Ra ngoài lăn lộn cầu cái gì.
Tài.
Trong mắt người ngoài, hội Sumiyoshi là một con quái vật khổng lồ, nhưng càng lớn thì càng cần nhiều của cải, đặc biệt trong bối cảnh khủng hoảng tài chính, gã khổng lồ này cũng cần phát triển các nguồn thu nhập mới.
Ở đất nước hoa anh đào, thu nhập chủ yếu của hội Sumiyoshi là cờ bạc, nhưng đây không phải là tương lai.
Cờ bạc ở Đông Doanh hiện chưa được hợp pháp hóa, bọn hắn không thể mở rộng ngành nghề của mình nên đương nhiên bọn hắn thèm muốn một ngành khác ở đất nước này.
Ngành công nghiệp khiêu dâm.
Đừng đánh giá thấp lợi nhuận của ngành công nghiệp khiêu dâm Đông Doanh. Theo thống kê, mức tiêu thụ bình quân đầu người của quốc gia này trong ngành công nghiệp khiêu dâm đã đạt mức đáng kinh ngạc là 153 USD!
Hơn 150 đô la Mỹ bình quân đầu người là một số tiền khủng khiếp, ngay cả khi loại trừ thu nhập từ phim ảnh và truyền hình, số còn lại cũng đủ kinh ngạc.
Hơn nữa, Đông Doanh khác với Hạ quốc. 85% ngành công nghiệp khiêu dâm của đất nước này tập trung ở Kabukicho, một địa điểm có bán kính chưa đến 20 km2.
Đây là khu đèn đỏ lớn nhất châu Á và cũng là khu vực hỗn loạn, tối tăm nhất châu Á.
Hội Sumiyoshi không có đủ quyền lực để chinh phục hoàn toàn khu vực này, nhưng tham vọng kiểm soát một phần của nó chưa bao giờ thay đổi.
Đây cũng là lý do cơ bản khiến tổ chức Mita, một trong những nhóm bạo lực chính dưới hội Sumiyoshi lại gây chiến vì một quán bar nhỏ như vậy.
…
Cùng với tiếng phanh xe rít lên, vài chiếc xe Toyota màu đen để lại những vết sáng chói trên mặt đường bê tông trước quán bar của Đức thúc.
Cửa xe mở ra, Mita Wakao là người đầu tiên nhảy ra khỏi xe.
“Tổ chức Mita làm việc, mọi người hãy ra khỏi đây.”
Mita Wakao là một tên trùm xã hội đen yakuza rất thông minh. Hắn hiểu việc tranh giành lãnh thổ hoàn toàn khác với những vụ giết người mờ ám, tức là hắn nên kiêu ngạo và dọa người.
Vì vậy, vừa xuống xe, hắn lập tức gầm lên bằng giọng to đặc trưng của mình với những vị khách tò mò đang tụ tập bên ngoài quán bar, đồng thời còn cố tình xê dịch bộ vest khiến khẩu súng lục ổ quay màu bạc hiện ra, khiến nhiều người phải ngoái nhìn.
Hiệu quả không tệ.
Khí chất tỏa ra từ hàng chục nam nhân mặc vest đen với vẻ mặt nghiêm nghị khiến người đi đường giải tán ngay lập tức như những con thú sợ hãi.
“Mita đại nhân.”
Tên côn đồ hàng đầu Aoi và những người khác đều cúi đầu, thể hiện tính chính quy của hội Sumiyoshi ở khu Shinjuku.
“Có thể sử dụng súng nếu cần thiết.”
Mita nheo mắt nhìn cánh cửa quán bar đã đóng chặt của Đức thúc: “Người bên trong không phải loại yếu đuối. Nhưng tin tức truyền ra nói toàn bộ người của chúng ta đều bị đánh gục. Có vẻ người đến không đơn giản.”
“Ừm.”
Aoi gật đầu, giây tiếp theo tất cả đều bước về phía cửa, bên kia đường vang lên tiếng còi inh ỏi và ánh sáng chói lóa khiến bọn hắn không khỏi đưa tay lên che mắt.
