Cây to đón gió.
Khi Lý Đầu Sâm cực kỳ kiêu ngạo công khai dán nhãn hàng hóa của mình là sản xuất tại xứ sở kim chi, sự nổi tiếng của hắn đã lên đến đỉnh điểm. Điều này cũng dẫn đến Lục Phiến Môn của hai nước tiến hành mười lăm hoạt động chung đối đầu với tổ chức của Lý Đầu Sâm trong ba năm liên tiếp.
Nhưng kết quả thì sao?
Thất bại.
Không có ngoại lệ.
Ba mươi lăm cảnh sát bị chôn vùi dưới biển, số phát súng mà cả hai bên bắn ra được ghi trong hồ sơ lên tới 6.000 lần đã nói rõ mọi thứ.
Trong thế giới ngầm của Hàn Quốc luôn có một tranh luận.
Kim Môn, Tam Mộc. Hai con quái vật khổng lồ này rốt cuộc ai mới là kẻ tàn nhẫn nhất.
Luận năng lực kiếm tiền, tập đoàn Kim Môn độc quyền rất nhiều ngành nghề, có thể nói không hề thua kém tổ chức Tam Mộc.
Hơn nữa, tập đoàn Kim Môn đã nuốt gần 40% cổ phần của Daewoo sau cuộc khủng hoảng tài chính, bắt đầu tham gia vào nhiều lĩnh vực hơn và lợi nhuận của nó đã có thể vượt qua tổ chức Tam Mộc.
Nói đến quan hệ, ai mà không biết tập đoàn Kim Môn có mối quan hệ rất sâu với tầng cao nhất. Hệ thống giám sát và Lục Phiến Môn đều có chó săn của tập đoàn Kim Môn thì không nói, ngay cả nhà họ Thôi ở Khánh Châu cũng trở thành đồng minh trung thành của tập đoàn Kim Môn.
Nhưng Lý Đầu Sâm không phải kẻ ngu ngốc.
Mặc dù không ai biết chỗ dựa sau lưng hắn là ai, nhưng hắn đều có sự chuẩn bị cho những lần hành động nhắm vào tổ chức Tam Mộc. Có vẻ như địa vị của người này nhất định không thấp.
Trong mắt nhiều người, cả hai bên đều có ưu điểm riêng về mặt mạng lưới quan hệ. Nhưng xét về việc liệu bọn hắn có thể đứng trên sân khấu hay không thì tập đoàn Kim Môn đã thắng đậm tổ chức Tam Mộc.
Nếu so về thế giới ngầm, cũng chính là vũ lực thì sao?
Thành viên của tập đoàn Kim Môn xứng đáng đứng đầu Hàn Quốc. Phong cách làm việc tàn nhẫn, dám đánh dám liều. Khả năng khống chế thế giới ngầm mạnh hơn tổ chức Tam Mộc chỉ biết đến tiền chứ không biết quản lý kinh doanh.
Mặc dù nhân số tổ chức Tam Mộc vượt xa tập đoàn Kim Môn nhưng trong thế giới ngầm, lực khống chế tam giáo cửu lưu lại không bằng. Có một điểm không thể bỏ qua, toàn bộ những người này đều là dân liều mạng.
Có thể nói, toàn bộ Hàn Quốc không ai có thể sánh bằng mức độ hung hãn và điên cuồng của bọn hắn.
Nếu xúc phạm đến lợi ích của tập đoàn Kim Môn, ngươi sẽ biến mất khỏi thế giới này một cách lặng lẽ. Không ai biết ngươi đi đâu, bất kỳ vết tích và chứng cứ nào cũng không lưu lại.
Cũng có khả năng tập đoàn Kim Môn sẽ từ mạng lưới quan hệ của ngươi mà tìm ra sơ hở khiến ngươi bị khuất phục.
Đây là phong cách của tập đoàn Kim Môn, không cấp tiến nhưng rất bá đạo.
Dù sao, tập đoàn Kim Môn đã bắt đầu tẩy trắng, xí nghiệp tự hạch toán. Bọn hắn cần dư luận và sự hào nhoáng trên danh nghĩa.
Tổ chức Tam Mộc thì sao?
Những người này sẽ dùng một chiếc ô tô gầm rú và những viên đạn trút ra để cho ngươi biết thế nào là sự điên rồ chết tiệt khi ngươi đang ăn uống hoặc mua sắm!
