Có thể nói quỹ tích nhân sinh của Trương Thiên Niên đã thay đổi vì Tô Trung Hòa. Nếu không phải Tô Trung Hòa thiết diện vô tư và giết gà dọa khỉ, cuộc sống của hắn sẽ là một hoàn cảnh long trời lở đất chứ không phải ăn rồi ngồi chờ chết, ngay cả đi khám bệnh cũng phải xếp hàng đăng ký.
Hắn vẫn luôn chờ đợi một cơ hội. Hiện tại cơ hội đã đến, trong đầu Trương Thiên Niên chỉ có một suy nghĩ.
“Cho dù có róc thịt toàn thân, lão tử cũng phải kéo ngươi xuống.”
Giám đốc Trịnh nhìn Trương Thiên Niên quyết tâm làm lớn chuyện, sắc mặt không khỏi phức tạp. Hắn có thể ngồi vào vị trí này, khứu giác chính trị nhất định không kém. Hắn theo bản năng cảm nhận được chỗ vi diệu của đơn tố cáo này.
Nhật báo Thịnh Kinh sáng nay vừa đăng một bài báo quan trọng đại diện cho hướng gió, bây giờ đã có người đến tố cáo?
Nếu hai chuyện này không liên quan đến nhau, hắn uổng công ăn cơm chính trị nhiều năm như vậy.
Dĩ nhiên có người đang nhắm vào Tô Trung Hòa.
Nhưng Tô Trung Hòa là ai?
Là đại tướng biên cương.
Toàn bộ Hạ quốc có mấy đại tướng biên cương chứ? Người dám ra tay với loại người đó?
Giám đốc Trịnh không muốn suy nghĩ tiếp.
Trong lúc hắn đang do dự, nhân vật thực quyền thứ hai ở Côn thành, người đã làm việc nhiều năm với Tô Trung Hòa ở ủy ban thành phố cũng đã bước vào tòa nhà đại diện cho sự uy nghiêm.
Hoặc không làm, hoặc là làm đến cùng.
Đây là sự tàn nhẫn của Cố Thanh Tùng.
…
Có một câu phần nổi của tảng băng trôi.
Nó có nghĩa là phần nổi của tảng băng trôi lộ ra trên mặt biển luôn nhỏ hơn phần chìm của nó ẩn ở dưới mặt biển, những gì ngươi có thể nhìn thấy vĩnh viễn không phải là toàn bộ sự thật.
Tương tự như vậy.
Trong một buổi sáng cả ba nhân vật có máu mặt ở Côn thành lần lượt bước vào tòa nhà đó, có thực sự chỉ đơn giản như vậy không?
Chỉ là việc đấu đá thực sự như thế nào, người bình thường không thể biết được.
Nước cờ này của Cố Thanh Tùng đã đi rất chính xác.
Đương nhiên những kẻ mà hắn đã tác động để viết tố cáo không chỉ có bọn họ, rất nhiều bức thư tố cáo đến từ Côn thành cũng đang trên đường chuyển đến, dựa theo tốc độ chuyển phát của bưu điện Hạ quốc, trong vài ngày tới những bức thư đó sẽ tràn ngập trong phòng văn thư của hệ thống giám sát.
Hắn làm tất cả những việc này chỉ vì hai từ.
Xem trọng.
Chỉ có làm cho cấp trên xem trọng việc này, thì những mối quan hệ mà hắn giấu trong bóng tối mới có thể phát huy được tác dụng vào những thời điểm quan trọng. Tất cả những điều này là để làm cho ánh mắt của đỉnh kim tự tháp Hạ quốc hướng về Côn thành.
Cố Thanh Tùng không tin Tô Trung Hòa vừa có được thành tích xuất sắc như vậy vừa có thể che đậy được những hành vi vi phạm một cách hoàn hảo, hơn nữa những chứng cứ cung cấp cho hệ thống giám sát đã có thể nói rõ được rất nhiều vấn đề...
