Vì dự án Thiên Đô Mới mà gần đây số lượng người bị bắt ở Thiên Nam đã tăng lên hai con số.
Ba mươi bảy nhân vật đứng đầu các cơ quan đều đã bị đưa vào tù. Tin thời sự những ngày này tràn ngập những mô tả và ca ngợi công lao trong vụ việc này. Người Thiên Đô thậm chí còn thảo luận vấn đề này lúc rảnh rỗi, nhưng theo quan điểm của đa số mọi người, làm như vậy là được rồi.
Có thể nói bất kể dư luận hay là giới chính trị, kết quả như vậy đã đủ để giải thích với tất cả mọi người.
Lúc này chỉ còn thiếu một cái kết hoàn mỹ.
Thế nào là cái kết hoàn mỹ?
Bắt vài con hổ khiến người dân trong thành bất mãn và khiến trong giới chính trị khiếp sợ. Làm như vậy, sẽ có một bản báo cáo hoàn hảo nộp lên trên, cũng đủ để tuyên bố trước nhân dân thành phố, đây là cái kết hoàn mỹ nhất.
Mọi người đều có công lao, ai cũng được giữ thể diện.
…
“Sếp, hay là chúng ta giao việc thẩm vấn ông chủ Trịnh cho tổ hai, như vậy chúng ta có thể dốc toàn lực đối phó với Nhậm Lai Hậu.”
Sau khi nhai mấy miếng thịt bò cay mà bình thường thích ăn nhất, Lâm Hoa Hoa đã lấy hết can đảm bày tỏ ý kiến của mình với Hậu Đại Khánh.
“Ngươi sợ rồi sao?”
Sắc mặt Hậu Đại Khánh đột nhiên lạnh lùng, sự hung dữ của nam nhân khiến trái tim Lâm Hoa Hoa đập mạnh, nàng liều mạng lắc đầu nói ra lý do của mình: “Ta chỉ cảm thấy nhân lực không đủ...”
"Ta sẽ lấy danh nghĩa của ủy ban kỷ luật điều động thêm một số người đến hỗ trợ bộ phận giám sát."
Hậu Đại Khánh nhìn hai thuộc hạ đang căng thẳng: “Trong từ điển của ta không có khái niệm cúi đầu trước tội ác, cũng không cho phép chính nghĩa không được hoàn hảo. Trước đây ta còn có chút lực bất tòng tâm, nhưng hiện tại ta đang là ủy viên ban kỷ luật, ta nghĩ mình có tư cách nói không với một vài thứ.”
Nam nhân hạ giọng nói: “Nếu sợ, các ngươi có thể xin chuyển sang tổ khác, ta không ngăn cản. Nếu như ngươi quyết tâm ở lại, thì hãy theo ta tiến về phía trước!”
Giọng điệu của Hậu Đại Khánh rất mạnh mẽ: “Ta vẫn nói câu đó, ta sẽ trả lại bầu trời trong xanh cho Thiên Nam!”
“Sếp, chúng ta theo ngươi, việc này sẽ là điều đáng tự hào trong cuộc đời!”
Sự nhiệt huyết của tuổi trẻ khiến Chu Chính và Lâm Hoa Hoa lập tức đứng dậy lớn tiếng trả lời, vẻ mặt nghiêm túc như người lính xung phong đang tiến về chiến trường.
Mặc dù trong căn phòng vẫn yên tĩnh như trước, nhưng bầu không khí đã hoàn toàn khác. Ba người đánh mắt nhìn nhau, ánh mắt của mỗi người đều rất kiên định, đặc biệt là khí chất của Chu Chính và Lâm Hoa Hoa dường như đã thăng hoa.
...
Tuổi trẻ sẽ không bao giờ thiếu nhiệt huyết và lý tưởng.
Nhưng bọn hắn không biết rằng, từ khi Hậu Đại Khánh đến Thiên Đô, bản thân đã tham gia vào một ván cờ định mệnh. Mà nhìn vào phong cách làm việc hiện tại của Hậu Đại Khánh, có vẻ như Tô Bình Nam đã thắng Tô Trung Hòa một hiệp.
