Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2192 - Chương 2192. Chìa Khóa

Chương 2192. Chìa khóa
Chương 2192. Chìa khóa

“Hỏi rất hay.”

Hậu Đại Khánh lắc đầu: “Vậy để ta nói cho ngươi biết, trong bàn rượu nhân vật lớn này không nói bất cứ điều gì, chỉ là biểu hiện rất kỳ lạ. Trước mặt ông chủ Trương, hắn sẽ làm một số cử chỉ cực kỳ thân thiết với ông chủ Tùy, chẳng hạn như chủ động giúp ông chủ Tùy rót rượu, vỗ vai thầm to nhỏ với nhau, dùng những việc nhỏ nhặt này tuyên bố mối quan hệ giữa hai người rồi vội vàng rời đi.”

“Không nói bất cứ điều gì, không làm bất cứ điều gì.”

Hậu Đại Khánh dang dang hai tay ra: “Việc này không hề vi phạm quy định đúng không.”

Hai người gật đầu.

“Sau khi thông báo xong mối quan hệ này, tiếp theo ông chủ Tùy sẽ bắt đầu từ những việc nhỏ, sau đó từng bước từng bước một lôi ông chủ Trương bước vào nhóm lợi ích này.”

Hai người lại gật đầu.

Hậu Đại Khánh nói tiếp: “Đương nhiên sự việc cũng có thể không thuận buồm xuôi gió. Lúc này tập đoàn công nghệ Tân Thiên nhất định sẽ gặp phải một số chuyện, việc này nhìn thì có vẻ vô hại nhưng đủ để ông chủ Trương cảm thấy run sợ và ép ông chủ Tùy phải nghe theo mình. Nhưng sau khi hắn nhận được phần của mình thì sao?”

“Đúng vậy, ta đang phổ cập cho các ngươi một kiến ​​thức.”

Vẻ mặt của Hậu Đại Khánh trở nên nghiêm túc: “Đây mới là chỗ ta cảm thấy đáng sợ. Mặc dù trong vụ việc này có điều bất thường, nhưng nghiêm túc mà nói, nó còn không được coi là lừa đảo cho dù đã phát triển đến hàng tỷ thậm chí hàng chục tỷ.”

“Nếu không có quan hệ làm ăn, thì sự bịp bợm trong đơn hàng đầu tiên mới gọi là lừa đảo. Còn dựa theo tần suất và phương thức giao dịch nghiêm ngặt cẩn thận của bọn hắn, khi xảy ra vấn đề sẽ được định nghĩa là tranh chấp hợp đồng.”

“Ông chủ Tùy chính là chìa khóa.”

Nghe đến đây, Lâm Hoa Hoa đột nhiên vui mừng như phát hiện ra một thế giới mới: “Chúng ta có thể khiến hắn nói ra tất cả.”

“Làm cho một người biến mất hoặc là tử vong có khó không?”

Hậu Đại Khánh dập tắt điếu thuốc đã hút gần hết: “Kẻ có thể làm ra vụ việc như này sẽ không phạm sai lầm như vậy. Ta dám bảo đảm chỉ cần có một chút gió lay ngọn cỏ, ông chủ Tùy sẽ không còn xuất hiện trên thế giới này nữa, mọi thứ sẽ giống như một trận tuyết lớn.”

Nam nhân thở dài: “Đây chỉ là phân tích sơ bộ nhất, đạt đến số tiền này sự việc chắc chắn sẽ phức tạp hơn nhiều, các ngân hàng và những dòng tiền khổng lồ này đã gây ra rất nhiều sự tình mà chúng ta không thể ước tính được. Nhưng những thứ này đều không ảnh hưởng đến đáp án được đưa ra, cũng giống như phần kết của cuốn sách Hồng Lâu Mộng”.

“Hoàn toàn trắng tinh, rất sạch sẽ.”

Đồ ăn rất nhanh được mang lên, đầu bếp của nhà hàng mà Lâm Hoa Hoa chọn chắc hẳn có tay nghề rất tốt, các món ăn đều rất đẹp thơm và ngon.

Nhưng không hiểu tại sao, ba người đang đói bụng đột nhiên mất đi cảm giác thèm ăn.

“Thời gian hai năm đã là một tỷ bảy, nói đến tốc độ này, chẳng phải ông chủ Tùy này còn kiếm tiền giỏi hơn Tô Bình Nam sao?”

