Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2739 - Chương 2741: Khóa Giao Dịch

Chương 2741: Khóa giao dịch Chương 2741: Khóa giao dịchChương 2741: Khóa giao dịch

Chương 2741: Khóa giao dịch

"Ông chủ Trang vượt đường xa ngàn dặm tới tìm ta tất nhiên là có thành ý muốn hợp tác.

Phương Lâm Nhiên không nói tiếp vê chủ đề Giá Thế Đường. Hắn nhìn Tiểu Trang, nói rất nghiêm túc: "Lúc đó ta và Chu Bát hợp tác rất vui vẻ, mà hiện giờ địa bàn và năng lực của ông chủ Trang đều vượt trên hắn, chúng ta có thể hợp tác nhiều hơn."

"Ta đến tìm ông chủ Phương, thứ nhất là bởi vì một người bạn của ta và Giá Thế Đường đã đánh cược."

Trang Tử Cường cũng đi thẳng vào vấn đề: "Tiền cược thì ta đã đưa đến chỗ ông chủ Phương rồi, ta đến áp tràng đồng thời hi vọng vọng ông chủ Phương giúp †a một việc."

"Quan hệ giữa nhóm sói Tây Bắc mang đến tám mươi triệu và ông chủ Trang không tệ nhỉ?"

Phương Lâm Nhiên híp mắt che giấu nỗi kinh ngạc trong lòng, chậm rãi cất lời.

Không ngờ người phía sau là Long Đằng Tứ Hải!

Hèn chỉ sói Tây Bắc trắng trợn đưa những thứ bất minh kia đến ngân hàng tư nhân, không sợ mình và những người khác có mưu đồ gì.

Cách đây không lâu, Giá Thế Đường và người liên lạc của ngân hàng tư nhân Phương Hưng đã gửi tin tới.

Lúc đó tin tức này đã khiến rất nhiều người kinh ngạc.

Mấy con sói Tây Bắc không rõ lai lịch đã cược một trận bóng giá trị hơn trăm triệu với Giá Thế Đường. Ngay cả ngân hàng ngầm vùng duyên hải cũng lần đầu tiên thấy mức cược này. Sói Tây Bắc là sói, nhưng nếu không có lai lịch thì người ta khó tránh khỏi nảy sinh ý xấu. Thậm chí Giá Thế Đường đang trong quá trình trao đổi với Phương Lâm Nhiên, hắn đã biết có mấy tay súng đang trên đường tới, mà Phương Lâm Nhiên cũng ngầm cho phép tình huống này.

Giang hồ quen cá lớn nuốt cá bé, hiển nhiên nếu điều tra rõ lai lịch của đối phương có thể giải quyết, thì Giá Thế Đường và các ngân hàng ngầm luôn tuyên bố giữ gìn quy tắc sẽ không ngại xé bỏ lớp ngụy trang, ngụy tạo ra mấy sự cố ngoài ý muốn.

Nhưng Phương Lâm Nhiên không ngờ người phía sau lại là Long Đằng Tứ Hải ở Thải Vân Chi Naml

Song Phương Lâm Nhiên không chán nản.

Hắn làm tài chính, nắm bắt tin tức cực kỳ nhanh nhạy.

Nghe nói hiện tại tài vụ chỗ Liễu Tiên Khai của Giá Thế Đường xảy ra chút vấn đề, bên Liên thành phải bồi thường khoản tiền kếch xù, mà đất đai giành được ở Thượng Hải lại là cái cái động không đáy nuốt vàng. Hơn nữa, nghe đồn Vương Hi vẫn luôn phụ trách tài vụ bỗng nhiên mất tích một cách ly kỳ. Liễu Tiên Khai thiếu tiền không thua nổi, ngân hàng tư nhân Phương Hưng kiếm tiền dựa vào lãi suất bơm hút tiền, ổn định mới là cơ sở của tất thảy.

Huống chi Phương Lâm Nhiên bản chất không phải là dân giang hồ nên cũng không muốn ra tay. Không ai là kẻ ngu cả, Giá Thế Đường ngươi không thua nổi, muốn rút củi dưới đáy nồi. Nhưng ngân hàng Phương Thịnh ta không có lá gan này.

Cho dù đám sói Tây Bắc kia không có ai chống lưng đi chăng nữa, bọn hắn có thể lấy ra tám mươi triệu mà dễ đắc tội ư?

Có trời mới biết sẽ có bao nhiêu người chết.

