Dòng suy nghĩ kỳ dị của Kim Thuần Tình một lần nữa lại khiến một kẻ thông minh như Xa Tố Nhã phải cảm thán trước sự phức tạp và đa dạng của bộ não con người. Xa Tố Nhã biết rõ với kiểu tư duy như vậy mình không thể tiếp tục thảo luận với Kim Thuần Tình nữa, nên lập tức chuyển chủ đề.
“Ta nói đùa hù dọa ngươi mà ngươi cũng tin, ngươi vẫn ngu dốt như vậy.”
Cô gái nói một câu đối phó, sau đó lại chìm vào trầm tư.
Nữ nhân trời sinh đã có khả năng diễn xuất, mà kỹ năng này dường như không liên quan quá nhiều đến tuổi tác hay kinh nghiệm.
Mặc dù khi đó ở trong nhà kho bỏ hoang, Xa Tố Nhã biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, thậm chí còn qua mặt được cả những lão giang hồ Đinh Thanh và Lý Tử Thành. Nhưng bản thân Xa Tố Nhã biết rõ, khi đó trong lòng nàng không hề bình yên như vẻ bề ngoài.
Cô gái rất giỏi trong việc nắm bắt chi tiết, đột nhiên phát hiện ra mình đã bỏ sót một câu cực kỳ quan trọng trong lúc phấn khích.
“Chào mừng gia nhập Cẩm Tú.”
Đây là lời khi đó Đinh Thanh đã rất nghiêm túc nói với cô gái. Nhưng trong câu này có một cái tên mà cô gái chưa từng nghe qua.
Cẩm Tú!
“Tại sao không phải là Kim Môn mà là Cẩm Tú?”
Đầu óc của Xa Tố Nhã nhanh chóng suy nghĩ, trí nhớ phi thường giúp nàng dễ dàng dựng lại toàn bộ khung cảnh khi đó.
Khi đó Đinh Thanh dùng nước mưa rửa sạch vết máu, vô tình để lộ ra sự xem nhẹ sinh mạng khiến cô gái cảm thấy thực sự sốc, lại thêm sự bốc hơi của chín sinh mạng vừa xong khiến suy nghĩ của nàng lang thang trên mây, vì hai lý do này nên nàng đã đem những lời này nghe thành chào mừng gia nhập Kim Môn!
Bây giờ nhớ lại, nàng khẳng định mình nghe không sai, trong câu nói của Đinh Thanh đó tuyệt đối không phải Kim Môn, mà là Cẩm Tú!
Xa Tố Nhã cẩn thận nhớ lại từng cử động của Đinh Thanh lúc đó, mỗi hành động và biểu cảm của nam nhân từ từ hiện lên trong đầu nàng. Dựa trên kiến thức tâm lý học và tâm lý học hành vi, Xa Tố Nhã đã kết luận rằng, mọi chi tiết của Đinh Thanh đều thể hiện sự coi trọng và nghiêm túc đối với mình. Hay nói cách khác, Đinh Thanh trong trạng thái này tuyệt đối không thể nói nhầm, càng không thể là đang đùa với mình.
Nhưng vấn đề đến rồi.
Cẩm Tú là gì? Tại sao lại nói từ này?
Đây là chìa khóa để hiểu được con người đó, cũng là chìa khóa để mở ra cánh cửa lớn đi đến thế giới mới!
Trực giác ban đầu của cô gái khiến nàng có chút hưng phấn. Không thể không công nhận Xa Tố Nhã rất xứng với bốn từ tài năng tuyệt đỉnh, sau khi dùng vài câu tiễn người bạn thân Kim Thuần Tình đi, Xa Tố Nhã lập tức bước vào phòng làm việc bật máy tính lên.
Nàng mở tập tài liệu được giấu rất cẩn thận ra (bản phân tích cấu thành tư bản ở đằng sau của tập đoàn Kim Môn), tiêu đề của báo cáo phân tích này nhanh chóng lọt vào tầm mắt của Xa Tố Nhã.
“Chìa khóa cho sự phát triển nhảy vọt của tập đoàn Kim Môn bề ngoài là thu lợi nhuận từ cuộc khủng hoảng tài chính, nhưng xét về cổ phiếu của nó thì lại cực kỳ phức tạp. Tuy bề ngoài là sự gia nhập của tư bản Phố Wall nước Mỹ, nhưng phân tích từ khía cạnh phát triển kinh doanh và cơ cấu sản nghiệp của các tư bản đó trong những năm qua, thì vụ việc này hoàn toàn không phù hợp với phong cách của các nhà đầu tư lớn ở Phố Wall.”
Mười ngón tay của cô gái đánh như bay.
Sau khi hùng hồn viết gần một nghìn từ phân tích, trong đoạn kết Xa Tố Nhã đã viết một đoạn như thế này.
“Tập đoàn Kim Môn có lẽ là một bộ phận cấu thành nên sản nghiệp của một đế chế có tên là Cẩm Tú. Mà thông qua các báo cáo hoạt động kinh doanh do Tập đoàn Kim Môn đưa ra trong năm năm qua có thể thấy, đế chế này phải là một đế chế ngầm khổng lồ và ẩn giấu được kết nối thông qua các điểm nút là cảng biển. Bản chất của nó vốn là bạo lực, mà căn cứ từ các manh mối khác có thể nhìn ra, đế chế này đã hoàn thành giai đoạn đầu của quá trình độc quyền xuyên quốc gia đối với một số ngành mang lại lợi nhuận khổng lồ.”
“Nền móng vững chắc là nền tảng để xây dựng một tòa nhà cao tầng. Nhưng thật tình cờ ở giai đoạn này đế quốc Cẩm Tú đó đang cần nhiều nhân tài ưu tú. Ta đã gặp được một cơ hội ngàn năm có một để thay đổi cuộc đời!”
Do dự một lúc, cô gái cố ý viết ra một câu cuối như thế này: “Ở trong đế quốc ngầm này, ta sẽ có được quyền lực và tài chính để có thể báo thù. Mà ta cũng không ngại phải nhảy múa với ác quỷ, bởi vì nhân gian chính là địa ngục.”
...
Thế giới này rất phức tạp, cũng rất thú vị.
Các sinh vật đều dựa trên liên kết carbon giống nhau, có môi trường sống như nhau. Có người tàn ác như quỷ, cũng có người không thấy được sự đau khổ của thế gian.
Daley là người Java bản địa, làn da ngăm đen, hộp sọ hình bầu dục, tất cả những đặc điểm này của hắn đều chứng minh cho điều này.
Hắn là một nhân tài có trình độ học vấn cao hiếm có trong số những người bản địa.
Trình độ học vấn mà hắn khó khăn mới có được đó cũng tính là xứng đáng với hắn. Nó đã giúp hắn có được vị trí điều hành cấp trung trong một công ty của người Hạ quốc, cũng mang đến cho hắn một cuộc sống khá ổn.
Ít nhất so với rất nhiều người bình thường, Daley được coi là một người bản địa khá thành công.
Có nhà, còn có một chiếc ô tô cũ. Đương nhiên hắn còn có một người vợ rất yêu thương hắn và một cô con gái rất đáng yêu.
Cuộc sống cũng không đến mức nghèo nàn, trong lòng tự nhiên không có nhiều điều phiền muộn.