Một người có mạnh đến mấy cũng không thể thay đổi bản chất động vật xã hội.
Mặc dù thông qua ống kính máy quay, Tống Tú Tinh đã nhìn thấy thế gian muôn màu, nhưng nàng không có cách nào đoán được dã tâm và sự kiêu ngạo của nam nhân. Tuy nhiên, nàng đã đoán đúng một điểm.
Quả thật cô bé Ngô Doãn Nhi đã để lại ký ức khó quên cho Tô Bình Nam. Đây cũng là một đoạn tình cảm hiếm khi bộc lộ ra trong cuộc sống như cỗ máy máu lạnh của nam nhân.
Bất kể lời nói của Hoàng Nhã Trung đánh trúng tâm huyệt của Tô Bình Nam chuẩn cỡ nào, bất kể người đã sống hai đời như Tô Bình Nam coi trọng tình bạn trong quá khứ đến mấy, sự kiệt ngạo chảy trong máu hắn vĩnh viễn không thay đổi.
Ở thời không kia, Tô Bình Nam thà làm một thủy thủ bình thường kiếm sống cũng không chịu làm việc cho các đại ca tán thưởng hắn chính là vì kiêu ngạo.
Lúc là con sói cô độc, Tô Bình Nam không muốn thỏa hiệp cúi đầu. Khi trở thành kiêu hùng, nam nhân càng không.
Sự ngây thơ lương thiện của Ngô Doãn Nhi chỉ đổi lấy nỗi khổ vô tận của nàng. Điều này làm cho Tô Bình Nam biết rõ nếu mình không muốn lặp lại quỹ tích đời trước thì chỉ có chịu đựng cô đơn mới có thể tạo nên huy hoàng.
Sư tử vĩnh viễn sẽ không tìm kiếm sự tán thành và khẳng định trong bầy cừu.
…
Thời gian đã là hai giờ sáng.
Nam nhân lạnh lùng rời đi khiến nữ nhân lẻ loi một mình nhìn xung quanh vắng vẻ không nhịn được mắng. Khi nàng đang lẩm bẩm mắng bằng vốn từ nghèo nàn phải lặp đi lặp lại của mình, một chiếc xe thương vụ màu đen dừng lại bên cạnh nữ nhân.
"Tống tiểu thư, mời lên xe."
Tài xế rõ ràng là cấp dưới của nam nhân. Hắn lịch sự mở cửa xe, sau đó dùng giọng điệu khách khí nhất nói ra những lời khiến Tống Tú Tinh suýt cắn nát răng.
"Tô tiên sinh bảo ta chuyển lời, ngài phải nhớ vụ cá cược giữa hai người. Còn nữa, trong khoảng thời gian tối nay, ngài đã trộm mắng Tô tiên sinh là kẻ giả dối mười ba lần, cho nên hắn cảm thấy để cho ngài chờ ở đây nửa tiếng mới xem như hòa nhau."
Nữ hài vừa mới ngồi lên xe, đang xoa hai bàn tay lạnh cóng vào nhau. Nghe vậy, đầu tiên nàng sửng sốt, nhưng không hề tức giận mà ngược lại còn cười to không chút hình tượng, để lộ hàm răng trắng tinh.
Bởi vì hành vi giận dỗi như trẻ con này khiến Tống Tú Tinh lần đầu tiên cảm thấy nam nhân kia không phải là một cỗ máy, mà là một người có máu có thịt.
Tống Tú Tinh cảm thấy Tô Bình Nam là người có máu có thịt, chẳng qua là hắn ngụy trang lòng lương thiện của mình mà thôi.
…
Nếu Thôi Kỷ Hiền biết có người nhận xét về Tô Bình Nam như vậy, e là hắn sẽ kinh ngạc rớt cả tròng mắt. Hiện tại trong nhận thức của Thôi Kỷ Hiền, Tô Bình Nam đã sánh ngang với địa vị của quỷ thần.
Đêm nay, hắn không chỉ đi gặp Kim Tại Hạo mà còn ghé thăm hai nhân vật lớn khác.
