Tô Bình Nam ngẩng đầu, nhìn thấy một nữ nhân mặc váy đen trước mặt mình. Nàng có mái tóc dài, dáng người gầy gò. Tuy nàng không đẹp nhưng khí chất tài trí phát ra từ người nàng khiến Tô Bình Nam nhanh chóng nhớ ra mình đã gặp nữ nhân này ở đâu.
“Ta chưa bao giờ nghĩ rằng một nhân vật quyền lực như Tô tiên sinh lại xuất hiện ở một nơi chỉ có người nghèo mới đến này.”
Sau khi Tô Bình Nam nhận lấy khăn giấy, nữ nhân một lần nữa vươn tay: “Ta chính thức tự giới thiệu, ta là Nhiếp Bảo Ngôn, một pháp y vô cùng ưu tú nhưng lại bị ngươi khai trừ.”
Dù ngươi có thừa nhận hay không thì trên thế giới này vẫn tồn tại giai cấp.
Trong mắt những người ở tầng cao nhất, người bình thường giống như con kiến, không đáng để bọn hắn quan tâm.
Ngươi có quan tâm đến sự sống sót của một con kiến bên đường không?
Hiển nhiên là không rồi.
Trong mắt Tô Bình Nam, Tăng Gia Nguyên và Nhiếp Bảo Ngôn là những người như vậy.
Mặc dù quán rượu nhỏ bởi vì cử chỉ quân nhân của đám người Hạng Tiểu Bình mà dẫn đến có chút phiền phức, nhưng Tô Bình Nam chưa từng để những người này trong lòng. Đối với Cảng thành vốn tư bản là vua, một tổ trưởng tổ trọng án nho nhỏ và một pháp y có thể tạo thành mối nguy hại cho Cẩm Tú có thể nói cực kỳ bé nhỏ.
Thậm chí, hắn nhớ tướng mạo của Nhiếp Bảo Ngôn là vì sự cẩn thận đã khắc vào trong xương.
Trong một thời không khác, Tô Bình Nam vẫn có thể nhớ rõ từng người mình từng tiếp xúc. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến hắn có thể một mình lang bạt giang hồ mà không gặp rắc rối.
…
Nói thật, Nhiếp Bảo Ngôn cảm thấy thế giới này thật sự kỳ diệu.
Nàng thậm chí cho rằng khả năng gặp phải núi Phú Sĩ phun trào khi nàng đến Nhật Bản nghỉ dưỡng cao hơn 180% so với khả năng gặp được nam nhân này.
Nhiếp Bảo Ngôn vừa mới từ chức. Có thể nói nguyên nhân căn bản nàng đến Nhật Bản giải sầu là vì Cẩm Tú.
Đề cập đến nhất tỷ giới pháp y Cảng thành, nàng nổi tiếng không phải vẻ ngoài quý phái và trí tuệ, mà là khả năng thăm dò cẩn thận.
Sau khi từ quán rượu trở về, Nhiếp Bảo Ngôn đã tiến hành điều tra tập đoàn Cẩm Tú mà nàng nghe thấy. Nữ nhân càng điều tra càng cảm thấy sợ hãi, giống như có một bàn tay đang nắm chặt trái tim của nàng, khiến nàng không thở nổi.
Nhiếp Bảo Ngôn có nhiều chức danh như nhà xã hội học và nhà tâm lý học, rất thành thạo trong suy luận.
Nàng có sự hiểu biết độc đáo về suy luận của riêng mình.
Đó là liên kết tất cả các chi tiết với một kết quả sắp được xác nhận.
Rồi từ một chi tiết được kiểm soát đến kết luận được đẩy ra như quân bài domino.
Xinh đẹp, có năng lực và có địa vị xã hội nhất định.
Tất cả những điều này đã tạo nên mạng lưới quan hệ của Nhiếp Bảo Ngôn. Kết quả, thông qua những mạng lưới này, càng tiếp cận chân tướng sự việc, nàng càng cảm thấy mình tầm thường và bất lực.
Suy cho cùng, không phải ai cũng có đủ dũng khí như Don Quixote lao về phía cối xay gió, cũng như gã khổng lồ Cẩm Tú sẽ không giống loại phản diện thiếu não trong phim ngu ngốc chờ đợi đối thủ lao lên từng bước một.
