Chương 2729
Chương 2729Chương 2729
"Nói tiếp đi."
Vẻ mặt bình tĩnh của Liễu Tiên Khai dần dần trở nên sắc lạnh.
"Công ty môi giới bán cho chúng ta theo giá thị trường, mà hợp đồng của Lục Tiên Nhi và Chu Mẫn Mẫn cũng thuộc về Cẩm Tú."
Nhiếp Bảo Bảo đại diện cho Cẩm Tú, vì vậy nữ nhân có đủ can đảm thể hiện sức mạnh bá đạo của Cẩm Tú trên địa bàn của Liễu Tiên Khai.
"Giết gà dọa khỉ, ngươi muốn tìm chết!"
Khi Nhiếp Bảo Bảo nhắc đến hai cái tên Lục Tiên Nhi và Chu Mẫn Mẫn, Liễu Tiên Khai đang giữ thái độ bình tĩnh cuối cùng cũng thể hiện sự hung hăng vốn có của tứ đại mỹ nhân Giá Thế Đường.
"Ngươi có biết vì sao chúng ta lại chọn giết Trương Siêu không?"
Lời nói tiếp theo của Nhiếp Bảo Bảo đã áp chế hoàn toàn cơn tức giận của Liễu Tiên Khai.......
Cuộc đời giống như một vở kịch, phải dựa vào kỹ năng diễn xuất.
Những diễn viên xuất sắc nhất trên thế giới này chắc chắn không nằm trong làng giải trí, bởi vì từ các chính trị gia cho đến gái làng chơi đều có kỹ năng diễn xuất rất tốt.
Kỹ năng diễn xuất của bọn hắn không chỉ lừa người ngoài, mà còn lừa cả bản thân.
Các chính trị gia nói những lời giả tạo biến mình thành vị thánh không ham muốn vị kỷ. Còn đám nữ nhân phong trần lại có thể tỏ ra nhiệt tình trìu mến trước các vị khách mà các nàng ghét.
Việc này không dễ. Thấy Liễu Tiên Khai đột nhiên nổi giận, trong lòng Nhiếp Bảo Bảo không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Nhưng Nhiếp Bảo Bảo có kỹ năng diễn xuất giỏi đã cười lớn, thậm chí dưới ánh mắt tức giận của Liêu Tiên Khai, nàng còn châm một điếu thuốc, sau đó rút từ trong túi ra một bức ảnh đặt trước mặt Liễu Tiên Khai.
"Trong khoảng thời gian này, Sử Tương Vân đã đến gặp Trương Siêu, ngươi đoán xem Trương Ức Khổ tìm Trương Siêu để làm gì?"
"Nếu chúng ta không ra tay trước, sát thủ của Điêu Thuyền đại nhân có lẽ đã với hợp tác với Trương Siêu tiến hành ám sát ta."
"Ông chủ Liễu, Bạch Tướng Nhân muốn hai chúng ta chém giết lẫn nhau, mà Cẩm Tú không thể đứng nhìn, vì vậy chúng ta phải giết Trương Siêu trước."
Những lời này vang lên như sấm đánh bên tai Liễu Tiên Khail
"ý ngươi là?"
Trong mắt nam nhân lộ ra vẻ khó tin.
"Trên đời này không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn."
Nhiếp Bảo Bảo nói rõ lý do tại sao Cẩm Tú lại chọn Trương Siêu: "Giết Trương Siêu, Cẩm Tú giữ được thể diện, nhưng không chạm đến danh tiếng của ông chủ Liễu. Hơn nữa mối quan hệ giữa Trương Siêu và Sử Tương Vân cũng bị cắt đứt, vì vậy với điều kiện đưa ra ban đầu, ta không nghĩ như vậy là quá đáng."
Liễu Tiên Khai nheo mắt nhìn chằm chằm vào bức ảnh mà Nhiếp Bảo Bảo đặt trước mặt, suy nghĩ hồi lâu không nói gì.
"Giá Thế Đường tự nhận là nội bộ đoàn kết, nhưng thực tế có phải như vậy không?”
Nhiếp Bảo Bảo xé toạc tấm màn che của Giá Thế Đường: "5 năm trước Tu Hoa Tây Môn bị bắn trên biển, nghe nói là do hội Tam Hợp làm, sau đó chuyện này bị cho qua. Nhưng tại sao huynh đệ Ức Khổ và Tư Điền lại phải bàn giao toàn bộ công việc kinh doanh của bọn hắn ở Quản thành?"
"Có lẽ đây không chỉ là một lời xin lỗi."
