Chương 2699:
Chương 2699:Chương 2699:
Bữa tiệc rất náo nhiệt, hai bên uống rượu trò chuyện vui vẻ.
Nam nhân trung niên ngồi ở vị trí chủ trì rất dè dặt, trông không giống một doanh nhân lớn chút nào, nói năng chậm rãi từ tốn không có khí chất phú hào như những người Lâm Lập thường gặp, thay vào đó người này trông giống nho gia hơn.
Trong bữa tiệc, Lâm Lập đã biết bối cảnh của người này.
Đến từ Thiên Đô phương Bắc, kinh doanh rất lớn ở Thâm thành, là đại diện của hơn mười loại sản phẩm sức khỏe Sinh Mệnh Số 1.
Tất nhiên là Lâm Lập đã nghe nói đến sản phẩm sức khỏe Sinh Mệnh Số 1. Vào dịp Tết Nguyên Đán năm ngoái, hắn đã mua vài hộp làm quà tặng.
Điều hắn không hiểu là tại sao ông chủ kinh doanh sản phẩm chăm sóc sức khỏe này lại muốn làm quen với hắn, hơn nữa còn thông qua trung gian là sếp cũ. Dù sao qua giao tiếp hắn có thể nhìn ra người này không thực sự thân thiết với sếp cũ...
Điều đại ky của những con cáo già này là quan hệ mờ nhạt nhưng nói lời sâu sắc.
Sau bữa tiệc, ông chủ của sản phẩm chăm sóc sức khỏe mỉm cười dặn dò thư ký tặng cho mỗi người có mặt một món quà, mà điều khiến Lâm Lập ngạc nhiên hơn là vị sếp cũ lại mỉm cười nhận món quà đó ngay trước mặt mọi người.
Có sự dẫn đầu của vị sếp cũ, đám cấp dưới dĩ nhiên chỉ có thể vui vẻ nhận.
Sau khi trở về nhà và mở chiếc hộp được gói rất đẹp ra, Lâm Lập đã sững sờ.
Một chiếc Rolex trị giá hai mươi nghìn đô xuất hiện trước mắt nam nhân.
Hắn run rẩy trả lời cuộc điện thoại của sếp cũ.
"Thứ này quá đắt..." Lâm Lập còn chưa nói xong đã bị sếp cũ cắt ngang.
"Ngươi là người như thế nào ta biết rất rõ. Ngươi đang nghĩ món quà này rất khó nhận phải không?”
Không có bất cứ cảm xúc nào trong giọng điệu của sếp cũ.
"Lần đầu tiên gặp mặt..."
Lâm Lập nghiêm túc nói ra lo lắng của mình: "Cách chơi này có chút không thích hợp."
"Người ta có Diệp tam công tử dẫn đường, xuất thân rất cao."
Sếp cũ mỉm cười gạt bỏ sự nghi ngờ của Lâm Lập: "Ngươi cho rằng ông chủ này giống hững ông chủ tiệm mạt chược mà ngươi hay giao lưu, hay là đám tiểu thương chuyên buôn lậu? Người ta đến đây vì muốn làm chuyện lớn."
"Tình tiết là điểm mấu chốt để phá án, cũng là điểm mấu chốt để phá vỡ cục diện.”
Câu nói tiếp theo của sếp cũ hoàn toàn khiến trái tim sắt của Lâm Lập mở lòng: "Mặc dù bữa tiệc lần này ta là người đi mời khách, nhưng chỉ có ngươi là người duy nhất được đối phương chỉ định cần phải mời, những người khác đều là do đối phương thông qua các mối quan hệ khác mời tới, không liên quan gì đến ta."
Lâm Lập sững sờ.
Hôm nay đến bữa tiệc có ít nhất mười cảnh sát.
Thâm thành rất lớn, nhưng giới cảnh sát thì không lớn như vậy.
Ngoại trừ năng lực xử lý vụ án kém cỏi, các kỹ năng khác Lâm Lập gân như đã rèn luyện đến cực điểm, hắn đương nhiên biết độ khó của việc mời những người này cùng đến một chỗ ăn chung một bữa cơm, hơn nữa tất cả còn vui vẻ nhận quà.