Đương nhiên, bọn hắn cũng dừng lại.
Đêm nay dường như định mệnh sẽ để lại dấu ấn tuyệt vời trong lịch sử của thành phố không bao giờ ngủ này.
Bây giờ là 1 giờ 58 phút đêm, lúc này ở thành phố không bao giờ ngủ này chẳng bao giờ thiếu nhân chứng.
…
Có rất nhiều người đã chứng kiến lịch sử đáng được nhắc đến này. Dù sao thì Shinjuku, thành phố không bao giờ ngủ, chẳng thiếu khách du lịch và những kẻ cuồng dâm đến vui chơi trong khoảng thời gian này.
Charlotte Kemi là một trong những nhân chứng.
Nàng là người Mỹ, mới tốt nghiệp khoa triết học của một trường đại học danh tiếng và là một nhà văn không thành công trong nghề.
Sau khi viết hai cuốn tiểu thuyết liên tiếp mà không có phản hồi, còn chia tay bạn trai, Kemi hụt hẫng đến Kyoto được mệnh danh là thành phố thịnh vượng nhất châu Á để thư giãn. Nhưng theo thời gian, nơi được xem là thành phố của những giấc mơ phương Đông này lại là một pháo đài thép lạnh lẽo đối với Kemi.
Ai có thể ngờ rằng điều bình thường nhất mà một nữ hài đã dành một nửa tài sản của gia đình để đến thành phố này sẽ làm là đứng bên cửa sổ kính sát đất ngơ ngác nhìn dòng xe cộ tấp nập ở dưới.
Dù cuộc đời có gặp nhiều bất hạnh đến đâu thì vẻ đẹp của Kemi cũng không thể phủ nhận.
Sự trái ngược giữa thân hình nóng bỏng và đôi mắt lạnh lùng trong trẻo khiến khí chất của nàng trở nên đặc biệt.
Nàng rất cô đơn, tình cảm này có thể xuất phát từ việc nàng đang học cách suy nghĩ về cuộc sống, tức là triết học.
Nhưng không có cách chữa trị cho vấn đề này.
Con người càng cô đơn thì càng thích ở những nơi sôi động, đó là lý do tại sao nàng liều lĩnh lang thang ở nơi mà nàng cho là khu rừng tối tăm, Kabukicho thuộc Shinjuku.
Nàng thực sự muốn khám phá quỹ đạo nội tâm của những người đến đây, những người lãng phí tiền bạc và cuộc sống nhưng rất hạnh phúc. Điều này có thể thắp lên ngọn hải đăng cho cuộc đời nàng. Sẽ luôn có những đồng loại phù hợp với hơi thở của nàng giữa muôn vàn chúng sinh trên thế giới, bất kể nghề nghiệp của người kia là gì.
Đây là suy nghĩ chân thật nhất của Kemi.
…
Đi dọc con phố dài Kabukicho, nữ hài không ngừng quan sát trạng thái và biểu cảm của mọi người.
Kemi đã mệt mỏi vì đi bộ, muốn tìm một chàng trai mà nàng có thể uống một ly vào tối nay.
Thật không may, một tai nạn đã làm gián đoạn lịch trình của nàng.
Bảy tám chiếc ô tô màu đen, hàng chục nam nhân với khuôn mặt giận dữ cầm dao sáng loáng nói cho Kemi biết nàng đã gặp cái gì.
Tranh chấp ở thế giới khác.
Kemi cảm thấy tò mò hơn là chán ghét đối với trật tự của một thế giới khác.
Vì lý do này, khi ở Mỹ nàng đã dũng cảm phỏng vấn vài tên được gọi là xã hội đen. Đáng tiếc, nàng phải thất vọng.
Những người da đen đó đầy rẫy những lời tục tĩu và có bộ não không thể sử dụng những phương pháp khác để giải quyết vấn đề ngoại trừ bạo lực. Bọn hắn không có giá trị gì đáng để nghiên cứu cả.