Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2649 - Chương 2650. Chưa Chơi Chán

Chương 2650. Chưa chơi chán
Chương 2650. Chưa chơi chán

Có đôi khi một nữ hài quá xinh đẹp cũng là tội lỗi.

Xưa nay hồng nhan bạc mệnh.

Không có ai không thích gái xinh.

Thành công không liên quan nhiều đến phẩm chất đạo đức, có mấy ai kiếm được nhiều tiền là quân tử dịu dàng như ngọc chứ?

Các từ ngữ mang nghĩa xấu như là độc ác nham hiểm, không từ thủ đoạn mới là phẩm chất cần thiết để tiến lên tầng cao nhất của chuỗi thức ăn. Nhìn từ điểm này, các khách quý và khách nước ngoài có thể trọ trong khách sạn Hoa Kiều không tính là bậc quân tử nho nhã.

Phát hiện gái đẹp, chinh phục gái đẹp là chuyện tô điểm cho cuộc sống của kẻ có tiền có quyền, cũng là thú vui của bọn hắn.

Vì vậy trong ba năm làm việc, Cố Băng đã được rất nhiều người theo đuổi, tuổi tác từ hai mươi đến bốn mươi, thậm chí có ông chủ còn thẳng thắn đưa ra cái giá ba triệu một năm.

Đây là một thời đại dã tính, nhưng cũng là thời đại vẫn chưa mất hết lý tưởng và niềm tin.

Cố Băng từ chối.

Hơn nữa còn từ chối vô cùng kiên quyết. Ông chủ kia cũng rất tán thưởng Cố Băng, cho nên sự việc bỏ ngỏ.

Điều này cũng làm cho nữ hài ngây thơ cho rằng chỉ cần mình không đồng ý thì sẽ không có ai ép buộc mình. Những trải nghiệm này chẳng qua chỉ là bị quấy rối ở nơi làm việc mà thôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn trong vui vẻ.

Nàng sai rồi.

Bởi vì khi quyền lực và tiền bạc thật sự muốn đối phó với một người bình thường, áp lực vô biên và đủ kiểu đe dọa là điều người bình thường không thể nào tưởng tượng được.

Áp lực như mây đen sẽ phá hủy lý tưởng của ngươi, cuộc sống của ngươi, thậm chí người thân bạn bè của ngươi.

Đây là thế giới hiện thực.

Cố Băng cảm thấy giữ mình trong sạch là có thể ngăn chặn mọi hành vi quấy rối, bởi vì trong ba năm làm việc nàng không gặp phải đại gia quyền quý ghê tởm thực sự, cũng không gặp phải dân chơi ác ma không coi người ở tầng chót là con người.

Vận mệnh lắm trớ trêu.

Ngay khi Cố Băng gặp được một nam nhân, dự định bàn chuyện cưới xin, thì nàng gặp phải cơn ác mộng lớn nhất trong cuộc đời!

Một đại gia người Mỹ đến Cáp thành đầu tư.

Lúc đó, đại gia tên là Harel này đã si mê Cố Băng ngay từ cái nhìn đầu tiên, thậm chí ngay ngày thứ hai trọ tại khách sạn đã dùng chín mươi chín bông hồng tỏ tình trước đám đông.

"Ta đã có bạn trai, chúng ta rất yêu nhau."

Đây là lý do từ chối của Cố Băng.

Lúc đó Harel lịch sự mỉm cười rời đi. Nữ hài không chú ý tới ánh mắt của người trung niên bên cạnh nam nhân nước ngoài phải dùng nước hoa mới có thể che lấp mùi hôi nách trên người này khi nhìn nàng.

Khinh thường, tựa như khinh thường một món hàng treo giá.

Có lẽ Trương công tử khét tiếng trong giới con cháu nhà giàu Cáp thành này cho rằng có thể khiến Harel tiên sinh hợp tác với mình hài lòng mới là điều quan trọng nhất, cuộc sống của Cố Băng hoàn toàn không quan trọng.

Harel điên cuồng theo đuổi Cố Băng, hoa hồng và đủ thứ quà cáp quý giá mỗi ngày như sắp vùi lấp nữ hài.

Nhưng dù vậy Cố Băng vẫn ngó lơ Harel.

