Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2421 - Chương 2421. Kim Bỉnh Hoán

Chương 2421. Kim Bỉnh Hoán
Chương 2421. Kim Bỉnh Hoán

Kim Bỉnh Hoán ngậm điếu thuốc trong miệng ngồi ở góc tối kín đáo nhất của hộp đêm, cảnh giác quan sát tất cả quang cảnh trước mắt, trên miệng hắn lộ ra một nụ cười sắc lạnh không hợp với khung cảnh này.

Hắn là cán bộ cấp trung của tập đoàn Lý Đầu Sâm, cũng là nhà cung cấp hàng trắng lớn nhất trên mấy con phố hộp đêm ở Busan! Mỗi ngày có vô số gói ma túy to bằng đầu ngón tay út được chảy vào khu vực này từ tay hắn.

Vì kinh doanh mặt hàng này, nên hắn là kẻ rất tàn nhẫn.

Kim Bỉnh Hoán luôn mang theo một khẩu súng bên mình.

Trong vài năm qua, không phải không có ai dám thách thức địa vị của hắn. Nhưng lần nào cũng vậy, những kẻ khiêu chiến đều bị hắn dùng súng bắn nát đầu, rồi nhét vào nền móng của các công trường đang xây dựng.

Những kẻ phục vụ hắn ở tuyến dưới rất nhiều. Nhưng gần đây kẻ thận trọng và xảo quyệt như Kim Bỉnh Hoán đã phát hiện ra lợi nhuận từ khu vực sông Đại Đồng, một địa điểm xuất hàng trọng yếu đã giảm đáng kể.

Thứ hàng trắng này vốn không khó bán, vì vậy Kim Bỉnh Hoán không thể chấp nhận được lý do kinh doanh kém như những đàn em báo cáo.

“Có điều mờ ám.”

Kim Bỉnh Hoán lập tức phân tích nguyên nhân: “Hoặc là có kẻ ăn chặn của mình, hoặc là có thế lực khác xen vào.”

Trong hai lý do này, bất luận là lý do nào thì cũng sẽ có người chết. Đây cũng là lý do tại sao hắn mang theo súng và mang theo hai đàn em có năng lực canh gác ở đây.

“Độc Xà? Độc Xà đi theo Lý Đầu Sâm đúng không?”

Chính vào lúc Kim Bỉnh Hoán thấy không có điều gì bất thường cúi đầu định cầm ly rượu lên, thì bên tai vang lên một giọng nói khàn khàn.

Kim Bỉnh Hoán ngẩng đầu, không biết từ lúc nào bảy tám người mặc áo vest màu đen đã đứng ở trước mặt hắn, mà hai đàn em của hắn đã bị súng dí vào lưng, cả hai đều không dám động đậy.

“Ta là Thạch Vũ Diệu của Kim Môn.”

Kẻ cầm đầu nói một cách rất kiêu ngạo, giọng điệu tràn đầy sự tự tin chỉ có ở Kim Môn - một thế lực hàng đầu...

Người buôn hàng trắng như Kim Bỉnh Hoán đa phần đều là dân liều mạng. Sự cảnh giác của hắn vượt qua sự tưởng tượng của người bình thường.

Trong giang hồ hiếm khi gọi sai biệt danh. Hắn được mọi người gọi là Độc Xà, có thể thấy Kim Bỉnh Hoán giảo hoạt và âm tàn như thế nào.

Không phải hắn không nhìn thấy Thạch Vũ Diệu đang bước về phía mình. Có thể nói, ánh mắt giả vờ ngơ ngác cùng vẻ mặt bất ngờ đều là giả. Hắn cố ý làm người khác bối rối.

Tình huống thực sự là gì?

Trong khoảnh khắc Thạch Vũ Diệu bước đến bên cạnh hắn, tay phải của hắn đã sờ vào bên hông. Đám đàn em ở mấy nơi hẻo lánh cũng đã lặng yên vây quanh.

Âm nhạc vẫn đang gào thét, không khí nồng nặc mùi sắc tình. Ít người chú ý đến hai con thú chuẩn bị phát sinh va chạm trong bóng tối.

Nhìn thì có vẻ bình yên và tĩnh lặng nhưng thực chất đằng sau lại có nguy hiểm.

“Tập đoàn Kim Môn?”

Khi Thạch Vũ Diệu vừa mới nói ra bốn chữ này, Kim Bỉnh Hoán và đám lưu manh đã cho tay vào ngực đều ngẩn ra.

