Vẫn là câu nói đó, ở đâu có người thì ở đó có giang hồ. Mà giới quan chức cũng là do con người cấu thành, đương nhiên cũng nằm trong giang hồ. Chẳng qua chỉ là một hình thức khác của giang hồ.
Cùng là giang hồ, nhưng địa vị không giống, cách xử lý sự việc đương nhiên cũng không giống.
Tô Trung Hòa có sự nhạy bén về chính trị và khứu giác kinh người. Là một nhân tài hiếm có, nhưng sau bao nhiêu năm nắm quyền, hắn đã quen với việc nhìn toàn cảnh từ trên cao nên không để ý đến một điều.
Đó là cảm xúc của một số kẻ tầm thường trong chính doanh trại của mình.
Một nhân vật lớn ngồi ở trong phòng làm việc có thể nghĩ ra đủ loại mưu mô, nhưng chưa chắc đã nắm được cảm xúc của những thuộc hạ bên dưới. Đặc biệt là Tô Trung Hòa căn bản không thể hiểu được tình cảm của các nhân viên cảnh sát đã được tích lũy từ việc cùng nhau vào sinh ra tử.
Điều này đã khiến hắn thua trong toàn bộ ván cờ.
...
Địa vị khác nhau, đương nhiên các kênh để tìm hiểu thông tin cũng khác nhau.
Rất nhiều quan chức cấp cao đã nhìn ra sự hung hãn trong hành động đích thân ra trận của Tô Trung Hòa, cũng có thể thấy được các thế lực của phe ông chủ Cố đang hành động điên cuồng ở Thịnh Kinh.
Nhưng kẻ bình thường thì không thể nhận ra điều đó.
Bọn hắn không chỉ không nhận ra mà còn không hề biết tới cuộc chạy đua với thời gian trong cuộc tranh đấu giữa hai phe Tô – Cố. Vì vậy trong mắt bọn hắn, Thiên Nam có vẻ đang yên bình.
Đừng đánh giá thấp những người bình thường.
Đôi khi những nhân vật nhỏ bé mới là những nhân vật quan trọng làm thay đổi quỹ đạo của lịch sử. Cũng giống như ai có thể ngờ rằng người gây ra chiến tranh thế giới lần thứ nhất lại là một sinh viên trẻ, Tô Trung Hòa cũng không thể ngờ rằng cơ hội cuối cùng mà Nhậm Thiết Quân khó khăn mang về cho hắn lại bị đánh mất trong tay một cảnh sát.
Mà vị cảnh sát nhỏ này là Lý Kiến Hỉ.
Một nam nhân độc thân đã đi theo Nhậm Thiết Quân suốt mười tám năm, cũng là tâm phúc đáng tin cậy từng vì đỡ đạn cho Nhậm Thiết Quân nên được hắn luôn mang theo bên mình.
Thời đại này, cảnh sát hình sự phải đối mặt với những nguy hiểm nhiều hơn các thế hệ sau, các tình huống sinh tử xảy ra ở khắp mọi nơi. Lại thêm Nhậm Thiết Quân năm đó là một kẻ dũng mãnh dám tiên phong đi đầu, nhiều năm cùng chung sống chết như vậy, mối quan hệ giữa hắn và Lý Kiến Hỉ và những những thân tín khác đã vượt xa tình cảm bình thường giữa cấp trên và cấp dưới.
Đặc biệt là Lý Kiến Hỉ.
Tên tiểu tử này vì mắc sai lầm nghiêm trọng trong học viện cảnh sát mà suýt bị đuổi học, nhưng đã được Nhậm Thiết Quân một tay đưa ra khỏi vũng lầy. Trong nhiều năm như vậy, tình cảm giữa hắn và Nhậm Thiết Quân giống như là anh em.
Thậm chí trong thâm tâm hắn không hề biết rằng có nhiều lúc hình ảnh của Nhậm Thiết Quân còn thay thế địa vị của ba hắn.
...
Hiện tại Lý Kiến Hỉ đang rất tức giận, thậm chí đồng tử đã đỏ bừng vì ứ máu.
Hắn chỉ là một người bình thường, nhưng Nhậm Thiết Quân định nghĩa hắn giống như một mãnh tướng xung phong lâm trận, và hắn cũng chưa bao giờ khiến ông chủ Nhậm thất vọng.
Đương nhiên với trình độ của mình, hắn căn bản không thể hiểu được tại sao Nhâm Thiết Quân lại tự sát, càng không thể hiểu được sự phức tạp của cuộc đấu tranh của các lãnh đạo cấp cao.
Thứ mà Lý Kiến Hỉ có thể nhìn thấy là sự thờ ơ lạnh nhạt của Tô Trung Hòa!
Thậm chí Lý Kiến Hỉ còn cho rằng những kẻ như hắn là đối tượng bị Tô Trung Hòa vứt bỏ để xoa dịu mối quan hệ với phe ông chủ Cố!
Bao gồm cả cái chết của Nhậm Thiết Quân!
Mặc dù hành động cúi đầu đó của Nhậm Thiết Quân đã chứng tỏ việc hắn bị bắt đi là có nguyên nhân, nhưng điều khiến Lý Kiến Hỉ không thể hiểu được là tại sao một người khỏe mạnh như vậy bị bắt vào đó chưa đầy một ngày lại chết.
Lý Kiến Hỉ không phải là kẻ không nhanh nhạy với tin tức, hắn đã tìm hiểu được ông chủ của mình là một lão già mắc chứng điên cuồng của thanh niên, có quan hệ với một nữ MC của đài truyền hình Thiên Đô, còn tặng nàng rất nhiều quà.
Việc này có đáng để một ông chủ không hề run sợ trước nòng súng phải tự sát không?
Lý Kiến Hỉ hoàn toàn không tin.
Không phải chỉ là một nữ nhân thôi sao, hắn từ cơ sở leo lên trong nhiều năm như vậy đã chứng kiến vô số sự việc bẩn thỉu. Trong mắt Lý Kiến Hỉ, đó chẳng qua chỉ là đùa giỡn với nữ nhân mà thôi, việc này không tính là chuyện gì lớn.
Nhất định là Cố gia đã dùng thủ đoạn mờ ám, sau đó xảy ra sự cố dẫn đến cái chết của ông chủ.
Đây mới là sự thật theo nhận định của Lý Kiến Hỉ. Nhưng cho dù Cố gia có làm việc đó thật, thì hắn có thể làm được gì?
Một cảnh sát nhỏ không quyền không thế, thậm chí còn vì sự việc của Nhậm Thiết Quân mà bị đình chỉ tạm thời. Hết cách, Lý Kiến Hỉ chán nản đã chọn cách tìm đến rượu.
Nhưng đôi khi con người thật kỳ lạ, ngươi càng muốn uống say thì lại càng tỉnh táo. Sau khi uống hết một chai rượu mạnh, Lý Kiến Hỉ không những không có cảm giác say, mà ngược lại đôi mắt còn sáng đến mức có chút đáng sợ.
Một số đồng nghiệp đến Thiên Đô cùng hắn đều không xuất hiện, hơn nữa một thuộc hạ của hắn còn thông qua điện thoại tiết lộ cho hắn một tin tức, những tên tiểu tử này đang có mặt tại bữa tiệc do Kỳ Đồng Ủy tổ chức!
Thông tin này khiến ngọn lửa trong lòng Lý Kiến Hỉ càng cháy mạnh.
Xương cốt của ông chủ Nhậm còn chưa nguội, nhanh như vậy đã giống như chó vẫy đuôi xin sang gia đình khác?
Hắn cho rằng bản thân mình không thể làm được chuyện như vậy.