Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2666 - Chương 2667

Chương 2667 Chương 2667Chương 2667

Bản chất của con người là tôn thờ kẻ mạnh.

Bất cứ ai đến quán bar này đều biết quán bar này thuộc vê Cẩm Tú, cũng biết ông chủ đứng phía sau là Tiểu Hồng Bào, cũng có rất nhiều người đã nghe nói về quá khứ của Tô Bình Nam.

Nhưng chung quy tất cả chỉ là nghe qua mà không được tận mắt chứng kiến.

Cho dù câu nói "lấy ngọc làm nhà lấy vàng làm ngựa, Tiểu Hồng Bào ác nhất Thiên Nam" có tạo kén trong tai, thì Tô Bình Nam chẳng qua cũng chỉ là một hình tượng mà thôi.

Cho đến tận hôm nay.

Sau khi được chứng kiến cảnh này, bọn hắn mới hiểu rõ hung ác thực sự là như thế nào! Hiểu vì sao nam nhân này có thể khiến cả giới giang hồ Thiên Nam phải ngoan ngoãn thuần phục!

Thực tế không giống phim, ở thời đại này bất luận là tiên nữ xinh đẹp hay là ông già râu ria chưa cạo, có ai chưa từng chứng kiến vài ba cảnh bạo lực?

Trong ấn tượng của bọn hắn, chiến đấu đường phố rất tàn bạo đẫm máu, không có bất cứ thứ gì gọi là đẹp mắt.

Đó chỉ là một cuộc chiến tàn bạo.

Còn sự việc vừa rồi thì sao?

Một cuộc chiến có thể được miêu tả là cảnh bạo lực rất đẹp mắt hiện ra ngay trước mắt bọn hắn, giúp bọn hắn hiểu được thế giới thực đáng sợ như thế nào.

Không có thanh niên tuấn tú cưỡi bạch mã, cũng không có vần thơ nào nói về việc cầm kiếm đi đến tận cùng thế giới.

Chỉ có một cuộc chiến khốc liệt và đẫm máu cho đến chết! Cũng kể từ ngày đó, rất nhiều vị khách có mặt không còn nghỉ ngờ gì về sức mạnh của võ thuật truyền thống Hạ quốc. Thậm chí rất nhiều năm sau, khi rất nhiều võ sư giả bị vạch trần, niềm tin này vẫn còn tồn tại.

Và bọn hắn cũng bày tỏ sự tiếc nuối với thế hệ sau vì đã bác bỏ quan điểm của mình.

"Ngươi chưa thấy không có nghĩa là không có, năm đó Tiểu Hồng Bào đánh người giống hệt như võ công trong phim.'...

"Người đó đã chết chưa?"

Còn chưa kịp bước xuống tầng hai, ông chủ Tiêu há to miệng, rất hợp với tư thế ưa thích của một số cặp đôi đồng tính.

Sau khi choáng váng hơn mười giây, ông chủ Tiêu mới nhìn vệ sĩ duy nhất của mình, một huấn luyện viên của trường võ thuật Hà Nam đã từ chức, từng giành được một số chức vô địch thi đấu cấp tỉnh. Đối phương rất nghiêm túc nói: "Chết rồi."

Là một người trong ngành, vệ sĩ này đương nhiên có thể nhìn ra sự tàn nhẫn và xảo quyệt của Bình Nam khi giơ tay lên chặt.

Đừng nói Tiểu Hồng Bào, ngay cả người vừa bị đánh chết cũng thực hiện những động tác mà hắn không thể theo kịp.

Đặc biệt là khi bị đánh bay, hắn vẫn có thể sử dụng những động tác kỳ lạ để giữ thăng bằng, chắc chắn hắn đã luyện đến mức độ tuyệt kỹ.

Một cao thủ như vậy, còn cầm một lưỡi dao cực sắc bén trên tay mà vẫn bị đánh chết trong vòng một phút?

Sắc mặt của tên vệ sĩ thường ngày tự hào mình là Lý Tiểu Long này đã tái xanh vì sợ hãi.

"Ngươi có thể đánh thắng không?”

