Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2219 - Chương 2219. Sản Xuất Ma Túy Trái Phép

Chương 2219. Sản xuất ma túy trái phép
Chương 2219. Sản xuất ma túy trái phép

“Chạy không thoát đâu.”

Một thành viên của Nộ La Quyền hét lên. Ánh mắt của Lý Hữu Nhiên trở nên tuyệt vọng. Hắn biết dựa vào năng lực của bọn hắn hoàn toàn không có khả năng giết chết người của hội Sumiyoshi.

Có thể ông trời muốn cho hắn một cơ hội sống sót lần này. Cũng không biết vì lý do gì, nhiều cảnh tượng Lý Hữu Nhiên quan sát trong cuộc chiến thực sự của lữ đoàn dân quân thời thơ ấu lại hiện lên trong đầu hắn.

Nghĩ là làm.

“Bảo vệ ta, để ta leo lên bốt điện thoại gọi đám người lão Tất đến.”

Lý Hữu Nhiên hiểu đạo lý mạnh được yếu thua, không tiến thì chết trong Tu La Tràng này. Sau khi bắn ra viên đạn cuối cùng của khẩu súng trong tay, hắn đã thành công leo lên điểm cao nhất của con phố.

“Tất đầu to, bên này! Mang theo người của ngươi xông tới hướng này, để anh em cầm vũ khí hạng nặng dọn đường, rồi dùng dao ngắn đuổi theo.”

Phải thừa nhận rằng Lý Hữu Nhiên đã mô phỏng thói quen chiến đấu thực tế mà dân quân Hạ quốc khắc sâu trong đầu. Giữa tiếng gào thét điên cuồng, những người trẻ tuổi của Nộ La Quyền đã ổn định tình hình một cách thần kỳ.

Nếu chém giết trên giang hồ là dùng mạng đền vào, những tên giảo hoạt có lẽ sẽ chiếm ưu thế nhất thời, nhưng nếu liều mạng đến cuối cùng, những người trẻ tuổi bất chấp hậu quả lại đáng sợ nhất.

Thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người ngã xuống hai bên.
Địa bàn mà Nộ La Quyền tiếp quản là địa bàn ban đầu của người nước N. Các cửa hàng về cơ bản nằm trong những con hẻm chật hẹp phía sau đường. Nửa giờ giao tranh ác liệt đã biến nơi này thành địa ngục trần gian, máu đỏ thẫm vương khắp nơi trên đường phố, đặc biệt chói mắt dưới ánh đèn neon.

“Khúc xương này khó nhai quá. Mọi người sơ tán đi.”

Arakawa Takaya không tham gia chiến đấu ngay từ đầu, quần áo phẳng phiu không dính chút bụi.

Người giữ chức vụ quản lý đối ngoại của hội Sumiyoshi giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Đã vượt quá thời gian mà sở cảnh sát Kyoto quy định. Tình thế quá lớn sẽ khiến hội trưởng không thể ứng phó được.”

Theo lệnh của Takaya Arakawa, chưa đầy năm phút sau, con hẻm vừa rồi giống như luyện ngục trở lại yên tĩnh một cách bí ẩn.

Lý Hữu Nhiên đứng trong vũng máu nhìn các anh em của mình toàn thân đầy máu tươi với vẻ mặt hung hãn, đồng thời trong đầu hắn không ngừng thắc mắc.

“Vì sao đám người Uông Nam lại không xuất hiện?”

“Vì sao đám hung thần hội trưởng Tô Văn Văn cũng không thấy đâu?”

….

Có rất nhiều chuyện được định sẵn sẽ xảy ra trong đêm nay.
Người của hội Sumiyoshi rời đi rất nhanh. Tương tự, người bị hại là Nộ La Quyền cũng không ở lại. Khi người của sở cảnh sát Kyoto ung dung đến nơi, bọn hắn chỉ nhìn thấy con đường đã được dọn dẹp qua loa.

Lần này người dẫn đầu là Kataoka.

“Đi điều tra đi. Nếu không có chuyện gì, chúng ta sẽ thu đội.”

Kataoka thậm chí còn không buồn bước ra khỏi xe, chỉ hạ cửa sổ xuống, lười biếng chỉ huy cấp dưới trước khi uể oải vặn cổ phàn nàn: “Nhiều nữ hài đến thế cũng không ngăn cản được các chàng trai ở Shinjuku sao? Những cuộc gọi liên tục tới cảnh sát thực sự rất đau đầu.”

