Chương 2706:
Chương 2706:Chương 2706:
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang lời giáo huấn của Ngụy Thái Tuế.
"Lập tức trở về Thượng Hải. Ta biết ngươi còn muốn chờ đợi cơ hội, nhưng lúc này nguy hiểm lớn hơn lợi ích."
Trần Lưu Ly không hề tức giận vì hành động thất bại của Ngụy Thái Tuế, mà ngược lại giọng điệu của hắn có vẻ đặc biệt quan tâm: "Liễu Tiên Khai không phải là kẻ ngốc, gần đây Tây Môn đang điều tra hành động của chúng ta, sự tình không thể đơn giản như vậy, huống hồ nhân lực của chúng ta tại Quản thành không đủ, ngươi phải hiểu đạo lý quân tử không nên đặt mình ở chỗ nguy hiểm."
"Lần này là lỗi của ta nên nhiệm vụ mới thất bại."
Ngụy Thái Tuế rõ ràng là không muốn rời đi: "Không giết được Nhiếp Bảo Bảo chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cục diện lớn của ngươi, ta sẽ ở lại."
"Tiếp tục tìm cơ hội, ván cờ này còn chơi rất lâu, tạm thời không tính đến chuyện được mất."
Giọng điệu của Trần Lưu Ly đã có chút gay gắt: "Nếu ngươi ở lại Quản thành thì kế hoạch tiếp theo của ta sẽ cực kỳ bất lợi."
"Ta đã điều động đến mấy tay súng từ Thải Vân Chi Nam, những người này nợ ta một ân tình, có bọn hắn lần sau nhất định sẽ thành công. Chỉ cần chúng ta có chết cũng không thừa nhận, Giá Thế Đường nhất định sẽ phải gánh họa này."
Ngụy Thái Tuế biết rất rõ diễn biến của sự việc: "Giang hồ không coi trọng bằng chứng, mà chỉ nói đến quy tắc. Chỉ cần Nhiếp Bảo Bảo chết trên địa bàn của Giá Thế Đường, Tiểu Hồng Bào nhất định sẽ phải đáp trả, ta sẽ không để ngươi thất vọng."
Dừng một chút, Ngụy Thái Tuế nói ra nguyên nhân thực sự khiến hắn phải ở lại.
"Lưu Ly ca, hiện tại ngươi đang ngồi ở vị trí chủ trì, có công thì phải thưởng có tội thì phải phạt. Ta xử lý công việc không tốt, vì cân bằng ngươi sẽ phải trao một số quyền lợi cho Tào Như Ưng, nếu không mọi người sẽ không phục, nhất là khi hai huynh đệ Lý gia vừa đi."
"Ai cũng biết Tào Như Ưng là kẻ tàn ác có đôi mắt sắc bén. Nếu như hắn nắm quá nhiều quyền lực thì sau này nhất định sẽ có chuyện."
Rõ ràng là Ngụy Thái Tuế đang rất cảm động: "Ta không biết ván cờ này ngươi chơi như thế nào, nhưng việc mà ngươi muốn ta làm, bất luận nó nguy hiểm như thế nào ta cũng sẽ giúp ngươi thực hiện."
"Khoảng thời gian này đừng vội vàng, sức mạnh của Cẩm Tú thực sự rất đáng Co
Trần Lưu Ly nói chậm lại: "Chúng ta muốn đối phương mất cảnh giác để đổ thêm dầu vào lửa, chứ không phải là đích thân tham gia."
"Ta rất chắc chắn."
Ngụy Thái Tuế cười lớn: "Ta đã hứa với ngươi khi về già chúng ta sẽ cùng nhau đi Hawaii tắm nắng, sẽ không có chuyện gì đâu."
Nam nhân cúp điện thoại.
"Đừng uống quá nhiều, ta đã tìm vài tay súng, khoảng ba tiếng nữa sẽ đến Quản thành."
Ngụy Thái Tuế giơ cổ tay lên xem giờ, sau đó vẫy tay với quản lý của hộp đêm đang nhìn về chỗ mình: "Gọi mấy nữ hài tới để bọn hắn thả lỏng chút."
"OK, Thập Tứ ca."
