Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 226 - Chương 226: Quá Bá Khí

Chương 226: Quá bá khí Chương 226: Quá bá khí

Cố Thanh Tùng nhìn ra được, nếu như hôm nay mình không mở miệng trước thì chắc chắn Tô Bình Nam sẽ không tỏ thái độ, bèn nói: "Ô Thành là căn cứ của tập đoàn Cẩm Tú, không biết ngươi cảm thấy như thế nào về khu Thanh Sơn?"

Tô Bình Nam có chút ngạc nhiên, hắn suy đoán Cố Thanh Tùng sẽ cải cách xí nghiệp quốc doanh ở Ô thành, cũng suy đoán đại công trình Huệ Dân, nhưng lại không ngờ được là đối phương có hùng tâm tráng trí như thế.

Khu Thanh Sơn ở thành bắc Ô thành, cuối thập niên tám mươi đầu thập niên chín mươi, nó là khu vực kết hợp giữa thành thị và nông thôn. Nhân viên hỗn tạp, vốn là khu vực không ai quản lí. Ảnh hưởng rất lớn đến bộ mặt thành phố và trị an ở Ô thành.

Trong trí nhớ của Tô Bình Nam, hắn biết hậu thế khoảng chừng năm 2005, thái thú bắt đầu thôi thúc, tiến hành cải tạo.

Tùy cường độ không cao nhưng vẫn khôngi tìm được biện pháp giải quyết thích đáng nào, kết quả bị cư dân khu Thanh Sơn tập thể chống lại, thậm chí còn gây ra nhiều sự kiện mang tính quần thể, trong đó còn khiến cho nhân vật nặng ký ở Ô thành vì chuyện này mà gãy cánh.

Nén sự kinh ngạc trong lòng xuống, Tô Bình Nam có chút lau mắt mà nhìn Cố Thanh Tùng. Việc người này muốn làm rất thực tế, một khi khu Thanh Sơn thay đổi thành công, có thể nói là Ô thành trực tiếp leo lên một bậc thang mới. Với quan hệ của Cố gia, có thể nói là con đường phía trước của Cố Thanh Tùng không còn chướng ngại.

"Đĩa quá lớn, ích lợi quá nhỏ. Dựa theo thủ đoạn thông thường thì hoàn toàn không làm được, ta không tin Cố Tri Phủ chưa điều tra nghiên cứu về mặt này."

Tô Bình Nam cũng quyết định thẳng thắn.

Cố Thanh Vân nhìn ra song phương đã bắt đầu thăm dò lẫn nhau, lập tức dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn đại ca mình, ra hiệu xem có nên cho thư ký tiểu Trương tránh đi một lúc hay không.

Trương Lam Vũ là sống lâu thành tinh, nhìn thấy ánh mắt của Cố Thanh Vân thì cũng hiểu được ẩn ý trong đó.

"Cố tri phủ, trong nhà ta còn có chút chuyện, ta có thể xin phép về trước hay không?"

Trương Lam Vũ thận trọng dùng từ, sau đó mở miệng xin phép nghỉ.

Sau đó Cố Thanh Tùng nói một câu khiến cho Trương Lam Vũ trải qua ma luyện trong cuộc sống, rất kiên cường nhưng cũng suýt chút rơi nước mắt.

"Không cần, dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người. Ngươi ở lại cũng được, khi về cũng có thể tra xem thiếu chỗ nào, dư chỗ nào."

Không để ý thư ký ngồi thẳng lưng như học sinh tiểu học, Cố Thanh Tùng nói: "Có một số việc khó khăn rất lớn nhưng làm xong thì sẽ là chuyện tốt với khu Thanh Sơn, thậm chí là đối với nhân dân Ô thành."

"Trong thương trường nói chuyện thương trường, những lời này có lý lại không phải là đạo lý của Cẩm Tú."

Tô Bình Nam thần sắc bễ nghễ, đối phương có hùng tâm tráng chí như thế, mình không ngại chơi lớn với hắn một lần.

"Dựa theo ý của ông chủ Cố, đó là phá dỡ sau đó dọn về, chỉnh đốn và cải cách đường đi, cải thiện bộ mặt thành phố."

Cố Thanh Tùng gật đầu.

Tô Bình Nam lắc đầu: "Quyền sở hữu tài sản ở đó hỗn loạn, ngư long hỗn tạp, phương thức này chi phí sẽ cao dữ lắm, hơn nữa còn là tốn nhiều sức mà không có kết quả tốt."

Cố Thanh Tùng trầm mặc, hắn cũng không thể nói vì thế nên ta mới đến tìm Tiểu Hồng Bào ngươi, mời ngươi đi bãi bình những người trong tam giáo cửu lưu đó.

"Cho nên ta có ý kiến, chỉ là Cố lão bản ngươi có dám hay không thôi. Làm được, ngươi công đức vô lượng, Cẩm Tú kiếm đầy bồn đầy bát. Thất bại, Cẩm Tú thương cân động cốt, Cố lão bản ngươi cũng phai mờ."

Tô Bình Nam ánh mắt sắc bén, khí chất lộ rõ, biện pháp của hắn chính là thủ đoạn giải quyết khu Thanh Sơn trong thành phố này ở kiếp trước, đồng thời cũng là một cái bánh ga tô cực lớn.

“Nói nghe thử xem!”

Huynh đệ Cố gia đều nghiêm túc lên, Tô Bình Nam khẽ gật đầu với Đỗ Cửu, Đỗ Cửu lập tức đi ra ngoài cửa.

"Lão bản, ta đi vệ sinh."

Trương Lam Vũ không dám nghe, Tô Bình Nam quá bá khí, không chừng sẽ nói ra chuyện lớn tày trời gì.

Hắn hiểu mình phải ngăn chặn lòng hiểu kỳ của mình, làm như vậy mới là quyết định sáng suốt nhất.

Phòng chữ Thiên số một vàng son lộng lẫy chỉ còn lại bốn người, huynh đệ Cố gia với Tô Bình Nam và Quách Quang Diệu.

Tô Bình Nam giơ ly rượu lên, bình tĩnh nói: "Xây thành mới, sắp xếp nhà ở trước, sau đó phá dỡ."

Tô Bình Nam bình tĩnh nói, lời nói rơi vào trong tai hai người huynh đệ Cố gia lại như là tiếng sấm.

Lòng dạ Cố Thanh Tùng sâu hơn Cố Thanh Vân, tuy chấn kinh nhưng vẫn nhanh chóng khôi phục lại, bình tĩnh hỏi: "Ngươi nghĩ tới thành mới sẽ có quy mô bao lớn không? Khu Thanh Sơn có mười tám vạn nhân khẩu, cũng không phải số lượng nhỏ."

Tô Bình Nam cười, nước chảy mây trôi nói: "Vì phú quý ngập trời, vì con đường rộng thênh thang của ông chủ Cố, Cẩm Tú nguyện hết sức giúp đỡ."

Nhìn bóng lưng huynh đệ Cố gia đi xa, Tô Bình Nam lạnh nhạt nói với Quách Quang Diệu: "Bánh ga tô quá lớn, mới đầu còn được, sau này ta sợ ông chủ Cố chưa chắc đã chịu nổi. Tốn chút sức trên thư ký Trương đó, nếu như chịu không được thì ta muốn là người đầu tiên biết tin tức."

Quách Quang Diệu trầm ổn khẽ gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment