Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2648 - Chương 2649. Khách Sạn Hoa Kiều

Chương 2649. Khách sạn Hoa Kiều
Chương 2649. Khách sạn Hoa Kiều

Vương Huyền Sách núp trong bóng tối, lắc đầu nhìn nhìn Vương Quyền lảo đảo bước đi. Nỗi hoảng loạn và sợ hãi của đối phương đã quyết định người này sẽ chết sau năm phút nữa. Mà trong quá trình này, hắn sẽ nếm trải cảm giác tuyệt vọng mà em trai mình từng phải chịu đựng.

Vương Huyền Sách không biết khoan dung, hắn chỉ biết lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng.

Đối với người bình thường, có lẽ giết người rất khó. Nhưng đối với Vương Huyền Sách thì chẳng khó chút nào.

4h15' sáng, trên tay hắn đã dính máu tươi của một người.

Sau khi giết Vương Quyền, ba nhân viên tiếp khách phòng đối ngoại và ông chủ phụ trách kêu gọi đầu tư kia cũng lần lượt chết dưới dao của hắn.

Mặc dù những người đó đều là tên hề, đau khổ khóc lóc cầu xin, nói cái gì mà gia đình thảm thương, cái gì mà trên có mẹ già tám mươi dưới có con trai bại liệt, vô số lời lẽ cầu xin như không cần tiền chui vào tai Vương Huyền Sách.

Đối mặt với sự cầu xin của mấy người này, Vương Huyền Sách chỉ hỏi đối phương một câu.

"Không giết ngươi cũng dễ thôi, ta hỏi một câu, ngươi có thể làm cho em trai ta sống lại không?"

Hiện tại Vương Huyền Sách đang đứng dưới cây tùng cách khách sạn Hoa Kiều của Cáp thành mấy chục mét, nhìn về phía cao ốc tượng trưng cho thân phận địa vị ở Cáp thành với ánh mắt nghiêm nghị.

Cao ốc vẫn sáng đèn.

Thậm chí nam nhân có thể nhìn xuyên qua lớp kính của đại sảnh, thấy rõ không ít nhân viên phục vụ đã bắt đầu bận rộn. Hiển nhiên trạm cuối cùng sẽ là thử thách lớn nhất trong cuộc đời hắn.

Sau một đêm tra hỏi, hiện tại Vương Huyền Sách đã biết tên đầu sỏ gây ra cái chết của em trai mình là mấy người Nhật Bản đang thuê trọ trong tòa cao ốc này.

Năm 1999, xã hội thượng lưu Cáp thành và toàn tỉnh Hắc Long không có ai không biết khách sạn Hoa Kiều.

Khách sạn có bốn mươi ba năm lịch sử này không chỉ là khách sạn ba sao đứng đầu Cáp thành nhờ có cơ sở thiết bị xa hoa, mà từ lâu đã trở thành kiến trúc mang tính biểu tượng của Cáp thành.

Như một lẽ đương nhiên, nơi đây cũng trở thành lựa chọn tốt nhất khi Cáp thành, thậm chí cả tỉnh Hắc Long tiếp đãi khách quý và khách nước ngoài.

Trong một trăm năm qua, Hạ quốc có một đặc tính.

Đó là thích rêu rao mình là quốc gia hữu nghị, thích dành đủ sự tôn trọng cho người nước ngoài và bày tỏ hoài bão của đất nước. Nhất là thập niên 80 90, trên truyền thông thường hay miêu tả sự cao quý đẳng cấp của nước ngoài càng làm cho nha môn các khu vực xa xôi hẻo lánh của Hạ quốc dành cho khách nước ngoài thái độ hữu hảo gần như là nịnh nọt.

Đây không phải nói xằng nói xiên.

Ngươi có tin ở niên đại này, chỉ cần là khách nước ngoài đến khảo sát đầu tư thì sẽ có mười mấy chiếc xe cảnh sát mở đường, thậm chí phong tỏa đường đi cũng là chuyện bình thường không?

