Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2087 - Chương 2087. Con Dao Nhà Họ Chung

Chương 2087. Con dao nhà họ Chung
Chương 2087. Con dao nhà họ Chung

Qua ba lần rượu, thức ăn được dọn lên đầy đủ.

Ba người nói chuyện cười đùa vui vẻ, nhưng không hề đề cập đến công việc cụ thể của mình. Trải qua khoảng thời gian không liên lạc, bọn hắn cần thăm dò ý đồ chân thực của đối phương thì mới đi vào vấn đề chính. Có thể làm được vị trí của bọn hắn, sự cẩn thận gần như đã khắc sâu vào trong xương tủy.

Một tiếng chuông điện thoại phá vỡ bầu không khí thăm dò lẫn nhau.

“Chuyện gì vậy?”

Nhìn thấy Tô Trung Hòa cau mày, Hậu Thiên vốn không nên xen vào đột nhiên lên tiếng. Hắn cho rằng sau màn khởi động vừa rồi, đã đến lúc bọn hắn đi vào chủ đề sâu hơn.

“Có người chết, nguyên nhân được đưa ra là do suy tim.”

Tô Trung Hòa hiểu Hậu Thiên đã quyết định đi thẳng vào vấn đề, nên cũng quyết định đáp lại: “Đồng nghiệp cũ, nói trắng ra đây cũng là lý do vì sao ta mời mọi người đến đây.”

Ông chủ Tô vẫn là ông chủ Tô. Hắn khinh thường mấy lời nói nhăng nói cuội. Khi hắn cho rằng thời cơ đã chín muồi, tính quyết đoán của nam nhân luôn khác với người thường.

“Muốn người ngoài nhúng tay vào?”

Hậu Thiên làm giám sát mấy chục năm, lập tức hiểu ngay ý tứ của lão Tô. Hắn gần như nói trúng trọng tâm vấn đề: “Có thể khiến ông chủ Tô nghĩ đến ta, mà không phải phe phái bản địa, hắn ngươi cần sự giúp đỡ rất lớn từ ta.”

“Ngươi có ai đề cử hay không?”

Tô Trung Hòa nói: “Ta muốn nhân tài, nhân tài thật sự có thể mở ra tình thế. Thịnh Kinh quá lớn, dưới ngươi không thiếu những người như vậy.”

“Chuyện ngươi gặp lão lãnh đạo không phải bí mật. Cục diện như bây giờ rất khó tìm được người phù hợp. Tiểu nhân vật muốn gia nhập nhất định phải có năng lượng rất lớn.”

Hậu Thiên trầm ngâm, không đưa ra câu trả lời ngay lập tức.

“Lần sau chúng ta cùng nhau đến nhà lão lãnh đạo uống trà. Năm đó, ngươi thắng lão lãnh đạo rất nhiều lần. Hiện nay lão nhân gia vẫn còn canh cánh trong lòng. Ngươi hãy cho lão lãnh đạo một cơ hội để trả thù.”

Tô Trung Hòa thưởng thức hương vị êm dịu của quốc tửu, đồng thời đưa ra điều kiện. Hậu Thiên và hắn đã là bạn bè nhiều năm, hiện tại địa vị của Hậu Thiên đã đến thời kỳ khó xử, hắn cũng biết đối phương muốn gì.

Một cơ hội có thể giúp đối phương tiến thêm một bước.

Tô Trung Hòa đưa ra điều kiện hào phóng đến mức Hậu Thiên không thể tin được. Hắn nhìn đối phương thật sâu, không hề lên tiếng.

Hắn không ngờ Tô Trung Hòa đưa ra điều kiện như vậy để làm trao đổi.

Mặc dù bây giờ Hậu Thiên đã là một trong những lãnh đạo của ngành giám sát trung ương, nhưng không phải ai cũng có cơ hội bước vào cánh cửa tưởng chừng như đổ nát nhưng giàu có trong con hẻm.

Nói ra thì Hậu Thiên và vị đại nhân vật kia đã từng gặp nhau.

Trước đó, đám người Hậu Thiên đã từng làm việc dưới quyền lão nhân kia. Nói dễ nghe là đồng nghiệp, nhưng Hậu Thiên lúc đó chỉ là một tên tép riu biết rất rõ một điều. Nếu không phải về sau địa vị của hắn dần dần tăng lên, chỉ sợ lão nhân ngay cả hắn là nam hay nữ cũng không nhớ.

