Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2269 - Chương 2269. Hữu Danh Vô Thực

Chương 2269. Hữu danh vô thực
Chương 2269. Hữu danh vô thực

Trong số những người có mặt hôm nay, có rất nhiều người là giám đốc điều hành cấp cao của những công ty niêm yết đó. Có thể khiến những kẻ này sùng bái mình, có thể nói danh tiếng hiện tại của ông chủ Tùy đã gần như đạt đến đỉnh cao.

Nhưng trong bầu không khí sôi nổi như vậy, một giọng nói trầm thấp đã khiến bầu không khí mà ông chủ Tùy tạo nên bằng tiền đột nhiên ngưng đọng.

“An mập đã tung hoành ở Thiên Nam được hai ba mươi năm, kiếm được rất nhiều tiền từ mảng xây dựng và điện lực. Hiện tại người có thể áp chế ông chủ An chỉ có thể là con hổ đó.”

Một người trung niên đang im lặng ngồi trong góc đột nhiên mở lời với giọng kỳ quái: “Xem ra ông chủ Tùy cho rằng tập đoàn công nghệ Tân Thiên đã có thể ngang hàng với con hổ lớn đó rồi.”

Tấc cả mọi người bao gồm cả những cô gái vừa giành được hàng trăm thậm chí hàng nghìn tệ đều nín thở, đưa ánh mắt nhìn ông chủ Tùy.

Con hổ lớn ở Thiên Nam...

Mặc dù người trung niên không nói ra tên cụ thể, nhưng mọi người đều biết danh hiệu này chỉ có thể dùng để chỉ một người tại Thiên Nam.

Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú.

Sắc mặt ông chủ Tùy không thay đổi, nhưng trong lòng đã vô cùng tức giận, hắn cười nhạt nhìn người trung niên nhiều chuyện này.

Đối phương là người gốc Thiên Nam cạnh tranh với mình trong mảng kinh doanh thị trường truyền thông, mà hôm nay mình gọi hắn đến không phải là không có ý muốn sỉ nhục hắn.

Nhưng ông chủ Tùy không ngờ tên này lại nham hiểm như vậy, hắn cố ý lợi dụng Tô Bình Nam để trấn áp danh tiếng mà mình khó khăn lắm mới có được!

Phải biết rằng đối với một công ty thực chất chỉ là lừa đảo, danh tiếng là quan trọng nhất.

...

Trên thế giới này lừa đảo là nghề phải được chuẩn bị kỹ càng nhất. Bản chất của ông chủ Tùy làm cho hắn tự nhiên biết tránh tất cả những con đường khiến các vị thần sờ đến.

Trong số những nhân vật cần được chú ý tại Thiên Nam, một ông chủ phía sau hắn đã đưa ra một câu nhắc nhở đặc biệt cho ông chủ Tùy.

“Ở Thiên Nam có một số người tốt nhất nên tránh xa, chú tâm làm việc của mình.”

Sau khi nói ra một số tên tuổi lớn trong giới quan chức, ông chủ phía sau đề cập đến giới kinh doanh: “Trong giới kinh doanh cần đặc biệt chú ý tới Tô Bình Nam, Cẩm Tú độc chiếm nhiều ngành nghề như vậy chắc chắn không đơn giản, cho nên giữ khoảng cách với hắn là phương thức thích hợp nhất.”

Sau khi ông chủ Tùy đến Thiên Nam, tình cờ cũng là lúc Cẩm Tú bắt đầu giữ thái độ khiêm tốn. Tập đoàn Cẩm Tú không còn bá khí như trước nữa, Tô Bình Nam lại càng ẩn dật hơn, rất hiếm khi xuất hiện, có thể nói trầm lắng đến mức gần như không tồn tại...

Việc này mang đến cho ông chủ Tùy một cảm giác vô cùng kỳ lạ.

Không thể như vậy.

Một doanh nhân, cho dù là tàn ác ngang ngược, nhưng làm sao hắn có thể giữ được mạng lưới kinh doanh của mình với phong cách làm việc trầm lắng như vậy?

Dựa vào cái gì mà những người trong giới kinh doanh và cả giới giang hồ lại có thái độ như vậy?

