Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 223 - Chương 223: Tại Sao Lại Là Ta?

Chương 223: Tại sao lại là ta? Chương 223: Tại sao lại là ta?

Lý Nhiêu không nói nữa, chỉ uống hết ly này đến ly khác với Tô Bình Nam.

Ở dưới lầu, Văn Tiểu Địch và mấy người bạn vẫn luôn nhìn Tô Bình Nam và một nữ nhân nâng ly cạn chén, uống đến là thoải mái. Gần như mọi người đều đang suy đoán thân phận của nữ nhân này.

A Tịch tức là Lily lên sân khấu, bên dưới vang lên tiếng reo hò, bầu không khí đạt đến cao trào đầu tiên trong buổi tối ngày hôm nay.

A Tịch nhìn thấy Tô Bình Nam, bèn quay về phía tầng hai nở nụ cười nhẹ, đồng thời hành lễ theo kiểu của cung nữ.

Người trong quán bar đều biết người trên kia là Tô Bình Nam, tức thì tiếng vỗ tay và tiếng hò hét vang lên như sấm.

Lý Nhiêu cũng nhìn thấy, mỉm cười hỏi: "Phải chăng ở đây không có ai không biết ngươi?"

Tô Bình Nam không trả lời, chỉ nâng ly về phía sân khấu xem như đáp lại, dẫn tới tiếng reo hò còn lớn hơn.

"Cảm giác này như thế nào?"

Lý Nhiêu không cưỡng nổi dáng vẻ bá đạo của nam nhân này. Nàng nhìn ánh mắt của Tô Bình Nam dưới ngọn đèn ấm áp, cảm thấy đôi chân thon dài của mình hơi nhũn ra.

Tô Bình Nam trả lời đúng thực tế: "Quen rồi, không có cảm giác gì."

"Chơi một trò chơi nhé?"

Đột nhiên Lý Nhiêu nói sang chuyện khác.

Tô Bình Nam gật đầu. Lúc này Lý Nhiêu mang đến cho hắn cảm giác rất thoải mái, hắn không ghét cảm giác này.

"Mỗi người một ly, ai uống chậm thì nhất định phải trả lời một câu hỏi của đối phương, không được trốn tránh."

Nói rồi Lý Nhiêu rót đầy hai ly rượu. Tô Bình Nam nhíu mày, không đồng ý ngay.

Lý Nhiêu cười duyên: "Yên tâm, chỉ hỏi về vấn đề cuộc sống tình cảm của ngươi thôi, không hỏi cái khác."

Tô Bình Nam gật đầu.

Ly thứ nhất Tô Bình Nam thắng, Lý Nhiêu không động vào rượu.

Tô Bình Nam suy nghĩ rất lâu, thật sự không nghĩ ra, cuối cùng thốt ra một câu: "Ngươi đến Thiên Đô tìm ta có việc."

Lý Nhiêu đỏ mặt, nhưng vẫn ngẩng đầu nói: "Ta muốn gặp ngươi, chỉ đơn giản như vậy thôi."

Nhất thời Tô Bình Nam không kịp phản ứng, buột miệng hỏi tiếp: "Ngươi muốn gặp ta? Vì sao?"

Lý Nhiêu chỉ vào ly rượu: "Thắng thì ta cho ngươi biết."

Ly thứ hai Tô Bình Nam mới uống một nửa thì phát hiện mình đã thua, Lý Nhiêu uống quá nhanh.

Tô Bình Nam xòe tay, nhún vai nói: "Ngươi hỏi đi."

"Sau khi có Lạc Nhiên, ngươi có qua lại với nữ nhân khác không?"

Lý Nhiêu nhìn Tô Bình Nam chằm chằm, nếu hắn nói không có thì mình sẽ lập tức từ bỏ ý nghĩ ma quỷ trong lòng. Nếu hắn nói có thì mình kiên quyết không buông.