Không phải ai cũng có sự quyết đoán giống như Tô Trung Hòa, cũng không phải ai cũng may mắn như Tô Trung Hòa.

Hiện tại, thứ mà Hậu Thiên hâm mộ nhất là sự may mắn của Tô Trung Hòa.

Bởi vì cơ sở mà Tô Trung Hòa đến chỉ cách nơi ở cũ của lão nhân chưa đến 15 kilomet. Quan trọng nhất, lão nhân sống lâu trăm tuổi lại coi Tô Trung Hòa như con ruột của mình.

Đáng tiếc, Hậu Thiên biết đây là ông trời ban thưởng. Cho nên, hắn không ghen tỵ làm gì.

Bây giờ Tô Trung Hòa chịu làm đá lót đường cho hắn, vấn đề là làm sao đổi được ân huệ lớn như vậy?

Những người có thể ngồi đây đều là những người thành tinh. Bọn hắn biết rõ chỉ có trao đổi mới là bản chất để mọi người có thể ngồi cùng nhau. Mặc dù bọn hắn cùng nhau làm việc từ nhiều năm trước nhưng mối quan hệ giữa bọn hắn giống đồng minh hơn là bạn bè. Nhưng khi một người không thể trao đổi ngang bằng thì mối quan hệ này sẽ nặng như núi. Thậm chí còn khiến người đó hoàn toàn biến mất khỏi cái vòng này!

“Ngươi muốn ai, ta nhất định làm được.”

Hậu Thiên lên tiếng.

Tô Trung Hòa đưa ra lợi thế càng nặng, chứng tỏ thế cục của hắn ở Thiên Nam càng khó khăn. Hậu Thiên biết rõ bản lĩnh và sự khôn khéo của Tô Trung Hòa, cho nên hắn quyết định giao quyền lựa chọn cho đối phương.

Suy cho cùng, làm việc với những người thông minh sẽ đỡ lo lắng và tiết kiệm sức lao động hơn.

Tô Trọng Hòa trong lòng đã có ứng cử viên, gật đầu nói ra một cái tên: “Hậu Đại Khánh.”

Hậu Thiên đã lâu không hút thuốc nghe thấy cái tên này, lần đầu tiên rút một điếu thuốc trong bao thuốc trước mặt ông chủ Triệu nãy giờ vẫn không lên tiếng. Trong khói thuốc lượn lờ, hắn hỏi lại: “Ngươi xác định chứ?”

“Xác định.”

Tô Trung Hòa mỉm cười: “Người ở Thịnh Kinh nhiều nhưng chức vụ ít. Đến địa phương trải nghiệm và thăng tiến thì người ta cần phải tiết chế hơn. Ta nghĩ nhà họ Chung sẽ không phản đối việc bổ nhiệm chức vụ. Huống chi, Hậu Đại Khánh tốt nghiệp đại học Khoa học Chính trị và Pháp luật Thiên Nam, cũng coi như áo gấm về làng.”

“Ta sẽ nói chuyện với hắn.”

Chủ đề đột ngột kết thúc ở đây, ba con cáo già không tiếp tục thảo luận nữa, bữa tối trở lại bầu không khí hoài niệm ban đầu.

Sau khi Tô Trung Hòa rời đi, ông chủ Triệu mới thận trọng nói: “Lão Hậu, lão Tô định gây náo loạn gì ở Thiên Nam? Hắn muốn mượn loại người như Hậu Đại Khánh?”

“Xem ra làm hoàng đế ở Thiên Nam không dễ dàng gì. Nếu không hắn sẽ không dùng điều kiện này đổi lấy con dao đó.”

Hậu Thiên dập thuốc lá, vẻ mặt có chút vi diệu: “Khó trách Tô Trung Hòa có thể đạt được vị trí này, hắn có thể nghĩ đến việc lợi dụng Hậu Đại Khánh tiến vào trò chơi, một mũi tên giết hai con chim, bán ân cho kẻ khác, lại còn khiến con dao nhà họ Chung xông pha chiến đấu vì hắn. Quả thật lợi hại!”

Hết chương 2087.
Bình Luận (0)
Comment