Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2072 - Chương 2072. Người Trong Đất Địch

Chương 2072. Người trong đất địch
Chương 2072. Người trong đất địch

Ánh mắt của Triệu công tử đảo quanh những thẻ rượu đỏ trên bàn, cuối cùng rơi vào loại rượu hoàng đế với giá 88 ngàn.

“Mặc dù biết thứ này là giả, nhưng cái giá này đại diện cho lòng thành đúng không?”

Triệu công tử chỉ vào cái thùng màu xanh lá cây khổng lồ vừa được mang đến: “Ta mặc kệ giá của nó bao nhiêu, ta chỉ cần đổ đầy nó.”

Ở một số nơi cụ thể, sự giàu có đại diện cho hào quang.

Cho dù sắc mặt Triệu công tử có tái nhợt, toàn thân suy nhược vì lạm dụng thuốc quá độ, nhưng sau khi hắn sử dụng phương pháp ngông cuồng như vậy, mọi người đều chết lặng.

Lúc này, khí thế của Triệu nhị công tử vô cùng bức người.

Tách! Tách! Tách! Tách!

Tiếng khui rượu thậm chí lấn át cả tiếng nhạc đinh tai nhức óc.

Đây là âm thanh của tiền. Khi rượu được đổ từng chai vào thùng, nhiều người điên cuồng nuốt nước bọt.

Hơn sáu triệu tiền rượu…

Động tác lớn như vậy không chỉ thu hút sự chú ý của người có mặt, ngay cả ông chủ Đại Lượng rất ít khi lộ diện cũng xuất hiện.

Hắn là người giỏi kinh doanh, sao có thể không biết động cơ thầm kín của đối phương không phải là uống rượu. Chỉ một Eva không đáng để lãng phí tiền bạc như vậy. Đối phương muốn phá địa bàn của hắn.

“Triệu công tử đến Bờ Hồ quả nhiên là rồng đến nhà tôm, ta đương nhiên phải miễn phí chiêu đãi ngươi rồi.”

Hắn chỉ mới nói được một nửa đã nuốt trở lại. Bởi vì hắn nhìn thấy đống rượu cao như núi, lập tức tính toán ra được chi phí, vội vàng nuốt mấy lời xã giao xuống bụng.

“Ta biết ngươi keo kiệt như thế nào mà, huống chi ông chủ Chu có 30% cổ phần ở đây, cộng thêm mấy cổ đông nhỏ lẻ, ngươi không làm chủ được.”

Không hổ danh là nhị công tử nhà họ Triệu, tin tức đủ linh thông, vừa thấy mặt đã lật lên bối cảnh thần bí của Đại Lượng.

Đại Lượng mỉm cười: “Ngươi biết hôm nay ta giảm giá cho ngươi 30%, ngươi không cần chơi lớn như vậy...”

“Lão tử xưa nay không ỷ thế ép người.”

Rõ ràng điếu thuốc đó có vấn đề, sau khi nhấp vài ngụm, ánh mắt mơ hồ của Triệu công tử trở nên điên cuồng: “Ngươi đang khinh thường ta bằng cách giảm giá. Hôm nay, ta sẽ bắt nàng biểu diễn mỹ nữ đi tắm trước mặt tất cả mọi người.”

Triệu nhị công tử tùy ý cầm lấy một chai Hennessy trên bàn: “Ta nhìn thấy ngươi lập tức nhớ đến ông chủ của ngươi. Ngươi uống một hơi cho ta, ta sẽ cho ngươi tư cách nói chuyện.”

Người trẻ tuổi mới ngoài hai mươi này đã diễn giải sự kiêu ngạo và độc đoán đến cực điểm.

Không có bất kỳ lý do và quy tắc nào, có lẽ những người này thậm chí không xứng đáng là con người trong mắt Triệu nhị công tử.

“Ngươi là người đầu tiên.”

Không để ý đến ông chủ Đại Lượng đang cầm chai rượu nốc cạn từng ngụm, Triệu nhị công tử dùng ngón tay ngoắc Eva đã không còn cười nổi: “Hôm nay ngươi phải biểu diễn, đây chỉ là buổi biểu diễn mở màn. Ta cam đoan cả đời này ngươi sẽ không quên được buổi tối hôm nay.”