Mặc dù không thu được bằng chứng xác đáng từ phía nữ nhân, nhưng Cẩm Tú đã phản ứng ngay lập tức.
Mạng lưới của Nhiếp Bảo Ngôn lập tức gặp phải sự đàn áp chưa từng có, năm sáu người bạn của nàng bị buộc phải từ chức. Một số người bạn của nàng vì quá sợ hãi mà chạy trốn ra nước ngoài.
Có rất nhiều thủ đoạn nhằm dàn dựng tội ác liên quan đến công việc đủ khiến người bình thường khiếp sợ.
Dù không có bằng chứng, nhưng qua hàng loạt phân tích, có thể nói Nhiếp Bảo Ngôn là người hiểu rõ tập đoàn Cẩm Tú vận hành như thế nào nhất trong toàn bộ Cảng thành.
Mọi chuyện kết thúc đột ngột.
Với thân phận của Nhiếp Bảo Ngôn, ép nàng đến bước này đã là cực hạn. Nhìn đám người Tăng Gia Nguyên từng người bị ép phải từ chức, nữ nhân tâm cao khí ngạo đành từ bỏ công việc pháp y lương cao của mình.
“Đây là lời giải thích của ta.”
Trước sự ngạc nhiên của gia đình và bạn bè, Nhiếp Bảo Ngôn chỉ dùng một câu nói để giải thích.
Đồng thời nữ hài cũng thể hiện sự thất vọng của mình đối với giới tư pháp Cảng thành. Từ phòng điều tra thương mại cho đến lão đại Lý Văn Bân, không có bất cứ người nào có can đảm đối đầu trực diện hành vi tội ác, khiến Nhiếp Bảo Ngôn nản lòng thoái chí.
Sau khi từ chức, những suy luận của Nhiếp Bảo Ngôn về Cẩm Tú ngày càng rõ ràng hơn, cuối cùng có một ngày nàng đưa ra một kết luận khủng khiếp.
Tập đoàn Cẩm Tú, một nhà tài phiệt đại lục đã kiểm soát toàn bộ thế giới ngầm Cảng thành, đồng thời đã mở cảng riêng, sáp nhập nhà họ Tăng, kiểm soát thương mại và can thiệp vào chính phủ...
Thậm chí nữ nhân còn hoài nghi Lý Văn Bân vừa mới ngồi lên vị trí lão đại là quân cờ của đối phương. Nói cách khác, lực khống chế của nhà tài phiệt này đối với Cảng thành đã đạt đến mức đáng sợ mà người bình thường không thể hiểu được.
Đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà nữ nhân đã tiếp xúc. Nhiếp Bảo Ngôn không hề đề cập đến kết luận chấn động này với bất kỳ ai. Có lúc Nhiếp Bảo Ngôn thậm chí còn không tin vào phán đoán của mình.
Nàng không tin trên đời này lại có người thực sự có thể làm ra hành động khủng khiếp và kiêu ngạo như vậy.
Bất cứ khi nào Nhiếp Bảo Ngôn suy nghĩ lung tung và lo lắng vô căn cứ, nam nhân với đôi mắt lạnh lùng không có bất kỳ dao động nào sẽ xuất hiện trong đầu của nàng. Nhiếp Bảo Ngôn là một nhà tâm lý học, nàng tất nhiên biết cách phân tích tính cách của một người từ những biểu cảm tinh tế.
Nàng vĩnh viễn nhớ kỹ sự tự tin tuyệt đối của nam nhân tên Tô Bình Nam và quyền khống chế tuyệt đối của hắn đối với đám sát thần quân nhân kia.
Loại người này làm ra chuyện kinh thiên động địa cũng không có gì lạ. Có lẽ Tô Bình Nam không ngờ được, cơ sở lý luận để Nhiếp Bảo Ngôn phát hiện ra sự thật về Cẩm Tú là vì khí thế của hắn. Khi Nhiếp Bảo Ngôn sắp bị mình tra tấn đến thần kinh suy nhược, nàng không ngờ mình lại một lần nữa gặp được nam nhân khiến nàng phải phiền não tại một quán mì ở Nhật Bản.