, tặng mỗi người ở đây một bình Át Bích, tính vào phần của ta.”

Dưới nụ cười nịnh hót của đàn em, Triệu công tử châm một điếu thuốc, sau đó ngước nhìn Eva đang mặc váy xếp ly: “Sao vậy? Không hiểu ta đang nói gì hay là có ý kiến?”

Tiếng nhạc ầm ĩ, sôi động về đêm không ngăn được sự lạnh giá trong lòng Eva.

Nữ hài có thể thoải mái đi lại trong bầu không khí đó, nhưng thật ra nàng là một con hổ giấy. Nàng biết rõ hơn ai hết cho đến bây giờ nàng chưa gặp bất kỳ tai nạn nào cũng bởi vì hai từ quy tắc và thể diện.

Nam nhân tiêu tiền cho mình đều thích cảm giác thành công. Đám keo kiệt chỉ toàn là nhà giàu mới nổi.

Xuất thân của những người này không thể lấn át được ông chủ của Bờ Hồ. Vì thế bọn hắn chỉ có thể đi từng bước một.

Về phần Triệu tiên sinh, cái tên này ở thành phố H chẳng khác nào sấm bên tai. Loại người này sẽ không tuân thủ quy tắc. Hơn nữa còn không thèm nhìn bối cảnh của Bờ Hồ.

Nàng cố gắng bình tĩnh, nở nụ cười xán lạn: “Triệu công tử, trò chơi này quá tân thời, ta không quen.”

“Cũng đúng. Nghe nói Eva nổi tiếng láu cá, nhưng chiêu không thấy thỏ không thả chim ưng này vô dụng với ta.”

Triệu công tử vẫn mỉm cười nhưng ánh mắt đã lạnh lùng: “Người ta nói cái gì cũng có cái giá của nó. Ta có tiền, cho nên ta muốn nhìn thấy ngươi đi vào.”

Dứt lời, Triệu công tử vỗ tay phát ra tiếng, nói với quản lý khách sạn vẫn luôn đi cùng: “Ngươi đi đổi thùng khác đi. Ta thấy Eva tỷ của các ngươi không thích champagne.”

Nhân viên phục vụ lúng túng liếc nhìn sắc mặt trắng bệch của Eva. Bởi vì thường ngày nữ hài cũng quan tâm hắn, cho nên biểu hiện của hắn có chút do dự.

Bốp!

Triệu công tử thản nhiên tát mạnh vào mặt người phục vụ, sau đó mỉm cười: “Không có mắt thì đừng vào nghề này.”

Nhân viên phục vụ che mặt không nói gì. Hắn đã nếm trải tính cách vui buồn bất chợt của đối phương, cho nên hắn thậm chí không dám biểu hiện bất kỳ thái độ bất mãn nào.

Bởi vì đây chính là Triệu công tử, biệt danh Bán Biên Thiên Triệu nhị công tử thành phố H.

Hết chương 2071.
Bình Luận (0)
Comment