Độ tuổi và lai lịch của quản lý hộp đêm đương nhiên kém xa Ngụy Thái Tuế, hắn gật đầu cúi chào một cách kính cẩn.
Rất nhanh, một vài nữ hài xinh đẹp đã đến bên bàn của Ngụy Thái Tuế, bầu không khí lập tức trở nên náo nhiệt. ... Dưới tiếng nhạc ầm ï, cánh cửa của hộp đêm bất ngờ bị đạp tung mà không ai chú ý đến.
Ba nam nhân bước vào không gian toàn là tửu sắc này. Đặc biệt là nam nhân đi sau cùng, thân hình cao lớn như núi, cơ bắp trên cánh tay phồng lên khiến người ta có cảm giác áp bức cực kỳ mãnh liệt.
Nhưng không giống đám nam nữ đến tìm vui trong hộp đêm, mấy người bọn hắn đã ở độ tuổi trung niên, tất cả đều khoảng ba mươi tuổi, trong mắt mỗi người đều hiện lên sự sắc lạnh, làm cho người ta có cảm giác chết chóc hoàn toàn không hợp với hộp đêm.
“Tiên sinh...'
Một nhân viên phục vụ bước tới, còn chưa kịp mở miệng đã bị tay phải của nam nhân cao lớn túm lấy cổ nhấc lên caol
"Có phải hắn là Ngụy Thái Tuế không?"
Trong lúc nhân viên phục vụ cố gắng vùng vẫy, nam nhân chỉ vào vị trí bàn của Nguy Thái Tuế.
Bởi vì ngạt thở và sợ chết nên nhân viên phục vụ đã nhanh chóng gật đầu.
"Làm việc."
Tay của Hạng Tiểu Bình đã chạm vào eo hắn.
Mà hắn vừa nói xong, Cảnh Hùng Tử đã hét lên lên một tiếng, nhấc nhân viên phục vụ lên không trung rồi đập mạnh xuống. Ngụy Thái Tuế nhận ra có điều gì đó không ổn liền đột ngột đứng dậy!
Có lẽ trong nhận thức của Nhiếp Bảo Bảo, Ngụy Thái Tuế sẽ bị giết một cách lặng lẽ.
Nhưng trong mắt những kẻ hung ác của tập đoàn Cẩm Tú, phương pháp đó không phải là sự lựa chọn tốt nhất! Nói về sự hung ác tàn nhẫn, tập đoàn Cẩm Tú không bao giờ sợ bất cứ ail
Dưới con mắt của Tô Bình Nam, ngươi đã có lá gan giết người của ta giữa thanh thiên bạch nhật, vậy thì trước mặt quân chúng, Cẩm Tú ta sẽ bắt ngươi nợ máu trả máu, nợ răng trả răng, đó mới là phương pháp chuẩn xác nhất!
Tiểu Hồng Bào vẫn luôn kiêu ngạo!...
Thực tế không bao giờ giống phim.
Trong phim, để tạo sự hấp dẫn cho cuộc đấu súng, hai bên chạy tới chạy lui rất náo nhiệt, thậm chí có người còn bất chấp mưa đạn làm mọi loại hành động mãn nhãn và cường điệu.
Nhưng trên thực tế, toàn bộ quá trình đấu súng ở một địa điểm nhỏ thường chỉ mất chưa đầy ba phút.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Thập Tứ Thái Bảo Ngụy Thái Tuế dựa vào sự hung ác tàn bạo mà trở nên nổi tiếng khắp Thượng Hải, ba tay súng hắn dẫn theo lần này cũng không phải người mới, bọn hắn đều là những kẻ tàn bạo tay nhuốm đầy máu.
Vì vậy bọn hắn rất cảnh giác, và rất giàu kinh nghiệm trong đấu súng.
Khi nhân viên phục vụ bị ném tới, sự chú ý của đám người Bạch Tướng Nhân lập tức đặt lên người nam nhân đang hét lên như một con lợn bị giết thịt. Trong khi đó, Ngụy Thái Tuế đã không chút do dự thực hiện một động tác nhào lộn tuy không đẹp mắt nhưng rất hữu dụng, ẩn mình vào một góc.