Ông chủ Tiêu lặng lẽ véo đôi chân mềm nhữn của mình, sau đó không nói câu nào nữa.

Hỏi tiếp cũng chẳng có ý nghĩa.

Bởi vì ông chủ Tiêu nhìn thấy đôi chân của vệ sĩ cũng đang run rẩy không kém gì mình.

"Đi thôi."

Cảnh tượng đẫm máu vừa rồi khiến ông chủ Tiêu không còn có chút oán hận nào nữa.

Chỉ là ánh mắt của hắn nhìn tầng ba có chút kỳ quái.

Vị tỷ phú này có những bí mật không thể cho ai biết.

Rõ ràng quyền lực hùng mạnh và xuất thân khó lường của tập đoàn Cẩm Tú đã khiến ông chủ Tiêu có suy nghĩ khác.

Ở đâu có lợi ích ở đó có giang hồ. Đương nhiên kẻ quan tâm đến Cẩm Tú không chỉ có mình ông chủ Tiêu.

Bạch Vạn Niên ở Côn thành sau khi lên kế hoạch kỹ càng đã rất cẩn thận thực hiện những bước đầu tiên.

"Nếu ngươi thực sự muốn làm chủ vận mệnh của mình, thì ngươi phải xây dựng được một cây cầu kết nối với kiến trúc thượng tầng."

Đây là những gì Kỷ Tây nói với Bạch Vạn Niên trước khi tập đoàn Bạch Thị một lần nữa bỏ thâu.

"Nếu vội vàng dùng tiền và gái đẹp để tạo dựng mối quan hệ với giới quan chức thì kết quả đạt được sẽ chỉ được một nửa công sức bỏ ra, hơn nữa còn bị tụt lại phía sau."

Kỷ Tây một giáo viên bình thường lại lần nữa tỏa ra hào quang chỉ thuộc về hắn: "Bước đầu tiên là phải làm cho những nhân vật lớn trong chính quyền cảm thấy ngươi rất có ích và rất hiểu chuyện." "Tập đoàn Cẩm Tú là mục tiêu mà ngươi phải bắt kịp, cũng là tấm gương tốt nhất để ngươi học hỏi."

Kỷ Tây bình tĩnh nói: "Muốn có được thì phải cho đi trước, xu hướng của thời đại đã thay đổi. Chúng ta phải tận dụng thời cơ."

"Tận dụng xu hướng chung của thời đại."...

"Sự trỗi dậy của Hạ quốc là không thể ngăn cản, cải cách trong nước và mở cửa với thế giới là quá trình bắt buộc phải trải qua. Mà trong quá trình này, có vô số cơ hội để vượt lên tầng lớp trên."

Kỷ Tây nói ra những lời này vào thời điểm mười năm trước, khi đó mọi người đều cho rằng hắn là kẻ điên.

Bởi vì ngoài kẻ điên, không có một giáo viên bình thường nào lại viết một kế hoạch phát triển Côn thành một trăm nghìn từ, sau đó còn nộp cho lãnh đạo phòng giáo dục trong một cuộc họp rất long trọng.

Muốn thông qua các mối quan hệ lãnh đạo chuyển những gì hắn tin là phương pháp cải cách chính xác cho giới lãnh đạo cấp cao nhất của chính quyền.

"Trung tâm Bắc Nam là điều kiện trời ban cho chúng ta. Nếu chúng ta xây dựng được các tuyến giao thông và chi một lượng lớn vốn để tạo đầu cầu cho việc xuất khẩu tài nguyên phía Bắc, thì toàn bộ Côn thành sẽ trở thành viên ngọc sáng nhất trên mảnh đất Thiên Nam."

Đây là tiêu đề được sử dụng trong một bài viết của Kỷ Tây năm 1988.

Nội dung hơn một trăm nghìn từ viết về mọi thứ, từ tài chính đến hậu cần, bao gồm cả tài nguyên và chuyển đổi công nghiệp.

Bức thư tự nhiên như đá chìm đáy biển.

Thậm chí vì việc này mà Kỷ Tây còn trở thành một trò cười.
Bình Luận (0)
Comment