Từ tận đáy lòng, ông chủ Tùy không hề tin những lời đồn thổi về Tiểu Hồng Bào.

Lấy ý kiến chủ quan của mình để đánh giá người khác là căn bệnh của rất nhiều người.

Ông chủ Tùy là kẻ biết rõ nhất về cách ngụy trang năng lực thực sự của mình, vì vậy hắn luôn cho rằng tập đoàn Cẩm Tú chắc chắn không đáng sợ như lời đồn thổi.

Theo sự mở rộng hoạt động kinh doanh của công nghệ Tân Thiên được tiến hành một cách thuận lợi, sự bành trướng của ông chủ Tùy càng ngày càng lớn hơn. Việc này khiến hắn đột nhiên đưa ra một quyết định táo bạo vào lúc này.

Đó là phải dẫm lên con hổ lớn chỉ tồn tại trong tin đồn này, để mình đạt đến đỉnh cao danh vọng.

Huống hồ đây chỉ là một cuộc trò chuyện mà thôi, nên chắc cũng không có vấn đề gì lớn.

Sau khi tự kiếm cho mình một lý do, ông chủ Tùy ho một tiếng rồi đưa ra câu trả lời.

“Ngươi có biết Triệu Quát không, trước trận Trường Bình tất cả những người nước Triệu đều cho rằng hắn là một thế hệ chiến thần mới, kết quả thì sao, khi phải đối mặt với chiến trường thực, hư danh mà hắn tích lũy trong nhiều năm đã biến thành một câu thành ngữ.”

Ông chủ Tùy lịch lãm nhìn người đẹp hộp đêm ở Thiên Nam tên Tư Tư, người mà hắn bỏ ra tám mươi nghìn vẫn chưa có được: “Đây chính là nguồn gốc của câu thành ngữ đánh trận trên giấy.”

Vẻ mặt Tư Tư lộ vẻ ngưỡng mộ.

“Vậy thì sao?”

Người trung niên vẫn ngồi trong góc lạnh lùng ngắt lời.

“Tiểu Hồng Bào Thiên Nam chỉ là một ngọn cỏ may mắn gặp được thời cơ tốt, hữu danh vô thực.”

Dõng dạc hùng hồn, chỉ điểm thiên hạ.

Thời điểm này, ông chủ Tùy đang phát sáng trong mắt của các cô gái.

Hữu danh vô thực.

Khi ông chủ Tùy vừa nói ra bốn từ này, khung cảnh vốn đã im lặng đột nhiên trở lên có chút kỳ quái.

Chỉ có các cô gái trong hộp đêm không biết trời cao đất dày là gì vẫn nhiệt tình vỗ tay cổ vũ để khuấy động bầu không khí. Còn các ông chủ địa phương, bao gồm cả mấy kẻ trong giang hồ thường ngày vẫn vỗ ngực không biết sợ hãi là gì đều biến thành những tác phẩm điêu khắc.

Quan sát sắc mặt của người khác là kỹ năng cơ bản nếu muốn kiếm ăn trong hộp đêm, sau khi cảm nhận được có điều gì đó không đúng, tiếng vỗ tay của các cô gái dần dần dừng lại.

Căn phòng yên tĩnh đến đáng sợ.

“Được.”

Ngược lại người trung niên trong góc lại vỗ tay đầu tiên, giơ ngón tay cái lên với ông chủ Tùy: “Với câu nói này của ngươi, địa bàn này ngươi nên chiếm lấy, ta khâm phục.”

Nói xong, nam nhân uống một ngụm bia trước mặt sau đó đứng dậy rời đi.

“Ông chủ Tùy, ta cũng có chút việc phải làm.”

Ngay sau đó một ông chủ thường ngày hay nịnh hót ông chủ Tùy muốn giành thị trường cung cấp vật liệu xây dựng cũng bước ra ngoài.

Một kẻ lại một kẻ, qua một lúc đã có hơn chục ông chủ tìm cớ lần lượt rời đi, những kẻ ở lại chỉ là một số nhân vật ngoại vi cấp thấp.

Tình huống xảy ra như vậy đến kẻ ngốc cũng biết nguyên nhân là do câu nói đó của ông chủ Tùy.

Hết chương 2269.
Bình Luận (0)
Comment