Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2740 - Chương 2742:

Chương 2742: Chương 2742:Chương 2742:

"Thật ư?"

Phương Lâm Nhiên kích động ra mặt.

"Nhưng phải đổi điều kiện."

Trang Tử Cường gật đầu: "Phương diện tài chính mọi người phải cùng chơi. Ngoài ra, ba tháng tới Giá Thế Đường không thể lưu thông một đồng nào từ ngân hàng ngầm vùng duyên hải."

"Nếu ngươi đồng ý thì Nam ca bằng lòng gặp ngươi."

Trang Tử Cường nói rất chân thành: "Đối với ông chủ Phương mà nói, đời này ngay cả blind năm mươi đô la Mỹ và cuộc thi đua thuyền Americas Cup cũng không chơi nổi, chẳng phải là sống uổng sao?"

Dưới ánh đèn mờ, sắc mặt Phương Lâm Nhiên u ám.

Thấy vậy, Trang Tử Cường dùng một loạt câu hỏi khiến Phương Lâm Nhiên suýt thì mất khống chế.

Mặc dù lời lẽ sắc bén, nhưng tuyệt đối là lời nói thật.

Hiện tại tham gia một cuộc thi đua thuyền Americas Cup cần tài sản nghiệm chứng là hai trăm triệu đô la Mỹ, hơn nữa chỉ phí mỗi lần tham gia cuộc thi lên tới sáu triệu đô la Mỹ. Trò chơi xa hoa tột độ như vậy quả thật Phương Lâm Nhiên không đủ tư cách bước chân vào ngưỡng cửa.

Còn Texas Holdem?

Cuộc thi Master với blind hai mươi đô la Mỹ, chi phí thắng thua cả đêm đủ khiến Phương Lâm Nhiên hộc máu ba lần.

Phương Lâm Nhiên thẹn quá hóa giận, đồng thời cũng nảy sinh nghỉ vấn về chỗ dựa phía sau Trang Tử Cường. Nếu Trang Tử Cường chỉ là một cường hào ở khu vực sông Mê Kông và Thải Vân Chi Nam, thì hẳn là hắn không thể chạm tới cấp độ này. Không phải hắn coi thường, mà là thời gian Hạ quốc thành lập quá ngắn, hơn nữa người của hai vùng đen và xám chỉ mới hoàn thành tích lũy ban sơ nhất, còn cách cự phú chân chính một khoảng xa.

Huống chỉ tình hình nội bộ và thể chế của Hạ quốc dẫn đến việc đi trên con đường này vĩnh có một nóc nhà vô hình.

Hiện tại tổ chức có thể chơi đến trình độ này chỉ có tổ chức Yamaguchi ở Nhật Bản và các gia tộc Appennini. Ngay cả hội Tam Hợp tung hoành Bắc Mĩ, dùng thủ đoạn hung ác tàn nhẫn khiến thế lực các nơi tránh xa ba thước cũng vì sụp đổ tan rã mà không đủ tiền cược. Tổ chức Yamaguchi chơi xe, mafia chơi thuyền.

Có lẽ các đại ca xã hội tầng đáy cho rằng cách chơi này là mê muội mất ý chí, lãng phí tiên bạc.

Nhưng ở cấp bậc như Phương Lâm Nhiên tất nhiên biết tổ chức có thể dùng thân phận xã hội đen gia nhập hai ngành này, hơn nữa còn đứng vững gót chân chứng tỏ nó đã hoàn toàn vững gót trong thế giới màu trắng, đã sở hữu khối cộng đồng lợi ích liên kết chặt chẽ.

Mà sau khi Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú xuất hiện, tất cả đã thông suốt.

Lúc riêng tư, các ông chủ ngân hàng ngầm đều cho rằng nếu thật sự có nhân vật giang hồ phá vỡ trần nhà kia của Hạ quốc, thì người đó không phải là Lưu nhị ca ở Thẩm thành, cũng không phải là Hán tổng ở tỉnh Xuyên, người có khả năng nhất chỉ có một.

Tô Bình Nam ở Thiên NamlI

Ngân hàng ngầm vùng duyên hải nắm bắt tin tức rất nhanh. Trong mắt bọn hắn, rất nhiều chuyện không phải là bí mật. Nhất là Phương Lâm Nhiên, hắn vẫn luôn chú ý đặc biệt tới cường hào Tô Bình Nam chưa từng gặp một lần.