Tô Bình Nam nhìn cô cô của bạn gái phía đối diện, bỗng dưng im lặng. Nếu hắn vẫn chưa nhìn ra suy nghĩ của Lý Nhiêu thì đúng là đồ ngu.

Thấy Tô Bình Nam không trả lời, Lý Nhiêu đã hiểu ra, vừa cười vừa nói: "Tiếp tục đi, ta đã biết đáp án."

Tô Bình Nam cười thoải mái: "Đúng, từng có. Ta là nam nhân, cũng là tục nhân. Tiếp tục đi."

Lần này Tô Bình Nam thắng, Lý Nhiêu lẳng lặng chờ câu hỏi của Tô Bình Nam, ánh mắt như nước.

"Vì sao muốn gặp ta?"

Tô Bình Nam tiếp tục đặt câu hỏi.

"Ta muốn nói cho ngươi biết ta không phải là cô ruột của Lạc Nhiên, ta không phải họ Lý. Chỉ có lão đầu tử và ta biết bí mật này."

Lý Nhiêu không đợi Tô Bình Nam lên tiếng mà tiếp tục nói: "Ta có thể đổi lại tên thật, ta thích ngươi."

Từ lúc chào đời đến giờ, đây là lần đầu tiên Tô Bình Nam gặp phải tình huống hắn không biết phải ứng phó thế nào. Tô Bình Nam cảm thấy cái lần chạy trốn truy sát trong đêm mưa nguy hiểm nhất ở kiếp trước còn dễ đối phó hơn tình hình hiện tại.

"Tiếp tục!"

Hiếm thấy Tô Bình Nam không thể tiếp lời, Lý Nhiêu cười rất sảng khoái.

Hai người uống hết ly này đến ly khác, từng câu hỏi được đặt ra.

Tô Bình Nam hỏi: "Tại sao là ta?"

Lý thiêu đáp: "Ta bị ma ám, nếu không điên cuồng một lần thì đời này ta không cam tâm."

Tô Bình Nam hỏi: "Ngươi có từng nghĩ cho Lạc Nhiên không?"

Lý thiêu đáp: "Ta không đến để cướp đàn ông, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết ngươi là nam nhân đầu tiên ta rung động trong đời."

Đến chai rượu vang thứ năm, ánh mắt Lý Nhiêu sâu thăm thẳm, ly này nàng thắng.

"Ta đến chỉ để tạm biệt, sau đó cáo từ."

Nàng gục xuống, hơi thở như hương lan, bộ lễ phục màu đen khoét sâu phô bày toàn bộ rãnh ngực sâu trước mặt Tô Bình Nam.

Văn Tiểu Địch nhìn theo Tô Bình Nam dìu nữ nhân kia ra ngoài, cắn chặt môi, im lặng hồi lâu.

Trong Cẩm Tú Sơn Trang, Lý Nhiêu uống rượu mạnh một mình, ngồi suốt cả đêm.

Ngày hôm sau, Lý Nhiêu đã bình tĩnh lại. Có một số chuyện không buông được, nhưng cũng không chiếm được, nàng ủ rũ lên máy bay về Tương Nam.

Đêm giao thừa, bên ngoài pháo hoa rực rỡ, nhà số bảy đại viện GF vô cùng náo nhiệt.

Mấy người Đỗ Cửu, Đỗ Thạch, Lục Viễn, Tô Văn Văn đều một thân một mình, tất nhiên là ăn Tết ở Tô gia.

Sau bữa cơm tất niên, mấy người vẫn còn muốn uống rượu, bèn chuẩn bị thêm một bàn.

Tô Chấn Đông biết mình không chen nổi với mấy người này, dứt khoát chơi mạt chược với Tô An Tây và Tô phụ, Tô mẫu. Chỉ có tiểu tinh quái Tô Định Bắc bưng cốc bia, nhất quyết không chịu đi.

Tô Bình Nam cũng không ngăn nàng, hắn chưa bao giờ coi Tô Định Bắc là trẻ con.

Bình Luận (0)
Comment