Chương 2664: Ta đã đợi ngươi rất lâu rồi
Chương 2664: Ta đã đợi ngươi rất lâu rồiChương 2664: Ta đã đợi ngươi rất lâu rồi
Triệu Khánh Dương ngồi ở quầy bên cạnh vẫn đang quan sát khung cảnh trên tầng hai quán bar.
Cảnh tượng vừa rồi tự nhiên lọt vào tâm mắt của hắn.
Hắn hơi bất ngờ trước sự quyết đoán của thổ hào miền Nam, nhưng sự chú ý của hắn vẫn luôn đặt ở lối vào tâng ba.
Dưới quan sát của hắn, Triệu Khánh Dương phát hiện có một cây cột cách lối vào tầng hai và tâng ba chưa đầy ba mét, mà hướng bảy giờ của cây cột có một khoảng trống, phía sau là một cái cửa sổ.
Theo thói quen của đám người Tô Bình Nam mấy ngày nay, địa điểm này là nơi lý tưởng nhất để mai phục.
Chiều rộng của cây cột phải đến tám mươi centimet, đủ để che giấu thân hình của hắn khi phát động tấn công!
Với kỹ năng giết người độc quyền của Triệu gia, Triệu Khánh Dương biết rằng chỉ cần ba giây mà đối phương không phát hiện ra hắn, thì trong vòng năm giây hắn có thể giết chết nam nhân đó, tiếp theo khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại... phá vỡ được cửa sổ thì trời cao không thiếu chỗ cho chim bay!
Cho dù tập đoàn Cẩm Tú thống trị giang hồ Thiên Đô, Triệu Khánh Dương vẫn chắc chắn rằng mình có thể an toàn rời khỏi thành phố mà không bị ai phát hiện ra.
Đã xác định được kế hoạch, Triệu Khánh Dương đi thẳng về phía ghế trống mà đám người ông chủ Tiêu vừa đứng dậy rời đi.
Nhóm của ông chủ Tiêu khá nhiều người, bọn hắn thu hút mọi sự chú ý, việc này khiến Triệu Khánh Dương rất thuận lợi ngồi vào ghế mà hắn đã chọn. Mà vừa mới ngồi xuống một giây, Triệu Khánh Dương đã nhìn thấy Tô Bình Nam đi xuống lầu!
Có lẽ ông trời đang giúp hắn. Bởi vì con hổ đang đi xuống lầu này bên cạnh chỉ mang theo một người, nam nhân đó tên là Đỗ Cửu!...
Nam quyền Bắc cước.
Giới võ thuật truyên thống Hạ quốc vẫn luôn lưu truyền như vậy.
Điều mà người phương Nam chú trọng là thân người hợp nhất, chân trụ vững chắc. Điều quan trọng nhất là khi tấn công không sử dụng chân quá đầu gối. Mà suy nghĩ của người phương Bắc lại hoàn toàn khác, bọn hắn lại nói tay là hai cánh quạt, hoàn toàn dựa vào chân để đánh.
Hai cách đánh này không thể phân rõ cái nào mạnh hơn cái nào.
Dù sao thì ngõ nhỏ phương Nam chật hẹp, nhiều thuyền nhiều nước.
Nếu như chân không vững, thì kẻ phải chết chắc chắn sẽ là ngươi.
Phương Bắc địa lý rộng lớn, sức mạnh và sát thương của đôi chân trong trận đấu mở, đương nhiên cao hơn nhiều so với quyền.
Những người xung quanh Tô Bình Nam phần lớn đều có kỹ năng dùng chân rất tốt, mặc dù kết hợp nhiều phương pháp chiến đấu hiện đại, nhưng nói đúng ra thì bọn hắn thuộc về nhóm phương Bắc. Mà trong phái Bát Căn ngoại trừ Trạng Nguyên Vương gia, môn võ những nhà khác luyện đều thuộc Nam quyền.
Có thể nói tuyệt kỹ của phái Bát Căn đã khiến cho hai trường phái võ thuật truyền thống của Hạ quốc - phương Bắc và phương Nam xảy ra một cuộc va chạm mà người đời không hề biết đến!
Thái Cực Quyền mười năm không xuất môn, xuất hiện là giết người.
