Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2676 - Chương 2677

Chương 2677 Chương 2677Chương 2677

"Trước đây ngươi từng được gọi là đại tỷ trong giới kỹ viện Quảng Đông. Tại sao công ty của ngươi không đạt được đến cấp độ này?"

Tô Bình Nam hỏi.

"Ta chịu trách nhiệm cung cấp người mới cho Bảo Thoa tỷ của Giá Thế Đường và Lý Đại Nã của Bạch Tướng Nhân, chỉ những thời điểm thiếu người, người của ta mới có cơ hội. Danh hiệu đại tỷ được cả Giá Thế Đường và Bạch Tướng Nhân nhường lại cho, bởi vì một khi xảy ra chuyện thì phải có kẻ đứng ra chịu tội."

Nhiếp Bảo Bảo cười khổ: "Tung ta lên là vì ta không có người nâng đỡ, đương nhiên ta là lựa chọn tốt nhất."

"Có chút thú vị, chỉ cần lợi ích không cần thể diện."

Tô Bình Nam gõ mặt bàn: "Ngươi có thể tồn tại ở trong khe nứt lâu như vậy, lại còn càng sống càng phát triển tốt, xem ra ngươi rất có năng lực."

"Rốt cuộc làm trong giới kỹ viện đều là vì lợi ích, nhưng ở một nơi càng chú trọng lợi ích, tình nghĩa càng quý giá.'

Nhiếp Bảo Bảo cúi đầu nói ra suy nghĩ của mình: "Không phải vì ta có năng lực, mà là vì ta luôn nói lời thật lòng với các chị em, mỗi khi các cô gái gặp khó khăn ta đều nhiệt tình giúp đỡ."

"Tình nghĩa có được càng nhiều, con đường tự nhiên sẽ dễ đi."

Nhiếp Bảo Bảo không nói dối.

Là một nữ nhân, nhất là trong giới kỹ viện cao cấp nơi giết người không thấy máu, kết cục của lục bình không rễ nói chung đều không tốt.

Chân dài miệng rắn, đuôi ong lưng thon.

Tất cả đều không độc, độc nhất là trái tim nữ nhân. Phải biết rằng khi nữ nhân tức giận không đến mức tàn nhẫn như nam nhân.

Trong những năm qua, Nhiếp Bảo Bảo ít nhất đã trải qua một vài lần đi vào đường cùng, nếu không phải nhờ vận may khó tin của nàng, nếu không có hai ba tỷ muội từng nhận ơn huệ của nàng có quan hệ với nhân vật lớn, thì lấy đâu ra Nhiếp Bảo Bảo của hiện tại.

Nàng sớm đã biến thành một thi thể, thậm chí còn bị ném xuống sông Hoàng Phố, đến xương cũng không còn.

"Tình nghĩa cần phải có qua có lại."

Với tính cách thận trọng của mình, sao Tô Bình Nam có thể không tiến hành điều tra chỉ tiết về Nhiếp Bảo Bảo, bao gồm cả các mối quan hệ của Vọng Bắc Lâu, Cẩm Tú cũng điều tra một cách chỉ tiết, huống hồ là những sự việc không thể che giấu, vì vậy nam nhân này không hề lộ ra chút ngạc nhiên.

"Ngươi nghĩ ta nên mua lại công ty nào trong sáu công ty này? Ngươi đề ra mục tiêu, sau đó Cẩm Tú sẽ thâu tóm công ty đó để tiến vào thị trường. Dù sao chúng ta cũng có vốn và sức mạnh, không nhất thiết phải bắt đầu từ số không."

Tô Bình Nam nhìn Nhiếp Bảo Bảo, đi thẳng vào vấn đề.

"Cái gì? Mua lại công ty của Giá Thế Đường?"

Nhiếp Bảo Bảo có chút nghi hoặc ngẩng đầu lên, giọng điệu lộ ra sự không thể tin nổi: "Tô tổng, ta nghĩ những công ty này quá khó để mua lại, hơn nữa việc này là không thể"

"Tại sao? Chúng ta có đủ khả năng trả giá."

Tô Bình Nam không bất ngờ trước phản ứng của Nhiếp Bảo Bảo, mà dựa lưng vào ghế lớn châm một điếu xì gà, vẻ mặt chăm chú lắng nghe.