Khung cảnh hoành tráng như thế, cộng thêm niên đại dã man dẫn đến nha môn các nơi vô cùng coi trọng các biện pháp an ninh dành cho khách nước ngoài, thậm chí có thể nói là khoa trương.

Lấy khách sạn Hoa Triều trong tầm mắt Vương Huyền Sách làm ví dụ, nhân viên cảnh sát vũ trang trong khách sạn này lên tới hơn tám mươi người, không chỉ có cương vị tuần tra, mà mỗi người đều cầm vũ khí.

Dù sao những người trọ ở đây đều là quốc khách, ngoại giao không phải chuyện nhỏ, nhỡ xảy ra va chạm gì sẽ khiến nước bạn ngạc nhiên.

Có thể nói là hiện tại đối tượng Vương Huyền Sách phải đối mặt không đơn giản là mấy tên Nhật Bản, hắn phải khiêu chiến với thể diện của cả Cáp thành, cả tỉnh Hắc Long, thậm chí cả Hạ quốc!

Nhưng cho dù vậy, nam nhân vẫn không chút do dự đi tới tòa nhà đèn đuốc sáng trưng kia.

Vương Huyền Sách không biết kêu gọi đầu tư là gì, cũng không biết đại cục quốc tế hữu nghị là gì, hắn chỉ biết kẻ nào giết em trai mình thì kẻ đó nhất định phải chết.

Cho dù đối phương có là ông trời thì cũng phải chết, huống chi là mấy tên nước ngoài!

Vào niên đại này, khách sạn Hoa Kiều tuyển dụng nhân viên phục vụ vô cùng nghiêm khắc.

Trong mắt các nhân vật lớn của nha môn, nơi này đại diện cho thể diện Cáp thành, cũng đại diện cho hình tượng của Cáp thành.

Nam cao trên 1m75, mặt mày đoan chính là điều kiện cơ bản nhất. Nữ cũng phải cao trên 1m6, tướng mạo đoan trang và trình độ học vấn trung cấp chuyên nghiệp. (Ở thập niên 90, thi trung cấp chuyên nghiệp khó hơn thi trung học phổ thông.)

Mà nữ hài làm nhân viên phục vụ ở khách sạn Hoa Kiều là một công việc khiến rất nhiều người hâm mộ ở Cáp thành thời đại này.

Có biên chế, công việc ổn định, còn có thể tiếp xúc với người nước ngoài. Không ngoa khi nói rằng trong mắt các nữ hài Cáp thành, công việc này không thua gì tiếp viên hàng không ở nhiều năm sau.

Cố Băng đã làm việc ở khách sạn Hoa Kiều gần ba năm. Sau khi tốt nghiệp đại học, bởi vì sức khỏe của mẹ không tốt, nữ hài đã từ bỏ cơ hội phát triển ở tỉnh Quảng, lựa chọn về quê.

Nhìn bề ngoài, Cố Băng là một nữ hài Cáp thành tiêu chuẩn.

Ngũ quan lập thể, sống mũi cao và vóc dáng thon thả, nàng có hết những ưu điểm này. Hơn nữa nàng còn là một trong những sinh viên đại học ít ỏi học chuyên ngành quản lý khách sạn.

Năng lực làm việc ưu tú khiến nàng nhanh chóng trở thành tổ trưởng trẻ nhất trong cao ốc này, không ai sánh bằng.

Hòa nhã, nhiệt tình, hào phóng.

Đây là đánh giá của rất nhiều đồng nghiệp về nữ hài.

Có lẽ thời gian học ở phương Nam khá lâu, nên lúc rảnh rỗi Cố Băng không ham chơi như các nữ hài Cáp thành khác, nàng luôn yên tĩnh ngồi đọc sách trong khu đọc sách của khách sạn, vẽ nên bức tranh năm tháng tĩnh lặng, mỹ nhân như ngọc trong mắt rất nhiều người.

Mà cũng chính điều này đã khiến cuộc sống của Cố Băng bắt đầu rơi xuống vực sâu.

Hết chương 2649.
Bình Luận (0)
Comment