“Tại sao lại là ta? Có thể để ta chết được rõ ràng hay không?”

Eva lấy hết dũng khí lên tiếng. Nàng đã làm việc chăm chỉ sau khi ba mẹ qua đời, bây giờ nàng đã có chút tài sản. Nàng không thiếu can đảm.

“Ông chủ Chu đã chọc giận anh trai của ta, đây là điều thứ nhất.”

Thuốc lá của Triệu nhị công tử rõ ràng có nhiều nguyên liệu. Đầu óc có chút mơ hồ cộng với bối cảnh đủ vững chắc khiến hắn không ngại nói ra sự thật: “Thứ hai, cái tên khốn nhà họ Trương kia đã tiêu 300 ngàn tệ trên người ngươi. Lão tử đã nói với hắn loại chó đẻ các ngươi không cần phiền phức như vậy.”

Có lẽ Triệu công tử có chút bực bội: “Kiên nhẫn của ta có hạn. Bây giờ ngươi vào biểu diễn ngay. Nếu không, ta cho người hủy đi gương mặt này của ngươi.”

Eva biết đây chỉ là tình cờ mà thôi.

Nàng không biết và cũng không muốn nói rõ về cuộc tranh giành giữa những đại nhân vật. Nhưng tai bay vạ gió cứ rơi xuống đầu nàng, muốn tránh cũng tránh không được.

Trước mặt quyền lợi và tài phú, người không bằng chó.

“Được.”

Eva biết đêm nay là một khó khăn đối với nàng. Đây không còn là vấn đề mặt mũi và cơ thể nữa. Tên điên này rất có thể sẽ lấy mạng nàng.

Ngay khi nữ hài đi về phía chiếc thùng màu xanh lá cây khổng lồ, một đôi tay đã tóm lấy cánh tay của nàng.

Bàn tay thô ráp, đặc biệt vết chai trên lòng bàn tay chạm vào da thịt của Eva khiến nữ hài kinh ngạc.

Nàng quay đầu lại, một gương mặt vô cùng bình tĩnh xuất hiện trước mặt nàng.

Là nam nhân kia. Nam nhân trông có vẻ điềm tĩnh nhưng lại có sự hung dữ khắc sâu trong xương.

Tô Bình Nam.

“Con người của ta là vậy, biết rõ làm con chim đầu đàn sẽ chết rất thê thảm nhưng ta lại không nhịn được.”

Tô Bình Nam ngăn trước mặt Eva, mỉm cười nhìn Triệu công tử, thản nhiên nói: “Nữ hài này đã cho ta hơn bốn mươi bát cháo để nuôi cái bụng của ta trong hơn bốn mươi ngày. Ta nhất định phải trả ơn cho nàng.”

“Ngươi?”

Triệu nhị công tử cười to: “Con mẹ nó, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Thú vị thật, ngươi dựa vào cái gì?”

Tô Bình Nam vuốt cái bật lửa trong tay: “Chỉ dựa vào bây giờ khoảng cách giữa ngươi và ta quá gần. Ta biết ngươi có quyền thế, nhưng có một câu không biết ngươi đã nghe qua chưa?”

“Câu gì?”

Triệu nhị công tử hỏi.

“Gần trong gang tấc, người trong đất địch.”

Tô Bình Nam nói xong liền di chuyển. Trong thời điểm này, mặc dù Tô Bình Nam giống như một con sói cô độc lang thang nhưng sự tàn nhẫn của hắn vẫn không giảm chút nào.

Ra tay rất độc ác…

Tô Bình Nam luôn chú ý đến sự phát triển của sự việc.

Tin tức của nhân viên phục vụ trong Bờ Hồ rất linh thông. Hôm nay là ngày làm việc cuối cùng của hắn ở hộp đêm này.

Đối với một người làm ăn mà nói, qua cầu rút ván là chuyện rất bình thường.

Tô Bình Nam chẳng có gì bất mãn. Nhận tiền làm việc, giải quyết xong chuyện mới rời đi. Chỉ cần Đại Lượng trả đủ tiền cho hắn, mọi chuyện vui vẻ, sau này không còn gặp nhau nữa.

Hết chương 2072.
Bình Luận (0)
Comment