Dòng suy nghĩ của Lâm Hoa Hoa có hơi kỳ lạ, ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại đặt hai người hoàn toàn không liên quan đến nhau vào một chỗ để so sánh mức độ giàu có của bọn hắn: “Ta luôn cho rằng tập đoàn Cẩm Tú mới đứng số một trong các doanh nghiệp tư nhân, xem ra có vẻ mình đã quá ngây thơ.”

“Chưa chắc.”

Có lẽ bởi vì chủ đề vừa rồi quá nặng nề, nên một kẻ ít nói như Chu Chính cũng thuận theo chủ đề của Lâm Hoa Hoa bắt đầu tán gẫu: “Tập đoàn Cẩm Tú đã độc quyền rất nhiều tài nguyên ở Thiên Nam, chưa kể đến các sản phẩm chăm sóc sức khỏe và sản phẩm điện tử của bọn hắn nghe nói đã chiếm một nửa thị trường tại Hạ quốc, nếu không phải như vậy thì ngươi nghĩ xem tại sao lại có câu Thiên Nam hai Tô, ông chủ Tùy này có thể tốc độ kiếm tiền rất nhanh, nhưng xét về số lượng thì Cẩm Tú vẫn lợi hại hơn.”

Có thể là vì muốn chuyển chủ đề, Chu Chính còn thuận miệng nói ra một câu rất phổ biến lúc bấy giờ: “Lấy ngọc làm nhà lấy vàng làm ngựa, Tiểu Hồng Bào ác nhất Thiên Nam. Câu nói này đã được lưu truyền trong rất nhiều năm, Tiểu Hồng Bào hiện tại tuy khá khiêm tốn, nhưng công việc kinh doanh trong những năm gần đây càng ngày càng phát triển.”

Câu chuyện của hai người khơi dậy sự chú ý của Hậu Đại Khánh.

“Từ khi ta đến đây, cái tên tập đoàn Cẩm Tú này đã được rất nhiều người nhắc tới, Tô Bình Nam là người còn lại trong Thiên Nam hai Tô mà mọi người nhắc đến đúng không.”

Hai thuộc hạ gật đầu xác nhận.

Hậu Đại Khánh gật đầu: “Có thể dựa vào sự giàu có để so sánh với ông chủ Tô, xem ra những năm gần đây Thiên Nam quả thực đã xuất hiện rất nhiều nhân vật, nhưng nghiệp vụ của chúng ta không cho phép chúng ta đánh giá một người qua tin đồn. Công việc hiện tại vẫn nên tập trung vào ông chủ Trịnh và Nhậm Lai Hậu.”

Hậu Đại Khánh không hề biết mình đã bỏ qua điều gì khi kết thúc chủ đề này.

“Chỗ ông chủ Trịnh trừ khi tăng thêm áp lực mới có thể khiến hắn mở miệng. Nhậm Lai Hậu đã nói như vậy, việc này nên làm thế nào?”

Lâm Hoa Hoa từ trong suy nghĩ cũng đã quay trở lại.

“Chờ chút đi.”

Hậu Đại Khánh ánh mắt kiên định: “Nhậm Lai Hậu phát hiện chuyện này tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên, hắn là loại người không thấy lợi ích sẽ không hành động, đợi sau khi chúng ta hành động hắn mới nói ra hết mọi chuyện, cố gắng lấy lại tất cả tổn thất.”

“Đúng vậy, ta cũng đang thắc mắc tại sao Nhậm Lai Hậu lại biết chuyện này, việc này hoàn toàn không phù hợp với phong cách sống của hắn.”

Hai người đều gật đầu. Lâm Hoa Hoa liếc nhìn Hậu Đại Khánh đã bắt đầu động đũa, có chút do dự không dám nói ra. Nàng sinh ra trong một gia đình quan chức, đương nhiên là hiểu những chuyện gần đây nhìn có vẻ chỉ hơi ồn ào nhưng thực chất đã xảy ra vấn đề lớn.

Các ông chủ lớn ở tầng lớp cao cảm thấy không cần thiết phải tiếp tục làm rối tung lên, đã đến lúc che giấu đi mọi chuyện. Lâm Hoa Hoa cũng cảm thấy đã đến lúc phải kết thúc chuyện này.

Hết chương 2192.
Bình Luận (0)
Comment