Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2480 - Chương 2480. Đây Là Cơ Hội Của Chúng Ta

Chương 2480. Đây là cơ hội của chúng ta
Chương 2480. Đây là cơ hội của chúng ta

“Ra ngoài lăn lội, diệt cỏ phải diệt tận gốc.”

Ở Busan xa xôi Lý Tử Thành đang chơi với một con chip vàng, đây là món quà gặp mặt mà Johnny tặng cho hắn hai năm trước. Hắn biết sau đêm nay chủ nhân của con chip này sẽ vĩnh viễn biến mất, cảm giác này khiến hắn có chút xúc động.

“Đừng trách ta.”

Lý Tử Thành búng tay một cái, con chip vàng vẽ nên một vòng cung tuyệt đẹp, bay vào thùng rác ở cách đó không xa.

Giang hồ...

Đêm nay còn rất dài, việc giết chóc vẫn còn tiếp tục.

Bất luận là Quách Quang Diệu, Đinh Thanh hay là Lý Tử Thành, bọn hắn đều hiểu rằng muốn đối phó với những tên điên như tổ chức Tam Mộc thì phải đánh phủ đầu thật mạnh. Hay có thể nói là trong đêm nay tập đoàn Kim Môn phải phá hủy hoàn toàn mạng lưới vận chuyển hàng của tổ chức Tam Mộc.

Chỉ có như vậy mới có thể đánh bại tổ chức Tam Mộc, mới có thể ép tên điên Lý Đấu Sâm lộ mặt.

...

Thường Tại Mãn của hội Thất Tinh hôm nay rất vui vẻ.

Sau khi đạt được thỏa thuận với tổ chức Tam Mộc, đối phương đã dùng tốc độ nhanh nhất gửi đến một lô hàng. Mà lần đầu tiên những tên điên đó phá vỡ quy tắc đồng ý chỉ cần trả trước 60% số tiền thanh toán bao gồm cả phí vận chuyển, số còn lại có thể trả vào tuần sau.

Điều này cực kỳ hiếm thấy.

Dù sao hàng trắng là mặt hàng có độ rủi ro cao, một tay giao tiền tiền một tay giao hàng là quy tắc bất di bất dịch ở trong ngành.

Nếu bị bắt trước khi giao hàng, thì bên cung hàng sẽ chịu trách nhiệm về mọi tổn thất. Nếu sau khi nhận hàng bị bắt dù chỉ mới qua một giây, thì ngươi bắt buộc phải thanh toán hóa đơn. Đây là quy tắc của tổ chức Tam Mộc trong nhiều năm qua, nhưng bây giờ dưới áp lực lớn của tập đoàn Kim Môn, cuối cùng cũng có một số thay đổi.

“Tại Mãn ca, hôm nay vui lắm sao? Gọi ta tới có việc gì vậy?”

Trong quán bar ồn ào, một nam nhân lực lưỡng mặc áo phông màu vàng nhạt, cánh tay với cơ bắp cuồn cuộn cầm một chai bia, mỉm cười ngồi xuống cạnh Thường Tại Mãn. Khi nhìn thấy nam nhân đi tới, những nam nhân đứng đằng sau Thường Tại Mãn lập tức cúi chào nam nhân đó với vẻ hết sức kính trọng.

“Phạm Dũng ca!”

“Được rồi, người nhà mình cả, đừng khách khí như vậy.”

Lý Phạm Dũng người đứng thứ hai trong hội Thất Tinh, sau khi ngồi xuống vô tư xua xua tay, sau đó chỉ vào chai rượu whisky đắt tiền trên bàn, giọng điệu có chút khoa trương nói: “Mấy ngày trước Tại Mãn ca nói với ta đừng tiêu tiền một cách tùy tiện, nói cái gì mà làm ăn không tốt, hôm nay ngươi lại gọi nhiều thứ như vậy, không phải là bắt ta trả tiền chứ?”

“Ngươi vẫn luôn keo kiệt như vậy.” Với nụ cười trên môi, Thường Tại Mãn nâng ly lên nói: “Ta đã ép được giá hàng của tổ chức Tam Mộc xuống. Vì vậy gọi ngươi đến ăn mừng.”

“Tại Mãn ca lợi hại.”

Lý Phạm Dũng đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức duỗi ngón tay cái ra: “Hàng của những tên điên đó có chất lượng rất tốt, vậy mà có thể ép giá xuống. Xem ra ngươi sắp kiếm được bộn tiền rồi.”

