Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 222 - Chương 222: Không Biết Lấy Ai

Chương 222: Không biết lấy ai Chương 222: Không biết lấy ai

Tất Thắng Nam đã uống say, tâm hồn hóng hớt cháy hừng hực: "Tiểu Địch, kể cho các tỷ muội nghe về ông chủ của ngươi đi! Hiện nay tên tuổi của Tô Bình Nam sắp trở thành truyền kỳ rồi. ngươi hãy thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ta đi mà!"

Nàng nói xong, ngoài Lý Tuệ không sống ở Thiên Đô ra, hai nữ sinh còn lại lập tức ồn ào lên.

Ở bên ngoài Văn Tiểu Địch vẫn luôn tuân theo lời dặn dò "nói ít làm nhiều" của Tô Bình Nam. Nàng mỉm cười lắc đầu: "Hết sức bình thường, cứ thế thôi."

Mấy nữ hài không chịu buông tha, ầm ĩ một hồi. Văn Tiểu Địch giả chết không chịu nói. Tất Thắng Nam thấy Lý Tuệ ngơ ngác thì cười duyên bảo: "Tuệ Tuệ ngơ ngác kìa. Nào, để ta phổ cập kiến thức cho ngươi."

"Ngươi trở về có nhìn thấy những tòa cao ốc kia không? Của ông chủ nàng đó! Máy nhắn tin cũng là của ông chủ nàng."

"Sân vận động Cẩm Tú Chi Tinh ở Thiên Đô chúng ta cũng là của ông chủ nàng."

Một loạt "của ông chủ nàng" thốt ra, không chỉ Lý Tuệ mà hai cô bạn khác cũng rơi vào trạng thái hai mắt sáng ngời, miệng há to, vẻ mặt mê trai.

"Thế thì có biết bao nhiêu là tiền!"

Lý Tuệ thán phục.

"Không chỉ chừng ấy đâu, ngươi có biết ông chủ của nàng được gọi là gì không?"

Tất Thắng Nam đè thấp giọng, tỏ ra thần bí.

"Gọi là gì?"

Ngoại trừ Văn Tiểu Địch, mấy nữ sinh còn lại đều chụm đầu vào nhau.

"Ông vua thế giới ngầm! Ông vua thế giới ngầm ở Thiên Nam! Các ngươi biết thông tin này là được."

Quả nhiên Tất Thắng Nam nắm bắt tin tức vô cùng nhanh nhạy. Sau khi nói xong, nàng còn ngẩng đầu lên căng thẳng nhìn xung quanh.

Văn Tiểu Địch hờ hững lắc đầu, lạnh lùng nói với Tất Thắng Nam: "Mấy tin tức vỉa hè này ngươi nghe là được, đừng tuyên truyền linh tinh."

Tất Thắng Nam thè lưỡi, thấy Văn Tiểu Địch đanh mặt thì không dám nói nữa.

Lý Tuệ yếu ớt hỏi vấn đề mà nữ sinh quan tâm nhất: "Hắn có đẹp trai không?"

Văn Tiểu Địch không trả lời, bỗng dưng sắc mặt thay đổi. Tất Thắng Nam nhìn theo ánh mắt Văn Tiểu Địch, tức thì trông thấy Tô Bình Nam.

"Vừa nhắc đến Tào Tháo thì Tào Tháo đến liền. Có đẹp trai hay không thì các ngươi tự xem đi!"

Tất Thắng Nam từng gặp Tô Bình Nam một lần trong hoạt động cắt băng khánh thành. Nàng lập tức nháy mắt ra hiệu cho mấy cô bạn, thì thầm nói.

Lý Tuệ ngẩng đầu lên, trông thấy một nam sinh đi vào. Hắn cao lớn, cắt tóc ngắn, trông rất có khí thế. Nhân viên phục vụ ở cửa đồng loạt khom lưng cúi đầu: "Chào Tô tổng."

Trước khi trùng sinh, Tô Bình Nam mang lại cho người ta cảm giác bưu hãn, hung dữ, toàn thân giống như một con báo săn.