Càng nghĩ càng thấy sợ.
"Nếu đúng như dự đoán, đối phương rất có thể sẽ đến tìm ngươi." Sếp cũ nghiêm túc nói: "Ta sắp nghỉ hưu, hiện tại đây là cơ hội tốt nhất của ngươi. Một khi ngươi có cơ hội gia nhập vào thế lực của đối phương, thì sau này trên vai có thêm một cành ô liu không phải là không thể. Ta nghe nói quan hệ giữa ông chủ Triệu trên sở và đám người này có chút đặc biệt."
Trải qua quá trình này, Lâm Lập rất nhanh đã kết bạn với ông chủ lớn này.
Vậy nên mới có cảnh ngày hôm nay, hắn bất ngờ đá tung cánh cửa phòng thẩm vấn.
Ở đâu có người ở đó có giang hồ.
Kẻ thù của kẻ thù là bạn.
Một logic rất đơn giản, không hề phức tạp.......
Kết bằng hữu không phải là việc gì quá khó đối với Cẩm Tú.
Nếu nói trong lân gặp tiếp theo, Lâm Lập vẫn mang theo dáng vẻ kiêu ngạo nghĩ rằng đối phương đang cầu xin thứ gì đó ở mình, thì ông chủ họ Phạm chỉ mất hai mươi phút để đập tan vẻ kiêu ngạo của hắn.
Thậm chí trong quá trình đập tan vẻ kiêu ngạo của Lâm Lập, đối phương còn chưa nói với hắn một lời!
Địa điểm ông chủ Phạm chọn cho bữa tiệc thứ hai là nhà hàng Thái Bình Lí nổi tiếng ở Thâm thành.
Bữa tiệc lần này không có nhiều người, ngoại trừ Lâm Lập không còn ai khác.
Căn phòng ông chủ Phạm chọn cũng nằm ở vị trí tương đối vắng vẻ.
Trong khi Lâm Lập lần đầu tiên bước vào cánh cửa của Thái Bình Lí còn đang mải ngắm nhìn khung cảnh tráng lệ xung quanh, thì có người bước vào phòng mời rượu.
"Ông chủ Phạm! Lặng lẽ đến đây uống rượu lại còn trốn xa như vậy, chắc là ngươi sợ người quen nhận ra đúng không? Quá coi nhau là người ngoài rồi, nhưng vẫn là Cẩm Tú các ngươi có thể diện, ta nhớ khu này là của Diệp công tử..."
Đối phương cười nhiệt tình, theo sau là thư ký cẩn thận cầm theo chai rượu và cốc.
Lâm Lập nhận ra đối phương.
Người này là ông chủ Trương có quyền lực thứ hai ở quận La Hồ, phụ trách mảng xúc tiến đầu tư.
Ông chủ Trương bước ra khỏi phòng chưa được bao lâu thì cửa phòng lại tiếp tục bị đẩy ra, người mời rượu thứ hai mặt đỏ bừng đi vào với vẻ trách móc.
Lâm Lập lại lập tức nhận ra.
Tiếp theo là người thứ ba, thứ tư.
Đám người này giống như đã bàn bạc với nhau từ trước, khi bước vào đều có chung một giọng điệu, hơn nữa còn không có ai vào cùng một lúc...
Sau khi người thứ chín bước vào, Lâm Lập đã hoàn toàn chết lặng.
Người này không lớn tuổi, cấp bậc cũng thấp hơn nhiều so với những người trước, nhưng thân phận của kẻ này lại khiến Lâm Lập hưng phấn đến mức toàn thân run rẩy.
Quách Thiên Long.
Thư ký của ông chủ Trương chủ tịch thành phố Thâm thành.
Lại còn là thư ký thân cận.
Thư ký không đáng sợ, đáng sợ là hai chữ thân cận. Bất cứ ai có chút kiến thức về giới chính trị đều biết một thanh niên có thể ở bên cạnh ông chủ trong năm năm có nghĩa là gì.