Rất nhiều manh mối cho Phương Lâm Nhiên thấy Cẩm Tú có thế lực kinh người ở nước ngoài. Bây giờ lời nói mơ hồ của Trang Tử Cường càng khiến hắn khẳng định suy đoán của mình. Phương Lâm Nhiên có thể trở thành nhân tài kiệt xuất trong ngành ngân hàng ngầm tất nhiên không thiếu can đảm.

"Được."

Sau một hồi suy nghĩ rất lâu, Phương Lâm Nhiên bưng ly rượu lên: "Giúp ta hẹn thời gian gặp Tô tổng. Nghe nói Tô tổng rất thích uống rượu, đến lúc đó mọi người cùng nhau nâng ly chúc mừng."

Trang Tử Cường cũng nâng ly.

"Giá Thế Đường có mấy tay súng sắp tới Ôn thành. Xử lý những người này thế nào?”

Phương Lâm Nhiên đã quyết định đặt cược thì sẽ không do dự, trái lại hắn quyết định bày tỏ thành ý của mình: "Những người này là thuộc hạ cốt cán của Tây Môn. Xử lý bọn hắn thì Tây Môn chẳng khác nào bị chém mất một cánh tay. Vệ sĩ của ta có thể chất khá tốt, ngươi có cần ta hỗ trợ không?"

Trang Tử Cường nhìn chằm chằm Phương Lâm Nhiên.

Hắn ngạc nhiên trước sự quả quyết của người này, nhưng vẫn lắc đầu, sau đó nâng ly rượu lên.

"Chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp xử lý. Tuy vệ sĩ của ngươi giỏi võ, nhưng hiếm khi thấy máu, trái lại dễ làm loạn tiết tấu."

Trang Tử Cường cười lớn, khoác vai Phương Lâm Nhiên: "Việc chúng ta phải làm là yên tâm xem hết trận bóng ngày hôm nay, sau đó cùng nhau phát tài."

"Cùng nhau phát tài.'

Chai Tửu Vương có giá hơn ba trăm nghìn bị hai người cạn ly uống sạch.

Phương Lâm Nhiên cười rất vui vẻ.

Hắn hiểu Cẩm Tú, biết sự cường đại của tập đoàn Cẩm Tú, cũng biết việc hợp tác với tập đoàn Cẩm Tú sẽ mang lại cho hắn bao nhiêu lợi nhuận.

Cho nên hắn đặt chip.

Nhưng hắn không hiểu Tô Bình Nam.

Bởi vì đối với Tô Bình Nam mà nói, kiếm tiên không phải chuyện chính. Nam nhân kiệt ngạo khinh thường tất cả mọi người này chỉ muốn khống chết

Cẩm Tú làm việc luôn làm đến cùng!

Đùng đoàng!

Tia sét rạch ngang bầu trời, Ôn thành đổ mưa.

Bên ngoài cửa sổ phòng bao xa hoa lộng lẫy là cơn mưa xối xả, sấm sét đùng đoàng.

Mấy hán tử không có cảm giác tồn tại vẫn luôn đứng sau Trang Tử Cường nãy giờ đột nhiên đứng dậy, nhận lấy tờ giấy viết địa chỉ của mấy tay súng Giá Thế Đường, sau đó đi vào trong mưa với gương mặt vô cảm.

"Lạ thật đấy, Long Đằng làm việc trời thường đổ mưa."

Tiểu Trang mỉm cười nói với mấy nhân viên phục vụ: "Tiếp tục mang rượu lên."...

Khác với Ôn thành mưa to, thời tiết Thiên Đô rất đẹp.

Bầu trời đêm quang đãng và vầng trăng khuyết như lưỡi câu, cộng thêm không khí khói lửa của thành phố về đêm vẽ nên khung cảnh an cư lạc nghiệp. Mấy năm gần đây Thiên Đô phát triển rất mạnh, dẫn đến ban đêm cực kỳ náo nhiệt.

Tô Bình Nam mặc bộ đồ thể thao hết sức bình thường ngồi bên ngoài quán nướng vỉa hè Tôn Ký. Nam nhân im lặng nhìn chiếc tivi màn hình lớn 21 inch, cực kỳ giống những fan bóng đá ngồi bàn khác.

Hiển nhiên ông chủ Tôn Ký rất giỏi buôn bán, chiếc tivi lớn này giúp quán nướng vỉa hè của hắn nhiều khách hơn các quán khác khoảng 30%, lại thêm tay nghê tốt, tóm lại là quán nướng lúc nào cũng tấp nập.
Bình Luận (0)
Comment