Hiện tại kẻ chống lưng cho Long Đằng Tứ Hải đã xuất hiện, trái lại còn là chuyện tốt đối với tất cả mọi người. Giữ được quy tắc và cũng có thể diện, điều quan trọng nhất là nếu có thể hợp tác với tuyến Long Đằng Tứ Hải thì lợi nhuận trong tương lai chắc chắn kinh người. ...

"Cho dù chúng ta thắng cược hay thua cược, trước hết ta có một yêu cầu."

Lời nói tiếp theo của Trang Tử Cường khiến Phương Lâm Nhiên chấn động: "Ta hi vọng ông chủ Phương và tất cả ngân hàng tư nhân vùng duyên hải khóa tài chính của giao dịch lần này. Nếu ngươi giúp ta chuyện này..."

Tiểu Trang từ tốn bưng tách trà trước mặt lên nhấp một ngụm rồi mới nói tiếp: "Vậy thì chúng ta có thể nhặt lên tuyến Chu Bát hồi trước, điều kiện không thay đổi, hơn nữa lượng hàng xuất ra nhiều hơn 30%."

"Đương nhiên còn có một thứ ta sẽ không động vào."

Giọng điệu của Trang Tử Cường vừa nghiêm túc vừa kiên quyết: "Tiền bạc từ hàng trắng không được đi qua tuyến của ta, ta cũng tuyệt đối không hợp tác với những kẻ này."

"Long Đằng muốn khóa giao dịch?"

Nếu Phương Lâm Nhiên không biết tình hình tài chính của Liễu Tiên Khai, có lẽ hắn sẽ không suy nghĩ sâu xa.

Một khi khóa tài chính của Giá Thế Đường, nếu Liễu Tiên Khai thua thì phản ứng dây chuyền sẽ hoàn toàn phá hủy vị kiêu hùng cái giang hồ này.

"Tám mươi triệu chỉ là nước cờ đầu?"

Phương Lâm Nhiên không trả lời ngay, mà hỏi ra nghi vấn của mình.

"Khóa giao dịch tức là kết tử thù với Liễu Tiên Khai của Giá Thế Đường. Ta vẫn luôn nghe nói Liễu Tiên Khai đối đầu với Tiểu Hồng Bào Thiên Nam, xem ra tin tức liên quan đến Trang tổng là thật."

"Không sai."

Trang Tử Cường cười to. "Cẩm tú tiền trình, long đằng tứ hải."

Vẻ mặt của Tiểu Trang cung kính hệt như năm xưa đi theo phía sau Tô Bình Nam: "Từ đầu đến cuối Long Đằng Tứ Hải là của Nam ca."

Nét mặt Phương Lâm Nhiên bình tính như một bức tượng.

Trang Tử Cường không vội, vẫn mỉm cười nhìn đối phương, thậm chí còn thoải mái cầm micro lên hát một bài.

Bầu không khí hơi kỳ lạ.

Lục Châu bưng rượu Tửu Vương vào phòng bao, vừa mới bình tĩnh lại thì cảnh tượng này lại khiến nàng bắt đầu run lên.

“Ra ngoài!

Sau khi Lục Châu run rẩy rót rượu xong, rốt cuộc Phương Lâm Nhiên cũng lên tiếng.

Nữ nhân ngoan ngoãn đi ra ngoài, nén lại ý nghĩ nói giúp cho Đình Đình.

"Khóa giao dịch thì Giá Thế Đường sẽ không để yên."

Phương Lâm Nhiên thở dài: 'Mặc dù ta coi trọng Cẩm Tú các ngươi sẽ thắng, nhưng ngươi cũng biết là dù Liễu Tiên Khai bị ép nóng nảy thì vẫn còn con đường Tây Môn, nếu không thể đánh chết hắn ngay thì ta sẽ rắc rối to."

"Tây Môn?"

Trang Tử Cường đặt micro xuống: "Toàn bộ tiền của hắn đã dồn vào hòn đảo kia rồi. Hơn nữa, ngành làm đẹp chưa chắc không có tử huyệt."

"Nam ca bảo ta chuyển tới ngươi một câu."

Thấy Phương Lâm Nhiên vẫn chưa hạ quyết tâm, Trang Tử Cường đặt xuống con chip cuối cùng: "Cố Tây Quy có thể áp đảo ngươi chỉ vì hắn có con đường đi Cảng thành rửa tiền. Hợp tác với chúng ta, chẳng những ngươi có thể tùy ý thông qua tuyến đường Cảng thành, mà chúng ta còn có thể giúp ngươi lập địa bàn ở Mỹ”
Bình Luận (0)
Comment