Nữ nhân nói xong, lặng lẽ nhìn Liễu Tiên Khai, vẻ mặt bình tĩnh đến mức ngay cả Liễu Tiên Khai cũng không thể nhìn thấu.
"Một bức ảnh không đủ."
Sau khi lấy lại cảm xúc, Liễu Tiên Khai nhìn Nhiếp Bảo Bảo nói từng chữ một: "Thứ này không chứng minh được điều gì, ta biết rất rõ con người Trương Siêu. Hắn không có đủ dã tâm can thiệp vào công việc nội bộ của Giá Thế Đường."
"Trương Siêu có một căn nhà ở vị trí đắc địa tại Thâm thành, ngươi có thể điều tra nguồn gốc của căn nhà này."
Nhiếp Bảo Bảo ném điếu thuốc trong tay đi: "Trương Siêu không có dã tâm nhưng lại rất tham lam, như vậy là đủ rồi."
"Lại nói đến một sự thật khác, tham vọng của Tây Thi đại nhân chưa bao giờ là nhỏ, ông chủ Liễu ngươi biết rất rõ điều này."
Nữ nhân đẩy con chip cuối cùng xuống.
"Việc Cẩm Tú tiến vào vòng Quảng Đông là không thể ngăn cản, trong tình hình như vậy ông chủ Tô đã yêu cầu ta nói với ông chủ Liễu một câu."
"Câu gì?"
"Hợp tác thì đôi bên cùng có lợi. Nếu không hợp tác thì sẽ cho Chiêu Quân đại nhân thấy dao của Cẩm Tú có sắc bén không."
Nhiếp Bảo Bảo đang sử dụng toàn bộ sức lực để kiểm soát biểu cảm của mình, biến bản thân trông cực kỳ bình tĩnh!
Người này là Liễu Tiên Khai, Chiêu Quân của Giá Thế Đường!
Là nam nhân mà nàng từng phải kính trọng hạ mình như một con chó!
Càng tức giận thì càng phải bình tĩnh lại. Liễu Tiên Khai dựa vào sự bình tĩnh của mình để ngồi vào vị trí Chiêu Quân trong Giá Thế Đường, tức là sự bình tĩnh đã giúp hắn lãnh đạo phe phái gây dựng thiên hạ của riêng mình trong giới kỹ viện Quảng Đông.
Mặc dù thái độ của Nhiếp Bảo Bảo khiến Liễu Tiên Khai vô cùng tức giận, nhưng hắn vẫn giữ được bình tĩnh để phân tích mọi thứ mình sắp phải đối mặt.
"CMN ngu như lợn."
Liễu Tiên Khai tự lẩm bẩm.
Hắn không hiểu tại sao Bạch Tướng Nhân và Tây Thi lại thiển cận như vậy!
Chẳng lẽ bọn hắn không biết tập đoàn Cẩm Tú khác hoàn toàn những kẻ săn mồi muốn giành miếng bánh trước đây sao?
So với đám kiêu ngạo trước đây, tập đoàn Cẩm Tú hùng mạnh hung hãn hơn rất nhiều.
Đối mặt với thế lực này, cách tốt nhất là tất cả phải đoàn kết hợp lực quyết một trận sống chết với đối phương, khiến con hổ ăn thịt người này phải rút lui.
Nhưng bây giờ thì sao?
Bạch Tướng Nhân liêu mạng tự mình xông lên trước, thậm chí cả Tây Thi và Điêu Thuyền đều không nhận cuộc gọi từ Tây Môn!
"Đều nói Tiểu Hồng Bào đã làm là làm đến cùng."
Liễu Tiên Khai cười nhạt: "Ta nhường công ty quản lý, nhường Lục Tiên Nhi và Chu Mẫn Mẫn - hai người mà chúng ta đã dày công bồi dưỡng trong 5 năm qua, vậy thì chúng ta nhận được thứ gì?”
“Tình hữu nghị."
Thấy thái độ của Liễu Tiên Khai như vậy, Nhiếp Bảo Bảo thở phào nhẹ nhõm.
"Ông chủ Liễu, sau khi ngươi có được tình hữu nghị với Cẩm Tú, chúng ta có thể tiến hành bước hợp tác tiếp theo, chúng ta cùng nhau chia phần của Bạch Tướng Nhân và Tây Thi."
Nữ nhân mỉm cười nói ra kế hoạch khiến Liễu Tiên Khai dựng tóc gáy: "Giới kỹ viện không lớn, hai nhà chia nhau là đủ rồi."
ebookshop.vn