Không cần nói nhiều về quá trình, giá trị của các món quà tặng cho người ta lên tới con số kinh người - mười ba tỷ tám trăm triệu won!
Là một người môi giới xuất sắc, đây là lần đầu tiên Thôi Kỷ Hiền đổ mồ hôi đẫm lưng khi đi tặng quà.
Nhưng đây chưa phải chuyện khiến Thôi Kỷ Hiền chấn động.
Theo tiến triển của sự việc diễn ra suốt đêm, cộng thêm Thôi Kỷ Hiền đích thân phụ trách nhân vật then chốt, lối suy nghĩ của Tô tiên sinh đã lờ mờ hiện lên trong đầu nam nhân trung niên này.
Đến lúc này hắn mới hiểu ra từ đầu đến cuối Tô tiên sinh chưa bao giờ muốn thỏa hiệp, dường như ý nghĩ chặt tay cầu sinh sẽ không bao giờ xuất hiện trong suy nghĩ của nam nhân thiết huyết kia,
Bắt đầu từ khi tập đoàn Kim Môn bị công kích, Tô tiên sinh đã biết là không thể thông qua quy tắc đánh bại đối phương, vì vậy ý tưởng của hắn là muốn lật bàn! Thậm chí một loạt giao dịch lợi ích trong tối nay chỉ nhằm mục đích chuẩn bị giải quyết hậu quả sau khi lật bàn. Về phần lật bàn như thế nào?
Sau khi liên tiếp ghé thăm hai nhân vật thực quyền trong quân đội, đáp án đã hiện rõ trong đầu Thôi Kỷ Hiền.
Chiến đội 684 kia!
Hiện tại, những cỗ máy giết người mà trước đây tổng thống chính phủ dốc hết sức tạo ra này tuyệt đối là thanh đao bén nhất, khiến người ta bất ngờ nhất trong tay tập đoàn Kim Môn! Không có ai có thể ngờ được tập đoàn Kim Môn đã khống chế nhánh quân đội bí mật này. Tin tức này là một cú sốc đáng sợ cho mọi người, có thể nói là đủ để một quyền định càn khôn.
Có khả năng có mấy người phát hiện ra manh mối trong đó ư? Chỉ cần lần này thành công một cách thuận lợi, điều đó có quan trọng không?
Chỉ cần không bại lộ trước công chúng thì không quan trọng.
Bí mật luôn nằm trong tay rất ít người. Mà trong vòng quan hệ của rất ít người đó, tập đoàn Kim Môn sẽ nhận được ánh mắt bình đẳng và tôn trọng của tất cả mọi người vì đã đánh ra một quyền đủ mạnh.
Dù sao đám cá mập sẽ không tấn công đồng loại.
Sau lần này, trong mắt bất kỳ phe phái nào, tập đoàn Kim Môn đã đủ tư cách trở thành đồng loại với mình.
...
Thôi Kỷ Hiền về đến nhà, không xuống xe ngay mà ngồi trong xe châm thuốc, rít mạnh vài hơi.
Làn khói xanh nhạt dần bao phủ trong xe.
Thôi Kỷ Hiền đã đoán được lần này sẽ có rất nhiều người chết, điều này khiến nam nhân trước giờ trên tay chưa từng dính máu ít nhiều gì cũng ngổn ngang cảm xúc. Bởi vì có thể nói rằng những người này đi xuống địa ngục do một loạt hành động của hắn.
Cốc cốc cốc.
Cửa sổ xe bị gõ nhẹ.
Lão Thôi chậm rãi hạ cửa xe xuống. Không biết mấy nhân viên an ninh của trụ sở chính Kim Môn đã lẳng lặng cung kính đứng bên ngoài xe từ bao giờ. Xa Tướng Hách dẫn đầu trong số đó đưa cho hắn một bức thư viết bằng bút lông của Hạ quốc.
"Tiên sinh rất hài lòng về hiệu suất làm việc của quản lý Thôi. Đây là quà tặng." Thôi Kỷ Hiền kinh ngạc, mở bức thư viết tay kia ra.