Chỉ cần ông chủ Tô vi phạm bất cứ quy định nào, thì bất kể là vì lý do gì, Tô Trung Hòa cũng sẽ bị truy cứu trách nhiệm.
Hơn nữa hiện tại Lý lão đang hôn mê bất tỉnh, rõ ràng thời cơ này đã được tính toán rất khéo.
Trong nội bộ của phe Lý lão cũng chia thành nhiều bè phái, mỗi kẻ đều phải tự lo cho mình. Khi Tô Trung Hòa không thể tác động đến giới lãnh đạo cao cấp, thì ngay cả những vi phạm nhỏ trong quá khứ của hắn cũng sẽ bị phóng đại đến cực điểm.
Đến lúc đó, Tô Trung Hòa vì phạm sai lầm nên buộc phải từ bỏ chức vụ chủ tịch tỉnh Thiên Nam. Cố Thanh Tùng biết rất rõ mình không được dồn Tô Trung Hòa tới đường cùng, với kết quả như vậy hắn đã rất hài lòng rồi.
Phải biết rằng đi trên con đường chân chính không có nghĩa là không trao đổi hay thỏa hiệp các loại lợi ích trong bóng tối.
Sự thật luôn luôn ẩn giấu trong bóng tối.
Có thể nói tất cả những người bình thường đều không biết rằng, phe ông chủ Cố đã huy động tất cả những mối quan hệ của mình để bao vây trấn áp Tô Trung Hòa, trạng thái hôn mê bất tỉnh của Lý lão tự nhiên sẽ thu hút những con cá mập khác ra tay.
Mặc dù Cố Thanh Tùng đã làm những điều này rất bí mật, nhưng những quan chức cấp cao không phải là kẻ ngu, đối với Cố Thanh Tùng mặc dù không nói gì nhưng đến khi hắn ra tranh chức chủ tịch tỉch thì hậu quả mới xuất hiện.
Giết địch một nghìn, binh tổn tám trăm.
Nhưng so với tương lai của Cố gia, Cố Thanh Tùng cảm thấy mình chơi ván cờ này cũng rất đáng.
Quan trường không phải là giang hồ, mỗi kẻ trong đó đều không thể tự quyết được.
...
Tô Trung Hòa không thể nắm được toàn bộ những dòng chảy ngầm của tầng lớp cao cấp, hắn không thể phân thân, mà toàn bộ tâm trí của hắn lúc này đều được dùng để đối phó với một người.
Đó là người vừa đến Thiên Đô - Chung Tiểu Ngải.
Chung tiểu thư đích thân ra tay, có thể nói là đã phát huy hai từ quyền thế đến cực điểm.
Trước khi máy bay chở nữ nhân đáp xuống Thiên Đô, Quý Xương Minh đã nhận được cuộc gọi từ tòa nhà không được đánh dấu trên bản đồ đó.
“Đồng chí Hậu Đại Khánh là người như thế nào chúng ta biết rất rõ, có chuyện gì với Thiên Đô các ngươi vậy? Nguyên tắc xử lý khi chứng cứ không rõ ràng các ngươi không nắm được sao?”
Nhân vật lớn la mắng om sòm Quý Xương Minh trong điện thoại, hoàn toàn mất đi vẻ hòa nhã lúc trước.
Sức chịu đựng của Quý Xương Minh vẫn luôn khiến người ta phải kinh ngạc, hắn chỉ mỉm cười không tỏ ra có chút khó chịu nào.
Nhưng lời nói tiếp theo của nhân vật lớn đã khiến trong lòng hắn cảm thấy ớn lạnh.
“Đồng chí Chung Tiểu Ngải đã xin tham gia vào tổ thanh tra phương Bắc. Để tránh sai quy định, ta đề nghị điều chuyển đồng chí Hậu Đại Khánh về Thịnh Kinh trước.”