“Khi kẻ khác còn đang sợ hãi, chúng ta phải tham lam.”

Thường Tại Mãn quả thực rất hài lòng với thành công lần này của mình, hắn cười như một con cáo xảo quyệt: “Bây giờ hai tên Kim Môn và Tam Mộc này đang cắn nhau, rất ít người dám lấy hàng của tổ chức Tam Mộc, hơn nữa trong khoảng thời gian này bọn hắn sợ bị hàng của kẻ khác chiếm lĩnh thị trường, nên đã thống nhất chỉ thu 60% số tiền, đây là cơ hội của chúng ta.”

Thường Tại Mãn hạ giọng: “Ta biết ngươi có mối quan hệ tốt với các khách hàng lớn ở các quận khác. Ta đã lấy rất nhiều hàng, nếu dựa vào cửa hàng của chúng ta trong thời gian ngắn sẽ rất chậm. Ngươi giúp ta, ngươi sẽ nhận được 10 % lợi nhuận trong việc kinh doanh này.”

“Được.”

Lý Phàm Dũng mỉm cười nâng ly rượu lên: “Cho dù ngươi có bao nhiêu hàng, ta bảo đảm trong vòng ba ngày sẽ lấy hết, mà không để lại bất cứ hậu họa gì.”

Cả hai đều uống hết.

Sau khi xua tay ra hiệu cho đám thuộc hạ rời đi, biểu cảm của Lý Phạm Dũng trở nên nghiêm túc: “Đại ca của tập đoàn Kim Môn, ngươi định đối phó như thế nào? Nếu như bọn hắn phát hiện ra chúng ta tiếp tục sử dụng hàng của tổ chức Tam Mộc, ta sợ sẽ xảy ra chuyện.”

“Có tiền là có tất cả.”

Sắc mặt của Thường Tại Mãn cũng trở nên nghiêm túc: “Không phải tập đoàn Kim Môn dựa vào nguồn tài chính khổng lồ của mình mới có thể đi đến bước này sao? Đám chính khách đáng chết đó chỉ muốn có tiền. Ngươi không thấy rằng dạo gần đây Kim Môn liên tục trấn áp chúng ta, ngăn cản chúng ta mở rộng địa bàn sao? Nếu như chúng ta không thử, sớm muộn chúng ta cũng sẽ giống như tổ chức Tam Mộc kia.”

Có thể biến hội Thất Tinh thành tổ chức hạng nhất ở Seoul, Thường Tại Mãn cũng có tham vọng rất lớn.

“Đừng đánh mất dũng khí như thời điểm chúng ta cùng nhau giành thiên hạ.”

Thường Tại Mãn vỗ nhẹ lên vai Lý Phạm Dũng vẫn đang im lặng: “Đây là cơ hội của chúng ta, đừng làm ta thất vọng.”

“Yên tâm, Tại Mãn ca.”

Lý Phạm Dũng nghiêm túc gật đầu, hắn ôm vai Thường Tại Mãn như khi còn trẻ: “Khi đó đối mặt với bảy tám người lớn, hai thiếu niên chúng ta đã dám mở đường máu để thoát ra. Bây giờ muốn tiền có tiền, muốn súng có súng, sao không dám đánh?”

“Pằng!”

Trong hộp đêm ồn ào, tiếng súng bất ngờ vang lên đã cắt đứt sự phấn khích của hai người, Lý Phạm Dũng vẫn chưa nhận ra đang xảy ra chuyện gì, ngơ ngác nhìn đại ca của mình bị một viên đạn không biết từ đâu tới bắn xuyên qua đầu.

Não trắng và máu đỏ thẫm của Thường Tại Mãn trông cực kỳ chói mắt dưới ánh đèn sặc sỡ của hộp đêm.

“Pằng Pằng!”

Lý Phạm Dũng mới sững sờ được một giây ngắn ngủi, hai viên đạn tiếp theo đã găm vào tim và cổ của hắn. Phản ứng duy nhất hắn có thể làm là ôm lấy vết thương đang rỉ máu và từ từ trượt xuống.

Cảnh cuối cùng đập vào mắt hắn là hai nam nhân đội mũ bóng chày lặng lẽ bước nhanh về phía lối thoát hiểm của hộp đêm.

Hết chương 2480.
Bình Luận (0)
Comment