Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2104 - Chương 2104. Thừa Nhận

Chương 2104. Thừa nhận
Chương 2104. Thừa nhận

Văn Tiểu Địch gạt bàn tay của Tiểu Lưu sợ gần chết ra, xoay người nhìn đám hán tử hung thần ác sát kia, ánh mắt dần trở nên nghiêm nghị.

"Ai là người phụ trách? Ta là Văn Tiểu Địch."

Nữ hài ưỡn thẳng lưng: "Ta muốn hắn tới gặp ta."

Nàng vừa vứt lời, một nam tử trên mặt có vết sẹo lớn hình chữ thập từ bên trong đi ra, ánh mắt mang theo nghi ngờ và khó hiểu.

"Ngươi đi nhầm chỗ à?"

Kimura chậm rãi cất lời. Hắn thuộc kiểu lưu manh cổ điển giờ đây đã cực kỳ hiếm thấy. Đối mặt với một nữ hài, hắn vẫn giữ lịch sự.

"Ngươi là người phụ trách?"

Văn Tiểu Địch tỏ ra bình tĩnh, không hề nhìn ra nỗi sợ hãi trong lòng: "Boss của ta sẽ không nói dối, cho nên mời người phụ trách của các ngươi ra đây."

"Đuổi nàng ra ngoài."

Kimura không biết vì sao Otomo Sanwa rõ ràng là đang ở bên trong nhưng lại bảo mình ra ngoài xử lý. Bộ não cằn cỗi của hắn không thể nào hiểu được ẩn ý trong đó, nhưng không hề ảnh hưởng tới việc hắn vâng lệnh của Otomo.

"Ta thay mặt cho Cẩm Tú."

Kimura vừa dứt lời, mấy nam tử đô con đã tiến lại gần. Văn Tiểu Địch cắn chặt môi, vẫn giữ lấy chút tôn nghiêm cuối cùng: "Cho nên các ngươi nhất quyết muốn làm như vậy ư?"

Mấy đang hán tử tiến lại gần không nói gì. Khi bọn hắn sắp ra tay, một tiếng quát lớn khiến mọi người dừng lại.

"Ngươi đã qua ải."

Otomo Sanwa chậm rãi bước ra từ trong đám đông, đi tới chỗ Văn Tiểu Địch, sau đó khom người thật sâu: "Hoan nghênh ngươi tới Nhật Bản!"

Theo động tác của Otomo, đám hán tử vừa rồi còn hung thần ác sát lúc này đồng loạt khom lưng chào, nhường ra một lối đi dẫn tới quầy bar ở đại sảnh.

Đúng lúc này, điện thoại của Văn Tiểu Địch đổ chuông.

Nữ hài bắt máy, giọng nói của Tô Bình Nam vang lên: "Đây là tổ chức Otomo của tập đoàn Cẩm Tú ở nước ngoài. Nếu sau này ngươi muốn phụ trách quản lý mảng này thì làm việc phải ác!"

"Gì cơ?"

Nữ hài ngơ ngác. Bình thường tài nguyên mà Văn Tiểu Địch quản lý vô cùng lớn, mọi người đều cung kính hòa nhã với nàng, vì vậy nữ hài rất ít cáu kính chứ đừng nói chi đến nổi giận.

"Bất kể vừa rồi có phải là thử thách hay không, các chi nhánh của Cẩm Tú tại nước ngoài này phải tuân thủ một luật thép, đó là không cho phép bất kỳ ai xúc phạm tới tôn nghiêm của tổng công ty."

Tô Bình Nam cúp điện thoại.

Tô Bình Nam đến Nhật, nhưng mạch nước ngầm Thiên Đô vẫn dâng trào mãnh liệt.

Vụ nổ thu thập chứng cứ vô cùng thuận lợi, nhưng chính sự thuận lợi này lại khiến Kỳ Đồng Ủy đã lập quân lệnh trạng phải nhíu mày.

Kỹ thuật kích nổ là hình thức điều khiển từ xa, hơn nữa theo dấu vết phát hiện được ở hiện trường có thể thấy quả bom này chắc hẳn mới được chế tạo không lâu.

Chuyện này hơi phức tạp.

