Chương 2678
Chương 2678Chương 2678
Nói đến đây, Nhiếp Bảo Bảo cuối cùng cũng có dũng khí từ chối lời đề nghị của Tô Bình Nam: "Cho nên ta không cho rằng việc mua lại một trong những công ty kinh tế là lựa chọn thích hợp, bởi vì nó sẽ làm tăng thêm xung đột giữa Cẩm Tú với Giá Thế Đường và Bạch Tướng Nhân, điều này không tốt cho việc bồi dưỡng những cô gái đó."
"Hơn nữa chỉ cần tập đoàn ủng hộ ta, dựa vào các mối quan hệ trước đây của Nhiếp Bảo Bảo ta, chắc chắn có thể tiến vào ngành."
"Thứ ngươi nhìn vào chỉ là một điểm, còn thứ ta nhìn là toàn bộ đại cục."
Tô Bình Nam sau khi nghiêm túc nghe Nhiếp Bảo Bảo nói xong liền nở nụ cười lạnh lùng, sau đó nam nhân cầm lấy bài thuốc đông y mà Nhiếp Bảo Bảo đặc biệt tặng cho hắn.
"Ngươi đã biết đến sự việc xảy ra ở quán bar ZT, vậy ngươi có thể đoán được kẻ nào muốn giết ta không?”
Tô Bình Nam lên tiếng.
Nhiếp Bảo Bảo trầm mặc vài giây sau đó mới thận trọng nói: 'Kẻ thù ở Thiên Nam hoặc là Hải Châu?"
"Trong ba năm gần đây, không có kẻ nào ở hai nơi này dám ra tay với ta."
Tô Bình Nam ánh mắt nghiêm nghị: "Mặc dù có một số ngôi sao mới nổi, nhưng bọn hắn không có năng lực chiêu mộ sát thủ cấp độ này, cũng không có lá gan nảy sinh suy nghĩ như vậy. Mục tiêu của những kẻ tham vọng nhất chỉ là có thể ngang hàng với ta."
"Giá Thế Đường và Bạch Tướng Nhân?"
Nhiếp Bảo Bảo vốn không biết công phu của Triệu Khánh Dương đáng sợ đến mức nào, liền đưa ra suy đoán thứ hai. "Là Giá Thế Đường."
Tô Bình Nam cười nhạt đưa ra câu trả lời khiến Nhiếp Bảo Nhi có chút khó tin.
"Ta đã biết từ lâu, Giá Thế Đường sẽ dùng người khác để giết ta, mà trong thời gian đó, hàng đêm ta đều có mặt ở quán bar chỉ để chờ kẻ này xuất hiện. Thậm chí trước khi đối phương ra tay, ta còn nắm được tung tích của hắn. Nhưng ngươi có biết tại sao ta không tấn công trước không?”
Tô Bình Nam rít điếu xì gà, toàn thân tỏa ra một làn khói mà Nhiếp Bảo Bảo không bao giờ hình dung được.
"Bởi vì chỉ sau khi đối phương xuống tay với ta, ta mới có một cái cớ."
Nụ cười của nam nhân sắc lạnh: "Mà tác dụng của cái cớ này rất đáng để ta mạo hiểm”...
Từ trước đến giờ, Nhiếp Bảo Bảo vẫn luôn cho rằng mình rất thông minh, thủ đoạn rất linh hoạt.
Nhưng hôm nay nàng cảm thấy bản thân giống như một con lợn.
Một con lợn cực kỳ ngu ngốc.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong suốt quá trình gặp gỡ Tô Bình Nam, đặc biệt là đoạn đối thoại cuối cùng, nàng phát hiện mình thực sự không nghe ra hàm ý của đối phương!
Khi Nhiếp Bảo Bảo bước vào bãi đậu xe dưới tâng hâm Cẩm Tú, bầu trời đã đầy Sao.
Hồng tỷ vẫn luôn ở trong xe đợi nàng, khi thấy nàng đi ra liền sốt ruột nói: "Tô tổng tìm ngươi có việc gì vậy? Có phải muốn tiến vào thị trường, hắn có ủng hộ ý kiến của chúng ta không?"
Nhiếp Bảo Bảo không trả lời, biểu cảm rất kỳ quái.
Hai loại cảm xúc phấn khích và hoang mang đan xen khiến nữ nhân có vẻ hơi mất hồn.
