Chương 2724
Chương 2724Chương 2724
"Đừng chơi nữa, nếu không ta sợ các ngươi không chết trong tay cảnh sát thì cũng chết trên bụng nữ nhân."
Lão Ba gào lên với mấy người vẫn đang lăn lộn trong phòng ngủ. Hắn có gương mặt rất tang thương, vẻ hung ác thỉnh thoảng lóe lên trong mắt cùng với cơ bắp toàn thân đã giúp uy vọng của hắn lên cao tột đỉnh trong đoàn thể nhỏ này chỉ sau vài ngày.
Thậm chí hai người khác còn lén hỏi thăm Quải lão nhị về lai lịch của chú em họ này.
"Không nên hỏi thì đừng hỏi."
"Ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết một việc, em họ của ta chơi lớn lắm đấy. So với người ta, những vụ án chúng ta đã làm chỉ là muỗi!"
"Sau khi bán hàng lấy được tiền, ta sẽ đi Cảng thành thông qua tuyến đường của em họ. Đến lúc đó ta sẽ xin gia nhập băng đảng, các ngươi sẽ biết thế nào mới là vẻ vang!"
Quải lão nhị tỏ vẻ thần bí, ánh mắt tràn đầy sùng bái.
"Ba huynh đệ, đời người nên tận hưởng lạc thú trước mắt."
Trương Hắc Tử vừa ngáp vừa đi ra, tiện tay quơ lấy gói thuốc lá Trung hoa được đặt trên bàn, nhét một điếu vào miệng rồi mới nói tiếp: 'Ngươi quá căng thẳng, sống chết có số."
"Một trăm bước thì đã đi được chín mươi chín bước rồi, chỉ còn một bước nữa thôi...
Lão Ba nhíu mày: "Hiện tại xuất hàng rất thuận lợi, sau khi chúng ta lấy được tiên và tới Cảng thành, ngươi có ở lì trong phòng tắm hơi cả ngày ta cũng kệ ngươi. Bây giờ cmn chú ý chút, các ngươi gào to như vậy, chẳng may người đi đường hoặc là hàng xóm tố cáo các ngươi chơi gái, gọi cảnh sát tới, thì mọi người đều không tốt."
"Biết rồi."
Tiểu Hạo xỏ dép đi ra từ một căn phòng khác, nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của lão Ba thì lập tức cười hì hì hòa giải.
Tội phạm chân chính.
Đây là đánh giá của Tiểu Hạo về lão Ba.
Mặc dù Hắc Tử và Tiểu Hạo chưa từng thấy lão Ba giết người làm việc, hơn nữa tay mình cũng dính mạng người, nhưng mỗi lần lão Ba sâm mặt dùng ánh mắt hung ác nhìn mình, bọn hắn đều bất giác thấy lòng ớn lạnh, tay chân run lẩy bẩy.
"Ta cảm thấy hắn có thể chém ta một nhát bất cứ lúc nào."
Hắc Tử từng nói ra cảm giác của mình. ...
Thời gian luôn trôi qua rất nhanh.
Mấy người ở lì trong phòng uống hết bảy tám chai bia, ngoài trời đã tối hẳn.
Các loại đèn neon trong làng đô thị lần lượt bật sáng trên các tòa nhà quy hoạch lộn xôn. Tiếng rao hàng và tiếng nói chuyện của hàng xóm thấm đượm khói lửa nhân gian.
Mà chút khói lửa ấy cuối cùng sẽ yên tĩnh trở lại theo ánh trăng dần ảm đạm.
Mấy hán tử và gái điếm lại bắt đầu mây mưa, tiếng thở dốc và những âm thanh không phù hợp với thiếu nhi loáng thoáng vọng ra từ trong phòng.
Lão Ba tựa vào cửa sổ phòng bếp hút thuốc như thường ngày, mắt nhìn chằm chằm lối vào con phố.
ÙI
Tiếng rung từ điện thoại di động của lão Ba khiến nét mặt của hắn càng đanh lại. Hắn mở máy.
"Khoảng mười một giờ đêm ra tay, năm người, không có súng."
Một tin nhắn từ số lạ khiến lão Ba nhếch môi nở nụ cười dữ tợn.