Vật liệu chế tạo máy tiện, chế tạo bộ điều khiển từ xa... đều là đồ bị quản lý, một khi kẻ điên sở hữu những thứ này mất lý trí thì tổn hại đối với xã hội thật sự khủng khiếp!

Không thể không nói thường ngày La Giai Văn che giấu rất tốt, hiện tại ngay cả đám người ông chủ Tô và ông chủ Kỳ đều không liên tưởng vụ án này có liên quan đến cuộc rung chuyển lớn tại Thiên Đô sắp tới.

Ông chủ Tô giao Thượng Phương Bảo Kiếm có thể điều động toàn bộ hệ thống cảnh sát cho ông chủ Kỳ. Sự tin tưởng này há không phải là áp lực?

Phá án trong hai mươi tư tiếng là một đề trắc nghiệm hoặc chết hoặc làm vua.

Ngươi thật sự cho rằng lúc đó ngươi đứng ra thì người khác sẽ thở phào mà cảm kích ngươi? Kỳ Đồng Ủy sẽ không ngây thơ như vậy, hắn chưa bao giờ xem nhẹ mặt tối của loài người.

Kẻ có loại máy tiện này chắc chắn thuộc ngành nghề kia. Sau khi nắm giữ lực lượng cảnh sát Thiên Đô, Kỳ Đồng Ủy tiến hành loại trừ theo phương thức trải thảm. Nhưng thời gian trôi qua từng phút từng giây, không có bất kỳ tin vui nào truyền tới.

Điều này khiến hắn càng lúc càng nôn nóng.

Thời gian đã qua bảy tiếng, hiện tại ngay cả cánh cửa đột phá cơ bản nhất vẫn chưa tìm ra. Một dự cảm không lành từ từ nảy sinh trong lòng nam nhân.

"Các ngươi tiếp tục loại trừ, không được bỏ qua bất kỳ ngành nghề nào sử dụng máy tiện. Ta không tin đồ vật lớn như vậy có thể chạy ra khỏi Thiên Đô!"

Kỳ Đồng Ủy hầm hừ bỏ lại một câu, sau đó trở về văn phòng.

Nam nhân châm bảy điếu thuốc trong vòng một tiếng. Trong khói mù lượn lờ, hắn lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của lục viễn trong danh bạ, nhưng chần chừ không ấn xuống.

Đây là sự giãy giụa cuối cùng của ông chủ Kỳ.

Từ việc vượt ngàn dặm xa xôi hạ gục Lưu Triệu Hoa, đến việc đập chai rượu vào đầu Hoàng An Quốc... một loạt hành động nhìn như mình nhận được lợi ích không nhỏ.

Nhưng thực tế thì sao?

Kỳ Đồng Ủy láng máng cảm thấy mình là một con rối trong tay cái tên đáng sợ kia. Điều này làm cho ông chủ Kỳ cực kỳ kiêu ngạo vô cùng khó chịu.

Hắn biết nếu bây giờ mình gọi cuộc điện thoại này tức là mình càng ngày càng không thể tách rời tập đoàn Cẩm Tú. Hắn biết rõ đối phương muốn gì. Tô Bình Nam không phải thiện nam tín nữ gì, tên này chắc chắn sẽ yêu cầu báo đáp gấp nhiều lần những gì bỏ ra.

Tiếng chuông điện thoại bàn chói tai trên bàn làm việc khiến ông chủ Kỳ đang tập trung suy nghĩ chợt giật mình. Hắn há miệng thở dốc để bình tĩnh lại rồi mới bắt máy.

"Sếp, chúng ta đã điều tra mấy xưởng sửa chữa ô tô ở ngoại thành rồi, không có nơi nào khả nghi cả..."

Kỳ Đồng Ủy cúp máy. Hắn cắn răng bấm gọi cho vị đại quản gia kia của tập đoàn Cẩm Tú.

Giờ khắc này, rốt cuộc nam nhân khống chế toàn bộ hệ thống cảnh sát Thiên Đô trong tay phải thừa nhận thế lực của tập đoàn Cẩm Tú trong tam giáo cửu lưu và rất nhiều ngành nghề.

Hết chương 2104.
Bình Luận (0)
Comment