Xa Tố Nhã ngơ ngác nhìn Trần Lưu Ly.
Nàng không biết Trần Lưu Ly đã trải qua những gì, nhưng nàng có thể nhìn ra, vẻ mặt vô cảm của Trần Lưu Ly sau khi giết người chắc chắn là cảm xúc thật. Dường như thái độ của cô gái này đối với sinh mạng chỉ gói gọn trong hai từ.
Coi thường.
“Hắn cũng bị ép buộc thôi, không ai dám từ chối quyền lực của gia tộc đó. Hay nói cách khác, hắn không có lựa chọn nào khác.” Xa Tố Nhã giọng khàn khàn nói nhỏ với Trần Lưu Ly: “Hơn nữa hắn đã đi đến bước đường này...”
“Kẻ xấu bảo chó cắn ngươi, thì con chó đó có lỗi không?”
Trần Lưu Ly hỏi ngược lại.
Xa Tố Nhã im lặng.
“Có vẻ như hắn rơi vào tình cảnh này là do hắn không tuân theo mệnh lệnh của kẻ xấu đó. Vậy tại sao khi hắn ức hiếp ngươi lại không lựa chọn như vậy, mà lựa chọn vì lợi ích của mình? Việc này thật kỳ quái.”
Chỉ số IQ của Trần Lưu Ly không cao, hơn nữa bởi vì thính giác kém từ trước nên giọng nói cực kỳ khó nghe, nhưng cho dù là vậy, những lời thẳng thắn này của Trần Lưu Ly giống như tiếng sấm vang bên tai Xa Tố Nhã!
Trịnh gia cho dù giàu có và quyền lực đến đâu cũng không thể kiểm soát được phó sở trưởng sở cảnh sát Seoul lúc đó! Hơn nữa kẻ ra tay đầu tiên không phải thế hệ thứ hai của Trịnh gia, Xa Tố Nhã đã xem lại vụ án rất nhiều lần, nàng biết rõ kẻ đứng sau hậu trường chính là đám người thuộc thế hệ thứ ba.
Rõ ràng tên khốn nhìn có vẻ hèn mọn này đã lên kế hoạch cho mọi việc ngay từ khi nhìn thấy mình!
“Nếu như ta nói, bởi vì cái chết của con gái ngươi, ta có thể tha cho ngươi, vậy ngươi có tìm ta báo thù không?”
Xa Tố Nhã cúi người xuống trước mặt Hàn Đại Trung. Nhìn nam nhân miệng bị bịt kín chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ, nàng nghiêm túc nói: “Ba mẹ ta đã vì ngươi mà chết, bây giờ ta muốn mạng của con gái ngươi, rất công bằng. Nếu như ngươi đồng ý, thì chỉ cần gật đầu.”
Hàn Đại Trung trong cơn tức giận vẫn đang liều mạng tranh đấu, nhưng bị đám người Lưu Xa Phạm ghì chặt trên đất, thậm chí Hàn Đại Trung dùng lực mạnh đến mức Xa Tố Nhã có thể nhìn thấy máu trào ra từ khóe mắt hắn.
“Xem ra là không được rồi.”
Xa Tố Nhã nhìn Hàn Đại Trung nổi gân xanh, giọng điệu càng lúc càng sắc lạnh: “Ba mẹ ta cũng đã chết rồi, ngươi nói cho ta biết dựa vào cái gì mà ngươi cho rằng những bi kịch và thống khổ do chính mình gây ra có thể bù đắp những lỗi sai này?”
“Cá lớn nuốt cá bé, điều đó rất công bằng. Sai ở chỗ bây giờ ngươi đang ở bên yếu hơn.”
Con dao găm trong tay cô gái quét qua cổ Hàn Đại Trung, giống y hệt những gì Trần Lưu Ly mô tả, chiếc cổ mỏng manh trên cơ thể con người không gây ra bất cứ trở ngại nào cho chuyển động của con dao.
