Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2184 - Chương 2184. Đền Đáp

Chương 2184. Đền đáp
Chương 2184. Đền đáp

Một người là nữ hài học triết, ở độ tuổi bối rối nhất của cuộc đời, nàng đã ra nước ngoài để tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống.

Charlotte Kemi nghĩ về điều gì mỗi ngày?

Cô đơn, bình thường, bối rối.

Còn người kia thì sao?

Từ khi còn là một cậu bé, hắn đã đi theo Tô Bình Nam kiêu ngạo tàn nhẫn xông xáo giang hồ.

Có thể nói, Tô Văn Văn cho đến nay chưa bao giờ nghĩ đến những vấn đề nhảm nhí như vậy trong cuộc đời tương đối ngắn ngủi của mình.

Hắn nghĩ cái gì?

Lợi ích, phản bội, giết chóc và kiểm soát.

Nói cách khác, dù ở góc độ tri thức hay tam quan, hai người là hai đường thẳng song song không bao giờ giao nhau.

Trong khu rừng thép nhộn nhịp, Charlotte Kemi chỉ cảm thấy cô đơn, một kiểu cô đơn lạc lõng.

Nhưng nếu là Tô Văn Văn, hắn chỉ có một loại cảm giác.

Chinh phục.

Làm thế nào để chinh phục bóng tối dưới thành phố này là câu hỏi duy nhất mà nam nhân cân nhắc. Đi theo Tô Bình Nam nhiều năm như vậy, sự sùng bái và bắt chước ban đầu giờ đã trở thành bản năng khắc sâu trong xương.

Sẽ thế nào nếu một nam một nữ hoàn toàn khác biệt gặp nhau và qua đêm cùng nhau?

Lên giường?

E rằng nhiều người có ý nghĩ này sẽ thất vọng, hai người ăn xong nồi lẩu rồi đi chơi điện tử đến nửa đêm, sau đó đi xem múa thoát y!

Như vậy mà thôi.

Khi bầu trời bắt đầu có ánh sáng, Charlotte nhìn nam nhân giống như sương mù trước mặt: “Chúng ta là bạn, vậy hãy cho ta thông tin liên lạc của ngươi.”

“Được.”

Tô Văn Văn im lặng vài phút rồi cho số điện thoại liên lạc của mình: “Nhưng lần sau có thể ta sẽ không có nhiều thời gian để làm những việc nhàm chán như vậy với ngươi đâu.”

“Ngươi sẽ làm được, bởi vì ngươi có những điểm giống ta. Ta nghĩ chúng ta có thể nói về điều gì đó mà ngươi sẵn lòng kể cho ta vào lần tới chúng ta gặp nhau.”

Charlotte Kemi tinh nghịch nháy mắt với Tô Văn Văn: “Đừng vội phủ nhận. Ngươi đã cười ba mươi bảy lần trong một đêm, nghĩa là ngươi rất hạnh phúc khi chúng ta ở bên nhau.”

Tô Văn Văn không phản bác, lặng lẽ nhìn bóng lưng nữ hài đi xa. Hắn thừa nhận rằng buổi đêm có phần buồn cười này tuy lãng phí thời gian của hắn, nhưng là đêm thoải mái nhất kể từ khi hắn nắm quyền kiểm soát quốc tế Cẩm Tú.

Không ai có thể dễ dàng đi theo con đường của Tô Bình Nam.

Trời đã sáng.

Thời tiết ở Thiên Đô hôm nay rất tốt, bầu trời trong xanh như ngọc bích không tì vết.

Nhưng tâm trạng của Hậu Đại Khánh lại không tốt như vậy.

Hắn không ngủ cả đêm nhưng kết quả thẩm vấn không mấy khả quan.

Ông chủ Trịnh sa lưới có tố chất tâm lý rất tốt. Kể từ khi bị đưa về sở giám sát, hắn không nói một lời cho dù gặp phải câu hỏi nào.

Nhưng điều đó cũng không sao, điều khiến Hậu Đại Khánh khó chịu là Quý Hưng Thịnh sáng sớm đã gọi điện đến, nói rằng việc thẩm vấn những người khác ngoài ông chủ Trịnh sẽ tạm thời giao lại cho phòng số 2.