"Những buổi tiệc cao cấp là nơi trao đổi lợi ích, những cô gái nhìn như nữ thân trong mắt người thường chỉ là đồ chơi để tăng thêm bầu không khí. Cho dù các nhân vật lớn chi rất nhiều tiên, theo tỷ lệ công ty đứng sau các cô gái đó có thể nhận được bao nhiêu?”

Nhiếp Bảo Bảo nói ra một con số: "Mười chín triệu, đây là kỷ lục cao nhất từ trước đến nay. Là tổng số tiền mà các cô gái nhận được trong buổi yến tiệc cao cấp do những người nổi tiếng ở Cảng thành tổ chức vào một năm trước."

"Nói tiếp đi."

Tô Bình Nam vẫn không có chút biểu cảm gì.

"Mười chín triệu, phân chia sáu - bốn."

Nhiếp Bảo Bảo vốn đã quen với những chuyện này: "Hay nói cách khác, công ty môi giới có thể lấy được 60%, trừ đi tất cả các chi phí tính ra thu được khoảng mười triệu. Nhưng loại yến tiệc này trong một năm là rất hiếm. Nói cách khác, lợi nhuận của các công ty môi giới cao cấp hiện nay nhiều nhất là khoảng hai mươi lăm triệu. Con số này có thể là một con số khổng lồ đối với những người nhỏ bé như chúng ta, nhưng đối với Cẩm Tú hay ông chủ Tô thì chỉ giống như cát trong sa mạc."

"Con số này đối với Giá Thế Đường hay Bạch Tướng Nhân mà nói đều không quá lớn."

Tô Bình Nam ngắt lời: "Nhưng theo ta biết, vì những bữa yến tiệc này mà Giá Thế Đường và Bạch Tướng Nhân đã chiến với nhau rất khốc liệt."

"Tô tổng, ngươi biết rồi thì không cần phải cố tình hỏi."

Trước mặt Tô Bình Nam, Nhiếp Bảo Bảo cuối cùng cũng thể hiện phong thái thuộc về đại tỷ trong giới kỹ viện Quảng Đông: "Bất luận là Giá Thế Đường hay là Bạch Tướng Nhân, lợi nhuận của công ty tài chính là chỉ là lớp kem trên bánh, thứ bọn hắn thực sự muốn có được là những lợi ích vô hình và các mối quan hệ có ở trong bữa tiệc."

Nữ nhân hùng hồn nói: "Tại sao thời gian vừa rồi ông chủ Tây Thi của Giá Thế Đường lại có được một dự án phát triển lớn như vậy ở ba tỉnh Đông Bắc, công lao trong đó hơn nửa là của Tú Tú."

Nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt Tô Bình Nam, Nhiếp Bảo Bảo nhanh chóng giải thích: "Tú Tú là tên của Trịnh Uyển trước khi nàng vào ngành. Sau khi đi theo ông chủ Triệu, nàng không còn là Trịnh Đại Tú ở quê nhà nữa, mà là Trịnh Uyển Trịnh đại mỹ nhân."

“Trịnh Đại Tú?"

Tô Bình Nam mỉm cười, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh một cô gái xinh đẹp khí chất không có chút quê mùa.

"Một tác phẩm rất thành công."

Nam nhân đưa ra một bình luận hiếm thấy.

"Đúng vậy, những cô gái bị coi như đồ chơi trong bữa tiệc này chỉ là sản phẩm hạng hai của công ty. Sản phẩm hạng nhất thực sự phải là những cô gái như Trịnh Đại Tú. Trong mười năm qua, Giá Thế Đường cũng chỉ bồi dưỡng thành công hai ba mầm cây như vậy mà thôi, còn Cẩm Tú vừa ra tay đã có ba mươi mầm cây như vậy."

"Với ba mươi mầm non này, lại thêm nguồn tài chính và sức mạnh của Cẩm Tú, tạo ra những người như Trịnh Đại Tú đã không còn là mục tiêu của chúng ta nữa. Mục tiêu của chúng ta là đào tạo ra những cô gái tuyệt phẩm như Lý Sư Sư hay Ngu Huyền Cơ."
Bình Luận (0)
Comment