Hắn xóa tin nhắn, sau đó tháo nắp sau của điện thoại, bẻ gấy sim rồi ném vào bồn cầu. Sau khi làm xong tất cả, lão Ba lấy ra một khẩu súng ngắn K-54 tỏa ra ánh sáng âm u từ dưới gâm giường của mình.
Nạp đạn, mở chốt an toàn, sau đó cất vào ngực.
Nam nhân tiếp tục ngồi bên cửa sổ, ánh mắt hờ hững, chờ đợi sự việc phát sinh. ...
Vầng trăng khuyết như lưỡi câu đã lên giữa bầu trời đêm.
"Theo dự báo thời tiết, từ mười một giờ đêm nay đến rạng sáng ngày mai, Thâm thành sẽ có mưa lớn. Hi vọng người dân đóng cửa sổ cẩn thận, chuẩn bị tốt đón trận mưa to..."
Giọng nói rành rọt của người dẫn chương trình truyền ra từ radio.
Lão Ba đứng dậy tắt chiếc radio cũ kỹ trong nhà.
"Trời tối trăng mờ thích hợp giết người, mưa to gió lớn sấm vang, xem ra mình khá may mắn."
Nam nhân lẩm bẩm một câu, sau đó đưa mắt nhìn căn phòng mà người bên trong lăn lộn tạo ra tiếng động lớn, khóe môi treo nụ cười lạnh lùng.
"Lũ cặn bã này chết trong mơ hồ cũng tốt."...
"Địa điểm truy bắt là tòa nhà dân cư, nơi này có quá nhiều nhà riêng, thành phần vô cùng phức tạp.
Trời bắt đầu mưa, âm thanh tí tách của nước mưa rơi xuống cửa sổ chiếc xe việt dã Mitsubishi màu đen có hơi chói tai trong không gian yên tĩnh.
"Lần này chúng ta không được dùng súng, cho nên lúc xử lý tình huống bất ngờ phải thật cẩn thận!"
Mặc dù Trương Siêu hoạt động trong cả hai giới chính tà, nhưng hắn cũng rất quan tâm đến cấp dưới. Trước khi hành động, hắn còn dặn dò lại một lượt những việc cần làm rồi mới giơ tay chào cấp dưới như mọi khi.
"Tuy mục đích của chúng ta không thuần khiết, nhưng đám người này đáng bị trừng phạt. Mọi người chú ý an toàn!"
Tất cả thành viên thuộc Đội cảnh sát số 1 quận La Hồ đều nghiêm túc ưỡn thẳng lưng.
"Lão tứ, ngươi vòng qua điều hòa, canh chừng tuyến đường duy nhất bọn hắn có thể chạy trốn. Chú ý: đường bên kia khó đi, trời mưa phải đi thật chậm, đừng gây ra động tĩnh quá lớn."
"Hành động thôi!"
Trương Siêu mở cửa xe, là người đầu tiên lao ra ngoài. ...
"Tốc độ rất nhanh, rất có bản lĩnh, xứng đáng với danh tiếng lớn."
Lão Ba vẫn luôn im lặng núp bên cửa sổ, sau khi nhìn mấy bóng người trong mưa chạy lên hành lang như báo săn, nét mặt hắn thoáng nặng nê.
Hành động lần này vô cùng nguy hiểm, lão Ba biết rõ điều này.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Lần này làm việc hắn phải đối mặt với đội của Trương Siêu nổi tiếng Thâm thành, mà người làm việc chỉ có mình hắn.
Một chọi năm, mà toàn là cảnh sát kỳ cựu.
Dựa theo phong cách làm việc của thế lực sau lưng hắn, sao có thể không điều tra kỹ càng. Vì vậy lão Ba nắm rõ đặc điểm và sở trường của tất cả cảnh sát tham dự hành động tối nay.
Từ cái nhìn thoáng qua lúc nãy có thể thấy miêu tả trong tài liệu không hề phóng đại.
"Làm tốt thì một bước lên trời."
Lão Ba lôi súng ra, ánh mắt hờ hững.
Một phút, hai phút, nam nhân vẫn luôn lắng nghe động tĩnh ngoài hành lang bỗng quay đầu nhìn phòng ngủ vẫn còn ầm ï. Khi thấy nắm cửa chính lặng lẽ chuyển động, hắn bất chợt đạp vào cửa phòng ngủ.
Tiếng thét chói tai của nữ nhân lập tức vang lên.