Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2526 - Chương 2526. Tội Ác Ra Đời

Chương 2526. Tội ác ra đời
Chương 2526. Tội ác ra đời

"Hắn chết rồi, người khác vẫn phải sống."

Quyền lão nhị nói lời chính nghĩa, nghĩ cho mọi người: "Khó khăn lắm chúng ta mới đi vào quỹ đạo. Hơn nữa, nếu chúng ta nhường lại địa bàn thì các công ty dưới trướng tổ chức có thể thuận lợi thông qua đấu thầu. Hãy cho ta thời gian ba năm, ta đảm bảo tất cả mọi người sẽ có một cuộc sống khác! Chẳng có ai muốn chém giết suốt ngày cả. Nếu không, chúng ta cũng sẽ chết ở đầu đường giống như Toàn thúc!"

Khang Nhân Xán lạnh lùng nhìn những người bạn lớn lên cùng mình, ai nấy đều lảng tránh ánh mắt hắn.

"Phì!"

Khang Nhân Xán nhổ nước bọt để đáp trả mọi người trong tổ chức: "Lão tử không có học vấn gì, nhưng một con chó cũng biết vẫy đuôi với người cho nó ăn. Chúng ta đều được Toàn thúc nuôi lớn, hắn đã cho chúng ta một cái mạng!"

Không có ai lên tiếng, bầu không khí yên tĩnh như chết.

"Mặc dù lão tử đã làm rất nhiều chuyện xấu, nhưng vẫn là con người!"

Khang Nhân Xán đóng sập cửa bỏ đi.

Ba ngày sau, hắn cầm súng xuất hiện trong tiệc cưới của tên đầu sỏ gây tội.

Từ khoảnh khắc hắn rút súng ra, hắn chưa từng nghĩ rằng mình có thể sống sót!

Bởi vì hắn chẳng những phải đối mặt với tất cả các thành viên nòng cốt của tổ chức, mà còn phải đối mặt với cảnh sát và thanh tra tham dự tiệc cưới.

Nhưng cho dù là vậy, Khang Nhân Xán vẫn không hề do dự.

Thất phu nổi giận, máu phun năm bước.

Khang Nhân Xán, một người không có ràng buộc trên thế gian, động tác từ rút súng đến nổ súng rất liền mạch.

Cô dâu mặc váy cưới trắng tinh và đầu của kẻ thù phun máu đỏ tung tóe tạo nên một bức tranh theo chủ nghĩa hiện đại.

Pằng pằng pằng!

Khang Nhân Xán bắn sáu phát súng, cho đến khi hết đạn mới dửng dưng ngồi trong tiệc rượu ăn nhồm nhoàm, còn bớt chút thời gian rót cho mình một ly rượu vang.

Đến tận lúc này, mọi người mới hoàn hồn, nhao nhao xông lên.

Khang Nhân Xán giỏi đánh đấm không hề có hành động phản kháng, thậm chí còn nhếch miệng cười vô cùng vui vẻ.

Không có ai, bao gồm cả bản thân Khang Nhân Xán cũng không ngờ hắn có thể sống tiếp.

Phần mở đầu giống với suy đoán của mọi người.

Giết người trước mặt thanh tra và cảnh sát có thể nói là bằng chứng như núi, cho nên trong quá trình thẩm vấn và khi ở trên tòa, Khang Nhân Xán không hề biện minh cho hành vi phạm tội của mình.

"Tử hình!"

Có phán quyết rất nhanh, Khang Nhân Xán không quan tâm đến kết quả này thậm chí còn có tâm trạng mỉm cười vẫy tay Quyền Hữu Phái đến đưa tiễn mình.

"Tạm biệt."

"Chúng ta sẽ không không gặp lại."

Quyền Hữu Phái trả lời, vẻ mặt phức tạp.

"Không có gì đáng tiếc cả, một kẻ rác rưởi như ta chẳng làm được gì ngoài thu phí bảo kê, bắt cóc tống tiền, giết người cướp của, đen ăn đen. Ta chết đi, thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp hơn."

Lúc rời đi, Khang Nhân Xán cười rất tươi.

Mà lúc này hắn không biết rằng tập hồ sơ đầy rẫy việc xấu của hắn đã bị cánh tay vận mệnh mở ra.