Nàng cảm thấy đối phương nhất định điên rồi, mình mới hơn hai mươi tuổi, sao có thể thích một lão già ngoại quốc hơn năm mươi tuổi hói đầu, còn có mùi hôi nách chứ?

Huống chi có một đêm nàng đã nhìn thấy bốn năm nữ hài ăn mặc trang điểm lộng lẫy ở lại trong phòng của vị khách nước ngoài này cả đêm!

Sau nhiều ngày bị quấy rầy, vào một buổi tối Trương công tử đặt một vali chứa năm trăm nghìn tiền mặt xuống trước mặt Cố Băng.

"Giải quyết được ngươi có thể giúp ta lấy thêm 5% cổ phần trong vụ làm ăn lần này. Ta rất hào phóng, số tiền này là cơ hội cuối cùng ta trao cho ngươi." Trương công tử quen thói ngang ngược phách lối nhìn Cố Băng và để lại một câu: "Tối nay ngươi đến phòng của Harel, số tiền này sẽ thuộc về ngươi. Nghe lời đi, đừng để lão già ngoại quốc Harel tức giận."

Huyết tính trong xương cốt nữ hài Đông Bắc khiến Cố Băng cảm thấy mình bị sỉ nhục, nàng dứt khoát ném đống tiền màu xanh vào mặt Trương công tử.

Trương công tử không nổi giận, chỉ cười khẩy rời đi.

Hai ngày sau, khi trực ca Cố Băng đã uống một cốc nước mà quản lý Vương vẫn luôn quan tâm chăm sóc mình đưa cho, sau đó ngất lịm.

Khi tỉnh lại, thấy mình nằm bên cạnh lão già ngoại quốc đầy mùi hôi nách trên người kia, nữ hài đã nổi điên.

Cắn, cào, cấu.

"Ta muốn báo cảnh sát, kiện ngươi tội cưỡng hiếp."

Cố Băng khóc đứt ruột đứt gan.

"Vô ích thôi, là ngươi quyến rũ ta."

Harel cũng thu hồi dáng vẻ lịch sự giả bộ thường ngày, dùng thứ tiếng Hạ quốc dở dở ương ương đáp lời nữ hài: "Ta có thể tìm ra rất nhiều chứng cứ và nhân chứng có thể chứng minh đây không phải là lỗi của ta."

Nữ hài không tin.

Nhưng Trương công tử đi vào phòng đã gọi điện báo cảnh sát ngay trước mặt nàng.

Hắn đưa điện thoại cho nàng, vẻ mặt khinh bỉ: "Ngươi có thể thử, để ta cho ngươi biết thế nào là tuyệt vọng."

"Sau khi gọi cuộc điện thoại này, ngươi không chỉ mất việc, không có tiền mẹ của ngươi sẽ bị đuổi ra khỏi bệnh viện, bạn trai của ngươi cũng sẽ nhận được một số bức ảnh của ngươi."

Nữ hài không tin, vẫn gọi điện báo cảnh sát.

Quá trình cụ thể không rườm rà, nhưng mọi kết quả đều không thể chứng minh là đối phương dùng thủ đoạn cưỡng ép, thậm chí còn có tin đồn nói nữ hài cám dỗ đối phương vì tiền và cơ hội xuất ngoại.

Cuộc sống của Cố Băng đã bị hủy hoại như vậy đấy.

Từ sau ngày hôm đó, nàng biến thành một nữ hài ngây dại, vẻ dịu dàng thanh lịch khi xưa bị đờ đẫn thay thế.

Nhưng nàng vẫn làm việc ở khách sạn Hoa Kiều. Mặc dù nguyên nhân là do Harel không truy cứu, xét về công về tư năng lực nghiệp vụ của nữ hài đều xuất sắc nên quyết định cho Cố Băng thêm một cơ hội.

Nhưng sự thật là gì?

Chưa chơi chán.

Đây là nguyên nhân thật sự mà Trương công tử và Harel nói cho nữ hài.

"Vốn dĩ ta không muốn làm vậy, nhưng ngươi lại dám ném tiền vào mặt ta, cho nên ta cảm thấy cần dạy ngươi một bài học."

Lúc Trương công tử nói câu này, nụ cười âm u như quỷ dữ.

Hết chương 2650.
Bình Luận (0)
Comment