Con cá lớn là ông chủ Trịnh được giao cho phòng số 1, những người khác phân cho phòng số 2. Mọi người cho rằng điều này chẳng có gì bất thường.

Dù sao vở kịch lớn của Thiên Nam vừa mới mở màn, phòng số 1 không có nhiều tinh lực cũng như nhân lực.

Nhưng Hậu Đại Khánh đã ngửi thấy mùi bất thường khi quan sát cuộc thẩm vấn của phòng số 2.

Quý Hưng Thịnh muốn che đậy điều gì?

Là một người có kinh nghiệm trong hệ thống giám sát, Hậu Đại Khánh biết rõ hơn bất cứ ai việc mở ra lỗ hổng từ những người này như thế nào, phương hướng điều tra tiếp theo ra sao.

Nhưng phòng số 2 rõ ràng đã lảng tránh những điểm quan trọng và xem nhẹ những vấn đề này.

Hậu Đại Khánh tuyệt đối không cho rằng những người này không đủ năng lực. Mặc dù thời gian hắn đến không lâu, chưa hiểu biết quá nhiều về nghiệp vụ của phòng số 2 nhưng thông qua công tác triển khai công việc, hắn cũng đã tìm hiểu một chút về những cấp dưới ưu tú, cho nên hắn khẳng định phán đoán của mình.

Tuy nhiên, Quý Hưng Thịnh không có lá gan lớn như thế.

Ý của ai đằng sau không cần nói cũng biết.

“Dù sao thì cũng vì chức vị hơi thấp một chút.”

Hậu Đại Khánh cúi đầu im lặng, thở dài một tiếng.

Đột nhiên ánh mắt của hắn trở nên kiên quyết trở lại.

Đen là đen, trắng là trắng.

Cho dù là ông chủ Tô cũng không thể vi phạm quy tắc này! Hậu Đại Khánh hắn sẽ không bao giờ dễ dàng thỏa hiệp như vậy.

Hậu Đại Khánh không biết rằng ngay lúc hắn đang thở dài, một cuộc gọi có thể ảnh hưởng đến quỹ đạo cuộc đời hắn đã được chuyển đến điện thoại di động của ông chủ Liễu ủy ban kỷ luật.

Nội dung rất đơn giản, chỉ có hai câu.

Câu đầu tiên.

“Một số ân huệ cần được đền đáp khi đến lúc.”

Câu thứ hai.

“Ngươi sắp bị bệnh rồi, ứng cử viên được đề nghị tạm thời tiếp quản là Hậu Đại Khánh.”

Đao không đủ sắc bén thì làm sao bây giờ? Đơn giản thôi, cứ mài nó cho đến lúc sắc bén.

Tô Bình Nam ẩn náu trong bóng tối cuối cùng đã thực hiện bước đi thứ hai trong trò chơi giữa Thiên Nam hai Tô.

Sự việc rất đột ngột.

Không ai ngờ rằng ông chủ Liễu vốn luôn có sức khỏe tốt, còn hai ba năm nữa mới đến tuổi nghỉ hưu lại đột nhiên đề xuất nghỉ hưu sớm vì lý do sức khỏe.

Điều này nằm ngoài dự liệu của nhiều người.

Nhưng điều khiến ban quản lý cấp cao của Thiên Nam sốc nhất là ông chủ Liễu, người luôn linh hoạt trong mọi việc, đã tiến cử Hậu Đại Khánh trong cuộc trò chuyện với tổ chức!

Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng không có gì sai cả.

Cấu trúc quan trường hiện tại khác thế kỷ 21.

Trong những năm 90 này, ủy ban kỷ luật và hệ thống giám sát không hề tách rời. Mặc dù trách nhiệm hoàn toàn khác nhau nhưng trên danh nghĩa vẫn thuộc cùng một bộ phận. Trình độ và cấp bậc của Hậu Đại Khánh không có vấn đề gì.

Hết chương 2184.
Bình Luận (0)
Comment