Một ánh mắt đủ để quyết định sự sống chết của hắn dừng trên một dòng chữ trong hồ sơ.

"Hắn một mình một đao, đối phương có mười một người? Vậy mà hắn chẳng những thoát chết, mà còn đánh bảy người bị thương? Hơn nữa, hắn chưa từng trải qua bất kỳ cuộc huấn luyện đánh đấm nào, tất cả đều dựa vào kinh nghiệm đánh nhau đường phố? Ngươi có chắc là tài liệu thu thập được không có vấn đề?"

"Không có. Bởi vì ta biết tính đặc biệt của sự việc nên người của Khu 3 chúng ta đích thân điều tra, không để cho giới chính trị và phía cảnh sát tiến hành."

"Hắn khá may mắn đấy."

Đôi tay kia khép lại hồ sơ của Khang Nhân Xán: "Khối u ác tính của xã hội như này được phục vụ cho quốc gia cũng xem như có đất dụng võ. Tính thêm hắn đi."

Khang Nhân Xán chỉ là một mảnh ghép nhỏ nhoi trong những người đó.

Hàn Nhân Chân, Toàn Thành Tuấn, Phác Đại Dũng... từng tên tội phạm có thể chất đặc biệt và hai tay vấy máu bị lựa chọn.

Thậm chí để đáp ứng con số sáu mươi hai thành viên, rất nhiều tội phạm bất kể có thể giết người hay không, chỉ cần phù hợp yêu cầu thì sở tư pháp tuyệt đối không bỏ qua. Nhưng cho dù vậy vẫn còn sáu vị trí trống.

Dù sao yêu cầu quá cao, mà phần lớn dân giang hồ đều bị tửu sắc đào rỗng cơ thể hoặc là dựa vào sự to gan liều lĩnh bắt nạt người thường, hoàn toàn không đạt tới yêu cầu của Nhà Xanh.

Đội cảm tử hàng đầu thế giới phải tinh thông mọi vũ khí và kỹ năng ám sát.

Câu này nói thì dễ, làm thì chưa chắc đơn giản.

Đương nhiên tiền bạc có thể giải quyết.

Dù sao trong quân đội không thiếu nhất là các hán tử có thể chất vượt trội, tìm bừa vài tên lính bù lấp chỗ trống là được. Đến lúc đó, nếu bọn hắn chết ở Bắc Hàn thì bịa ra lý do, không ai có thể nói ra nói vào.

Nhưng nhân vật lớn suýt mất mạng lại cực kỳ căm hận Bắc Triều Tiên, hắn đích thân nhúng tay vào chuyện thành lập đội lính đặc công lần này. Để sỉ nhục đối phương, hiển nhiên không thể sử dụng thành viên trong quân đội.

Điều này khiến mấy lãnh đạo cấp cao trong quân đội khó xử.

Thật giả lẫn lộn?

Có trời mới biết liệu nhân vật lớn có tâm huyết dâng trào đích thân đi khảo sát hay không. Huống chi lần bị tập kích này quả thật đã khiến quân đội mất mặt. Bọn hắn cũng muốn hung hăng vả mặt đối phương.

Trong suy nghĩ của những nhân vật trên đỉnh kim tự tháp này, tác dụng duy nhất của dân thường là làm một quân cờ đủ tiêu chuẩn.

Vì vậy, tội ác ra đời như một lẽ tất nhiên.

Một người trong số đó vỗ đầu, nghĩ ra một cách: "Hàng năm có rất nhiều sinh viên tham gia Đại hội thể dục thể thao có thể chất vượt trội. Chúng ta có cần tìm mấy sinh viên đến bổ sung không? Nhất là mấy hạt giống tốt trong hạng mục ném lao. Dù sao đi ám sát không thể mang theo vũ khí hạng nặng, vì vậy chuyện ném thuốc nổ rất quan trọng.

"Huống chi cho dù sau này sự việc vỡ lở, chúng ta cũng có thể đưa ra lý do sinh viên cống hiến một bầu máu nóng cho quốc gia. Mà đến sinh viên cũng thắng được được viện trợ của đối phương, cái bạt tai này đủ vang!"

Hết chương 2526.
Bình Luận (0)
Comment