Đây chính là thế trận mà Cẩm Tú muốn, dưới thể chế của Hạ quốc, đây cũng là cách duy nhất để Tô Bình Nam có thể giành chiến thắng trong cuộc đấu tay đôi với Tô Trung Hòa.
Mang toàn bộ sức mạnh trong giới chính trị Thiên Nam đến chiến đấu với Tô Trung Hòa!
Suy cho cùng nước trong quá thì không có cá.
Khi phạm vi công kích của Tô Trung Hòa quá rộng, thì sức mạnh phản kháng của những kẻ này khi bị dồn đến bước đường cùng sẽ khiến người ta phải kinh ngạc. Tô Bình Nam biết rất rõ rằng khi những thế lực này tập hợp lại và bạo phát, thì đó sẽ là thời khắc cuối cùng phân định sự thắng bại.
Nếu như Tô Trung Hòa thực sự tài năng vượt qua được cửa ải khó này, thì có thể dễ dàng nhìn ra được lợi ích.
Toàn bộ giới chính trị Thiên Nam sẽ hoàn toàn tâm phục khẩu phục mà vận hành với hắn là trung tâm, tiếp theo bất luận là cải cách trong giới chính trị hay là những thay đổi mạnh mẽ trong các ngành nghề tại Thiên Nam sẽ không gặp bất kỳ vấn chút trở ngại nào.
Các ngành Cẩm Tú đang độc quyền cùng với việc tích trữ bất động sản… đều phải nhường chỗ cho thành tựu chính trị của Tô Trung Hòa!
Tô Bình Nam kiêu ngạo, nhưng không phải kẻ điên.
Đối mặt với tình huống như vậy, điều duy nhất Tô Bình Nam và Cẩm Tú có thể làm là nhượng bộ và từ bỏ những địa bàn đã kinh doanh trong rất nhiều năm.
Nếu Tô Trung Hòa không thể vượt qua được cục diện này thì kết cục chỉ có một.
Buộc phải từ chức.
Hơn nữa toàn bộ Thiên Nam sẽ được cải tổ lại hoàn toàn. Cơ hội này chỉ có một lần trong đời. Với mạng lưới kinh doanh và mối quan hệ mà Tô Bình Nam đã tạo dựng trong nhiều năm qua, hắn sẽ biến toàn bộ Thiên Nam trở thành vườn sau của mình.
Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến Tô Bình Nam nhất định phải tranh đấu.
Mặc dù từ khi ván cờ này bắt đầu đến giờ, biểu hiện của nam nhân luôn ẩn mình trong bóng tối này rất khiêm tốn, có thể nói là không có chút động tĩnh gì, nhưng sự điên cuồng và ngang ngược của Tô Bình Nam trước giờ vẫn không hề thay đổi!
…
Sau mấy ngày truy bắt quyết liệt, toàn bộ Thiên Nam đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Không giống Lâm Hoa Hoa và Chu Chính đang rất muốn lập tức công kích vào con rồng tà ác, Hậu Đại Khánh lại im lặng lạ thường.
Hắn đã chính thức nhậm chức trong ủy ban kỷ luật, nhưng không hùng hổ dọa người như khi mới đến làm việc tại hệ thống giám sát Thiên Nam, ở chỗ này, Hậu Đại Khánh cười rất tươi, không thực hiện ngay những hành động mà mọi người đồn đoán khi hắn đảm nhận chức vụ này.
Phải biết làm bạn với thời gian.
Phẩm chất thợ săn giỏi phải có là sự kiên nhẫn, mà thời gian chính là công cụ tốt nhất để kiểm tra sự kiên nhẫn.
Kiên nhẫn được đúc thành từ nỗi cô đơn.
Nhưng thời gian cũng là thứ tàn khốc nhất, mâu thuẫn nhất. Nếu ngươi không coi trọng nó, thì nó sẽ báo đáp lại ngươi hai từ.
Tầm thường.
Thời gian không bao giờ thích những người thật thà, nó chỉ làm bạn với những kẻ có dã tâm. Nếu ngươi có đủ sự xảo trá và kiên nhẫn, thì thời gian nhất định sẽ không khiến ngươi chịu thiệt. Bất luận ngươi là vua của thế giới ngầm hay là người thực thi công lý đều không có sự khác biệt, nó cực kỳ công bằng.