Bầu không khí lạnh lẽo mà không ai có thể phát hiện dường như lập tức dịu đi. Trên mặt Kim Bỉnh Hoán còn nở một nụ cười nịnh nọt.

“Tiền bối.”

Hắn thả tay phải ra khỏi thắt lưng, đứng dậy khỏi ghế, cúi người kính cẩn chào theo cách chuẩn mực nhất xứ sở kim chi khi cấp dưới gặp cấp trên.

Thạch Vũ Diệu gật đầu.

“Ta có chuyện muốn tìm ngươi.”

Ánh mắt Thạch Vũ Diệu quét qua hông của đối phương, hiện lên một chút kiêng kỵ. Nhưng dù vậy, hắn vẫn nói: “Chủ tịch Thôi muốn gặp lão đại Lý Đầu Sâm của các ngươi, ngay trong đêm nay.”

Không đợi Kim Bỉnh Hoán trả lời, Thạch Vũ Diệu đã nói tiếp: “Chủ tịch Thôi, giám đốc Đinh đang trên đường đến nhà máy của các ngươi. Gặp mặt các ngươi trên địa bàn của các ngươi đã là sự tôn trọng lớn nhất của chúng ta rồi.”

“Xin lỗi tiền bối.”

Nghe Thạch Vũ Diệu nói xong, gương mặt Kim Bỉnh Hoán hơi thay đổi một chút nhưng vẫn trả lời: “Không ai biết Lý Đầu Sâm đại nhân đang ở đâu. Ta cũng không biết rõ nữa.”

“Thật sao?”

Thạch Vũ Diệu mỉm cười lạnh lùng.

Các chi tiết có thể nói lên nhiều điều.

Khi nói đến Lý Đầu Sâm, lưng Kim Bỉnh Hoán tự động thẳng tắp, lại còn gọi là đại nhân, cho thấy địa vị của tên trùm ma túy thuộc tổ chức Tam Mộc lớn đến cỡ nào.

Khi người đứng đầu của một tổ chức bạo lực được ủng hộ như vậy, điều đó không chỉ chứng tỏ người đó rất có năng lực mà còn chứng tỏ tổ chức đó vô cùng gắn kết!

“Đúng vậy.”

Giọng điệu của Kim Bỉnh Hoán trở nên lạnh lùng. Tay phải của hắn lặng lẽ sờ vào bên hông.

Tổ chức Tam Mộc không e ngại bất cứ kẻ nào.

Đây là câu nói mà đám đàn em đi theo Lý Đầu Sâm hay nói nhất. Đúng vậy, bọn hắn có lòng tin để kiêu ngạo như vậy.

Theo thống kê chưa đầy đủ, lượng ma túy mà Lý Đầu Sâm đưa vào thị trường Hàn Quốc trong những năm gần đây lên tới bảy tấn mỗi năm.

Bảy tấn.

Tiền mà loại hàng hóa đắt đỏ này mang lại có thể nói là một con số trên trời. Tài sản tuy bẩn thỉu nhưng đủ khổng lồ này đã mang đến cho bọn hắn sức mạnh vô cùng lớn.

Nhưng đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm trong tổ chức Tam Mộc. Bởi vì Lý Đầu Sâm chẳng những ác với quốc gia của mình, mà hắn còn tàn nhẫn hơn đối với Nhật Bản, một quốc gia có thù truyền kiếp với Hàn Quốc.

Hàng hóa của tổ chức Tam Mộc được nâng cấp, thay đổi rất nhanh. Ma túy do bọn hắn sản xuất chiếm lĩnh một phần ba thị trường Nhật Bản, trở thành độc vương cho thị trường Nhật Bản.

Có lẽ một danh hiệu độc vương không thể khiến người xem cảm nhận được sự mạnh mẽ của những người này. Nhưng nếu nhìn kỹ vào những cái tên mà hắn giẫm lên, mọi người mới phát hiện người này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào.

Bát Diện Phật ở Thái quốc.

Escobar, truyền thuyết Colombia dựa vào kinh doanh của người da trắng để được vinh danh trên tạp chí Fortune, được mệnh danh là một trong bảy người giàu nhất thế giới!

Về phần những người như Lâm Côn và nhà họ Nghê ở thị trường Nhật Bản thì nhiều vô số kể.

Sinaloa Cartel nổi tiếng tàn nhẫn ở Mexico thậm chí còn tự nguyện rút khỏi thị trường Nhật Bản.

Hết chương 2421.
Bình Luận (0)
Comment