Phấn khích là vì trong đoạn kết nam nhân Tô Bình Nam đáng sợ đó đã nói câu này.
"Ngươi là cấp dưới duy nhất dám tặng quà cho ta, hơn nữa còn dám phản bác ý kiến của ta."
Khi Nhiếp Bảo Bảo sợ hãi đến sắc mặt tái xanh, Tô Bình Nam đột nhiên cười lớn nói: 'Rất tốt. Người ta cần không phải là kẻ ba phải, mà là một nhân tài có khả năng suy nghĩ độc lập. Ngươi đáp ứng được kỳ vọng của ta."
Lời khen này khiến Nhiếp Bảo Bảo rất phấn khích.
Còn hoang mang là vì Nhiếp Bảo Bảo không thể nhìn ra thủ đoạn của Tô Bình Nam.
Ở cuối cuộc trò chuyện, Tô Bình Nam chỉ vào phần tài liệu của công ty TNHH truyên thông văn hóa Đức Thượng.
“Chính là công ty này, ngươi đi bàn chuyện đi."
Nam nhân thậm chí còn không đợi Nhiếp Bảo Bảo miêu tả chỉ tiết về bối cảnh và mạng lưới quan hệ của công ty này: "Ta biết đây là công ty của Tiết Bảo Thoa thuộc Giá Thế Đường, hắn là ông chủ của mười hai Kim Thoa. Ngươi và hắn chắc hẳn có mối quan hệ nhất định."
"Người này tính tình hiểm ác, rất khó nói chuyện."
Nhiếp Bảo Bảo không phủ nhận mình có quan hệ nhất định với Bảo Thoa tỷ đứng đầu mười hai Kim Thoa.
"Sự chênh lệch vê sức mạnh sẽ quyết định hắn là rồng cuộn hay hổ nằm."
Tiết Bảo Thoa cực kỳ hiểm ác trong mắt người khác lại chẳng là gì trong mắt Tô Bình Nam: "Bất luận ngươi nghĩ ra biện pháp nào, Cẩm Tú đều có thể giúp ngươi hoàn thành. Một trong những lý do ta cho ngươi phụ trách việc này là muốn ngươi nhanh chóng thích ứng với sức mạnh và phong cách làm việc của Cẩm Tú."... "Trả lời đi!"
Nhìn Nhiếp Bảo Bảo vẫn im lặng, Hồng tỷ cuối cùng cũng mất kiên nhẫn.
"Cẩm Tú muốn tiến vào thị trường, nhưng phương thức không giống chúng ta nghĩ."
Nhiếp Bảo Bảo lấy lại tinh thần, đưa ra câu trả lời: "Chúng ta nghĩ rằng nên đào tạo những cô gái này sau đó ký hợp đồng với một công ty mới, tiếp theo bỏ tiên ra mua quan hệ giành các gói giải thưởng, từng bước từng bước từ Thiên Nam mở rộng ra khắp nơi có phải không?"
"Phải."
Hồng tỷ cho rằng phương thức này không có vấn đề gì: 'Nếu hấp tấp bước vào giới kỹ viện Quảng Đông hay Bắc Kinh thì hậu quả của phản ứng dây chuyền sẽ rất lớn, thời gian huấn luyện quá ngắn, các cô gái của chúng ta sẽ không có lợi thế trước những cô gái đã thành tinh trong ngành này.”
Giới kỹ viện miệng lưỡi sắc sảo.
Đám tiểu tam có được quyền quý đều dựa vào thực lực của mình mà leo lên, chắc chắn không phải là chuyện may mắn sau một đêm. Đối với tâng lớp tinh anh nắm giữ quyền lực to lớn và đặt ra các quy tắc của xã hội, những nữ nhân có con mắt cực kỳ tinh tế có thể khiến bọn hắn sẵn sàng chỉ tiền hoặc thậm chí lắng nghe ý kiến của mình, thực sự không thể làm được nếu không có năng lực.
Thanh xuân chỉ có vài năm.
Những cô gái bước vào ngành trở thành gái gọi cao cấp sẵn sàng từ bỏ tất cả để đạt được địa vị cao, sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn nào, lại thêm sức mạnh của các thế lực phía sau, có thể tưởng tượng được nó tàn khốc đến mức nào.
Chết người?
Chuyện này chắc chắn không hiếm.