Triệu gia đã theo học Đồng Hải Xuyên suốt hai mươi mốt năm, là truyên nhân có tố chất nhất.
Thái Cực Gian, Bát Quái Hoạt, Tâm Ý Bả tàn độc.
Có thể nói cả đời này Triệu Khánh Dương chỉ làm được một việc. Luyện võ.
Sự hung ác của Tâm Ý Bả lại thêm sức mạnh của Bán Bộ Băng Quyền khiến Triệu Khánh Dương không phải sợ hãi trước bất cứ kẻ nào. Thậm chí nếu không phải là không có cơ hội, Triệu Khánh Dương thậm chí còn có ý định quyết đấu sinh tử với Vương Huyền Sách.
Võ có Bát Cực định càn khôn.
Hắn vẫn luôn muốn biết Bát Cực Quyền thân như cung phát lực như sấm của Trạng Nguyên Vương gia có thể chặn được nắm đấm mà hắn đã dùng nó giành được một nửa Thượng Hải hay không!
Vẫn là câu nói đó.
Triệu gia cổ hủ, nhưng cũng đáng tự hào.
Vì vậy khoảnh khắc khi Tô Bình Nam bước xuống cầu thang, Triệu Khánh Dương liên động thủ.
Không một chút do dự.
Chân trái phát lực, toàn thân Triệu Khánh Dương nhảy ra như con báo gê-pa, đồng thời tay phải của hắn đã đưa về sau lưng.
Dưới ánh đèn mờ của quán bar, ánh sáng sắc lạnh của con dao găm vụt qua.
Động tác của Triệu Khánh Dương cực nhanh.
Thậm chí đến những vị khách đang ở trên tâng hai của quán bar cũng không biết đang có chuyện gì xảy ra, bọn hắn chỉ nhìn thấy có một bóng đen đang tiến đến gần Tô Bình NamlI
Phản ứng của Đỗ Cửu cũng rất nhanh.
Khoảnh khắc Triệu Khánh Dương đứng dậy, Đỗ Cửu bất ngờ vặn người, đưa toàn cơ thể vào tư thế Muay Thái kinh điển nhất - co gối ôm khung, sau đó tung một cước kèm theo tiếng gió đạp mạnh vào eo đối phương! "Ta đã đợi ngươi rất lâu rồi!"
Không mong có công, chỉ cầu không mắc lỗi.
Tô Bình Nam ở ngay phía sau Đỗ Cửu, cho nên hắn không được phép lùi bước. Vì vậy cú đá này chỉ có một mục đích duy nhất, đó chính là ép kẻ đến phải rút luil
"Bộp!"
Tiếng gió rít khiến sắc mặt của Triệu Khánh Dương thay đổi, hắn luyện võ đã nhiều năm như vậy nên biết rất rõ uy lực của cái chân này.
Triệu Khánh Dương phản ứng rất nhanh, lập tức đánh cùi chỏ xuống!
Cú đá của Đỗ Cửu lao tới nhanh như chớp!
Dưới nhịp điệu của bài hát Casablanca trong quán bar, âm thanh lớn từ cú va chạm giữa chân và khuỷu tay của hai người vẫn có thể nghe thấy rất rõ.
Sắc mặt Triệu Khánh Dương cực kỳ khó coi.
Mặc dù đã biết xung quanh Tô Bình Nam đều là cao thủ, nhưng hắn vẫn không thể ngờ rằng một trong những vệ sĩ của đối phương lại có trình độ công phu đến mức này.
Chỉ dựa vào tiếng gió rít vừa rồi, nam nhân tên Đỗ Cửu này rõ ràng đã luyện công phu đến cực đỉnh!
Từ lúc bộc phát động tác ám sát, đến khi bị Đỗ Cửu ép hắn lùi lại chỉ mất chưa đầy năm giây, nhưng Triệu Khánh Dương biết rất rõ mình đã đánh mất cơ hội giết chết đối phương, lựa chọn tốt nhất của hắn lúc này là ngay lập tức rút lui như đã tính toán từ trước.
Nhưng trong lúc hắn do dự, hắn thấy mục tiêu của mình - Tô Bình Nam đã đẩy vệ sĩ đang chắn trước mặt ra, đi lên phía trước!
Sự do dự này đã khiến hắn mất đi cơ hội trốn thoát cuối cùng.