Cấp dưới Shuichi Gonda nhanh chóng quay lại: “Không ai nói có chuyện gì xảy ra, chỉ là trên đường có rất nhiều máu.” Hắn chưa kịp nói hết lời đã bị một đồng nghiệp khác cắt ngang.

“Ngu quá, nơi này nhiều người say rượu, không biết có va vào tường hay không.”

Sakai một kẻ già đời đã mắng cấp dưới của mình một cách nghiêm khắc. Hắn gần như hiểu được đầu đuôi sự việc khi người dẫn đội là Kataoka vốn đã khét tiếng.

Vài phút sau, xe của sở cảnh sát Kyoto rời đi.

Ánh đèn neon của các izakaya khác nhau vẫn lóe lên bầu không khí giải trí sôi động, dòng người dần dần đông đúc.

Cuộc sống quá ngắn ngủi.

Không ai quan tâm đến mạng sống của người khác ở trung tâm khiêu dâm lớn nhất châu Á này.

Đây là thế giới thực.

Lý Hữu Nhiên rốt cuộc đã gặp được Uông Nam.

Nhưng khác với sự nhiệt tình trước đây, biểu hiện của Uông Nam có vẻ mất tự nhiên. Sau khi xác nhận Lý Hữu Nhiên không bị thương, Uông Nam đề nghị hai người trò chuyện riêng.

Lý Hữu Nhiên đồng ý.

“Tại sao lại đến đây?”

Nhìn công viên có chút vắng vẻ, Lý Hữu Nhiên cười vui vẻ hỏi.

“Ta nhớ lúc đó các ngươi đói bụng, khi ta đến siêu thị mua mì ly, ta đã mua mấy chục ly. Ngươi và đám người lão Tất hệt như ma đói đầu thai vậy.”

Có lẽ bởi vì vừa trải qua một vụ giết người, Lý Hữu Nhiên nói nhiều hơn ngày thường không ít.

Hắn bước đến dưới cây cầu đá đổ nát trong công viên nơi Nộ La Quyền tập trung ngày xưa, trên khuôn mặt mang theo những ký ức.

“Đúng vậy, nhưng ta luôn cảm thấy kỳ quái.”

Sắc mặt Uông Nam có chút âm trầm nhưng dưới màn đêm bao phủ, Lý Hữu Nhiên không phát hiện ra điều gì bất thường ở hắn.

“Ngươi cũng chỉ là một học sinh nhưng lại có tiền cứu tế chúng ta.”

“Ta vẫn luôn giúp người Thái làm việc, chỉ là vận chuyển một ít hàng hóa thôi.”

Lý Hữu Nhiên im lặng mấy phút mới chậm rãi nói: “Thật ra có một chuyện ta vẫn luôn muốn nói với ngươi, hiện tại Nộ La Quyền đã bén rễ ở Shinjuku, tối nay ta đã lập được công lao to lớn. Ta nghĩ đã đến lúc phải thành thật với ngươi.”

“Sản xuất ma túy trái phép? Gần đây ngươi thậm chí còn mua một chiếc ô tô bằng số tiền kiếm được từ việc này?”

Lòng dạ Uông Nam không sâu. Đến lúc này, hắn rốt cuộc không nhịn được lên tiếng hỏi.

“Đúng.”

Tình bạn nhiều năm của hai người khiến Lý Hữu Nhiên không quá căng thẳng, ngược lại sau một lúc sửng sốt, hắn nhanh chóng thừa nhận.

Nhìn sắc mặt khó coi của Uông Nam, Lý Hữu Nhiên có chút xấu hổ: “Không phải là không cho ngươi tham gia, ta vừa mới mở ra cục diện ở Shinjuku này, nhưng cũng chưa muộn.”

Lý Hữu Nhiên có lý giải riêng của mình đối với suy nghĩ của quản lý cấp cao của Cẩm Tú: “Cái tên Lan Tiểu Đông đó chỉ giữ vững một quán bar đã được phần thưởng cao như vậy. Qua tối hôm nay, quyền lên tiếng của ta trong tổ chức nhất định tăng lên không ít. Cộng thêm ngươi, bây giờ chúng ta sẽ kiếm rất nhiều tiền.”

Hết chương 2219.
Bình Luận (0)
Comment