Đây là phong cách của tổ chức Tam Mộc. Đám dân liều mạng này một khi bị xúc phạm lợi ích, bọn hắn sẽ điên cuồng không chút cố kỵ.
Một vua sư tử sẽ không tiến vào địa bàn của một vua sư tử khác.
Đây là đạo lý mà tất cả dã thú đều hiểu.
Nói thì nói vậy, trong thế giới ngầm ở Hàn Quốc, mọi người đều không coi trọng tranh cãi về Kim Môn và Tam Mộc. Hai gã khổng lồ có phong cách và địa vị hoàn toàn khác nhau. Những lập luận này cũng giống như người Hạ quốc nói về Quan Công chiến Tần Quỳnh mà thôi.
Dù sao, hai con quái vật này không hề phát sinh bất cứ xung đột nào từ lợi ích đến địa bàn.
Ai cũng không ngờ tên gia hỏa cuồng vọng Lý Đầu Sâm vì muốn khuếch trương địa bàn của mình lại dám đưa tay vào con cự thú Kim Môn.
“Ta hỏi lại một lần nữa, Lý Đầu Sâm ở đâu?”
Thạch Vũ Diệu nhướng mày hỏi: “Nửa tiếng nữa chủ tịch Thôi sẽ tới nhà máy lớn nhất ngoại ô Busan của các ngươi. Đây không phải thỉnh cầu mà là thông báo.”
“Ta không biết.”
Tay phải của Kim Bỉnh Hoán đã nắm chặt báng súng. Cảm giác lạnh lẽo từ bàn tay truyền đến khiến hắn tự tin hơn.
Nam nhân nhấn mạnh từng câu từng chữ: “Tổ chức Tam Mộc không phải là đám chó mèo ngoài kia, thông báo?”
“Dựa vào cái gì?”
Sau khi Kim Bỉnh Hoán nói ra câu nói kia, toàn bộ bầu không khí giống như bị đóng băng.
Có một câu nói, người trong giang hồ thân bất do kỷ.
Kim Bỉnh Hoán không thể tự chủ được là vì đàn em của hắn đang ở bên cạnh. Thủ lĩnh của tổ chức Lý Đầu Sâm là hạng người vừa tàn ác vừa biến thái. Nhất là mấy năm nay, khi tổ chức càng lúc càng lớn, lão đại Lý Đầu Sâm lại càng thích sĩ diện hơn.
Nếu biểu hiện của hắn không mạnh mẽ, khiến cho Lý Đầu Sâm cảm thấy mất mặt, Kim Bỉnh Hoán biết rất rõ một khi Lý Đầu Sâm nổi điên, đối phương sẽ nghĩ cách hành hạ hắn đến chết.
Cho nên, cho dù hắn đối mặt với con khủng long tập đoàn Kim Môn, hắn nhất định phải kiên trì. Hắn làm sao mà không biết kết cục khi đắc tội với tập đoàn Kim Môn, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Tương tự Thạch Vũ Diệu cũng biết rất rõ đám người tổ chức Tam Mộc đều là những tên điên, động chút là giết người.
Nhưng khi Kim Bỉnh Hoán nói lời sỉ nhục tập đoàn Kim Môn, hắn đã không còn bất kỳ lựa chọn nào nữa. Bởi vì bây giờ hắn không chỉ đại diện cho mình mà còn đại diện cho toàn bộ Kim Môn.
Nếu hắn tỏ ra mềm yếu, hắn sẽ làm mất mặt tập đoàn Kim Môn.
Cho nên, biểu hiện của hắn nhất định phải cứng rắn hơn, hung ác hơn. Bây giờ hắn chỉ hối hận một việc, hắn đã không mang theo súng.
Một khi đã đến cấp bậc như hai bên, nếu phát sinh xung đột, trận đấu đã không còn ngươi một quyền ta một cước đánh nhau một cách đơn giản như vậy nữa.
Tập đoàn Kim Môn có bối cảnh hùng hậu, có thể giải quyết tất cả mọi hậu quả nghiêm trọng, còn tổ chức Tam Mộc là giang hồ liều mạng, chưa từng coi trọng pháp luật.
Hai bên đều không coi mạng người ra gì.