Xa Tố Nhã đứng dậy, đặt lại con dao ngắn về lại tay Trần Lưu Ly, sau đó nhìn xuống Hàn Đại Trung còn chưa trút hơi thở cuối cùng, giọng khàn khàn nói: “Nếu như ngươi đã từng cho rằng có thể dẫm lên những người nhỏ bé như chúng ta để leo lên đỉnh cao, vậy thì bây giờ ta cũng có thể dùng mạng của gia đình ngươi để làm đơn xin gia nhập gõ cánh cửa địa ngục.”
Nam nhân cuối cùng cũng ngừng vùng vẫy, vết máu đỏ thẫm trên cổ dưới ánh trăng trông cực kỳ quỷ dị.
…
Đêm nay được định sẵn là một đêm không ngủ.
Tập đoàn Kim Môn đã bắt đầu tổ chức các hoạt động thanh toán đối với tổ chức Tam Mộc, tất cả những người phụ trách của các hộp đêm lớn nhỏ tại Seoul và Busan đều nhận được cuộc gọi từ Lý Tử Thành giám đốc của Kim Môn.
Nội dung chỉ có một.
“Hàng của Lý Đấu Sâm không được phép tiến vào thị trường. Hãy hợp tác với việc bắt giữ của cảnh sát.”
Rất nhiều người ban đầu còn nghĩ rằng tai của mình chắc có vấn đề.
Phối hợp cảnh sát?
Nhưng hoạt động điều tra quy mô lớn của cảnh sát tiếp sau đó đã nói cho tất cả những người sống trong thế giới ngầm tại xứ sở kim chi này biết thế nào là trắng đen lẫn lộn, thế nào là không kiêng nể ai!
Là một trong những chaebol mới nổi, tập đoàn Kim Môn đã thể hiện một cách sinh động sự bá đạo của mình trước mặt tất cả mọi người.
Bọn hắn không chỉ dùng mối quan hệ của mình, khiến hai người đứng đầu sở cảnh sát Seoul phải đích thân chỉ huy hành động để bày tỏ thái độ kiên quyết của chính quyền, mà còn huy động rất nhiều cơ quan truyền thông vào cuộc. Xem ra chỉ sau một đêm, vấn đề hàng trắng trên toàn xứ sở kim chi đã trở nên nghiêm trọng đến mức báo động!
Nhưng rõ ràng hôm qua những món hàng này vẫn còn được buôn bán một cách ngang nhiên.
Thậm chí sau cuộc vui khi trời sáng lên, cảnh tượng ở phía sau một số hộp đêm và quán bar còn đáng sợ hơn nhiều! Trên mặt đất toàn là những cây kim và các loại giấy thiếc bị đốt cháy vứt ngổn ngang.
Nhiều lúc, trên thế giới này có những chuyện thật nực cười.
Có những chuyện người bình thường cho là hành động chính nghĩa, thì có thể đó chẳng qua chỉ là một trận đấu trong bóng tối.
…
Trên thế giới này không có sự việc gì có thể tồn tại một cách độc lập. Rất nhiều việc đều liên quan đến nhau. Điều này cũng dẫn đến những tình huống bất ngờ, không ai có thể ngăn chặn được tất cả các việc ngoài ý muốn.
Sau khi tập đoàn Kim Môn để lộ răng nanh hoàn toàn, rất nhiều thế lực nhỏ đương nhiên bị lôi vào cuộc. Cho dù các tổ chức này đã rất thận trọng tự biến mình thành đà điểu, nhưng khi tình hình quá lớn, bọn hắn căn bản không có thực lực để thoát khỏi cơn giông bão giang hồ mang bản chất thay mới biển hiệu này.
Đây chính là quyền lực!
Những kẻ ở trong cuộc chơi này không hề biết rằng, nguyên nhân lớn nhất khiến vận mệnh của mình bị thay đổi thực chất là vì một ý nghĩ của nam nhân vừa mới đến xứ sở kim chi.