Hiện tại theo gia nghiệp càng lúc càng lớn, khí thế trên người Tô Bình Nam càng ngày càng mạnh, khí tức bưu hãn hung ác bị khí thế của hắn che giấu, cả người góc cạnh hơn nhiều.

Ánh mắt mấy tiểu nữ sinh nhìn Tô Bình Nam đều hơi kỳ lạ, gần như đồng thời thở dài.

Văn Tiểu Địch cắn môi, trọng điểm nàng quan tâm là nữ nhân đi theo ông chủ của mình rốt cuộc là ai? Sao buổi tối nàng và ông chủ lại thân thiết... xuất hiện ở quán bar như vậy.

Tô Bình Nam đến đương nhiên là có chỗ. Phòng kín ở cuối tầng hai không cho người ngoài sử dụng, mặc dù Tô Bình Nam rất ít đến, nhưng Trương Đồng vẫn để lại một phòng dành riêng cho hắn. Trương Đồng vẫn đang ở Cảng thành viết tiếp thần thoại trên thị trường chứng khoán của hắn, Đại Vĩ là phó giám đốc, tất nhiên là hắn đích thân phục vụ Tô Bình Nam.

Thấy Lý Nhiêu vừa nghiêm túc lại còn hơi căng thẳng, Tô Bình Nam hỏi: "Ngươi uống gì? Ở đây ta cất trữ không ít rượu."

"Gì cũng được."

Đại Vĩ xuống dưới lấy rượu. Trong lúc chờ rượu, Lý Nhiêu ngắm nhìn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Tô Bình Nam, còn Tô Bình Nam thì nhìn vào mắt Lý Nhiêu. Hai người cứ im lặng ngồi đó, không ai lên tiếng.

Rượu đã lên bàn, là rượu vang Lafite năm 90.

Lý Nhiêu mở lời trước: "Bình thường ngươi cũng ít nói như vậy à?"

Tô Bình Nam đan hai tay vào nhau rồi đặt lên bàn, lấy một điếu thuốc ra hỏi ý kiến Lý Nhiêu: "Không ngại chứ?"

Lý Nhiêu lắc đầu, cười hờ hững: "Tùy, ta không ghét nam nhân hút thuốc, trái lại còn cảm thấy rất có phong vị đàn ông."

Tô Bình Nam châm thuốc lá, cứ thế lẳng lặng nhìn đám người huyên náo dưới lầu, vẫn chẳng nói chẳng rằng.

Đại Vĩ mở chai rượu vang, rót đầy ly rồi khom người lui ra ngoài. Lý Nhiêu bưng ly rượu lên, cụng ly với Tô Bình Nam: "Cảm ơn ngươi."

Tô Bình Nam cười khẽ, uống một hớp rượu: "Khách khí thế, có hơi xa cách đấy."

"Ồ."

Lý Nhiêu không nói gì thêm. Nàng uống rượu rất nhanh, chỉ thoáng cái đã uống hết một ly rượu.

Tô Bình Nam thấy vậy, lại rót thêm cho nàng một ly.

Lý Nhiêu cầm ly rượu, ánh mắt ngẩn ngơ: "Ngươi có biết không, ta sắp ba mươi tuổi rồi."

Ba mươi tuổi...

Tô Bình Nam cẩn thận quan sát Lý Nhiêu dưới ánh đèn ấm áp, làn da trắng nõn như nước.

"Ngươi có biết không, mọi người trong nhà bắt ta kết hôn, mà đáng sợ nhất là ta không biết mình muốn lấy ai."

Lý Nhiêu lại uống thêm một ly, nhìn Tô Bình Nam nói: "Sao ngươi không uống?"

Tô Bình Nam mỉm cười uống hết, thong thả cất lời: "Không thích thì cứ từ từ tìm, ngươi hỏi ta về hôn nhân thì chẳng khác gì hỏi đường người mù."

Tô Bình Nam là người đã sống hai đời nhưng chưa từng kết hôn, phần lớn trải nghiệm của hắn đều thiết huyết, không có tình cảm dịu dàng.

Bình Luận (0)
Comment