Chương 2752:
Chương 2752:Chương 2752:
Nhưng những chuyện phá vỡ quan niệm luôn xảy ra rất nhanh.
Sau khi trả tiền xong xuôi, Chương Vịnh Từ thở phào nhẹ nhõm, định rón rén rời đi thì mấy thanh niên kia xuất hiện.
Vừa xuất hiện, mấy thanh niên kia đã thể hiện cho nữ hài chưa từng trải sự đời thấy thế nào là hung ác thực sự.
Nhìn những cái tát giáng xuống khuôn mặt kẻ trước đó vẫn là kẻ ác trong mắt nữ hài, cả người Chương Vịnh Từ đờ đẫn.
Ban đầu, nàng còn lo lắng cho sự an toàn của mấy thanh niên này.
Dù sao so với vẻ ngoài đáng sợ của Lai ca và mấy đàn em của hắn, mấy thanh niên này trông nhã nhặn hơn nhiều.
Nhưng giây tiếp theo, Lai ca đứng đầu danh sách kẻ ác trong lòng Chương Vịnh Từ lại không phản công, ngược lại còn nở nụ cười nịnh nọt trên mặt.
"Tiểu Khổng ca, có chuyện gì vậy? Có phải có hiểu lầm gì không?"
Thậm chí Lai ca còn không có can đảm né tránh cái tát, mặc cho đối phương tát mạnh vào má mình.
Mũi gãy, khóe miệng cũng rách.
Máu đỏ sẫm từng giọt rơi xuống sàn nhà hơi bẩn, trong không gian yên tĩnh của sòng bạc nghe rất rõ.
Tất cả con bạc đói khát đang đánh bài cũng nơm nớp lo sợ nhìn những gì đang diễn ra trước mặt, không ai cố gắng rời đi hay gọi điện báo cảnh sát.
Lai ca đúng là tay anh chị khét tiếng ở quận Vũ Hoa, nhưng thanh niên đến đây mới là tay anh chị lớn nhất và hung hãn nhất quận Vũ Hoa trong những năm gần đây. Tiểu Khổng ca quận Vũ Hoal
Nghe nói nhân vật này còn từng ăn cơm với Tiểu Hồng Bào!
Đối mặt với sự nghi ngờ của Lai ca, Tiểu Khổng chỉ cười lạnh tiếp tục tát.
"Chát!"
"Giết người thì cũng phải giết cho đàng hoàng, Tiểu Khổng ngươi có phải hơi quá rồi không!"
Đến khi Tiểu Khổng tát tới cái thứ mười ba, Lai ca cuối cùng cũng không chịu được nữa mà đứng dậy.
Lúc này nửa khuôn mặt của Lai ca đã sưng vù không ra hình người, thậm chí tai trái cũng bị đánh rách, máu chảy đầm đìa trông vô cùng khủng khiếp.
"Mấy hôm trước kiếm được mấy đồng bạc lẻ, giờ có gan đối đầu với ta à?"
Nhìn phản ứng của Lai ca, Tiểu Khổng chậc chậc mấy tiếng, trong mắt lóe lên vẻ điên cuông khát máu.
Lai ca vừa mới đứng thẳng người dậy lập tức cúi gằm xuống dưới ánh mắt sắc bén của Tiểu Khổng.
Giang hồ càng già lá gan càng nhỏ.
Lai ca vẫn không có sự hung hãn liều mạng.
"Khổng ca, Khổng đại gial"
"Muốn giết muốn mổ thì cũng phải cho một lý do chứ?"
Lai ca ôm chặt lấy tay phải của Tiểu Khổng, bây giờ cả tai hắn đều ù ù, tầm nhìn cũng mơ hồ, thực sự đã bị đánh mất hết cả dũng khí.
"Râm!"
Tiểu Khổng giơ chân đá Lai ca ngã lăn ra, Chương Vịnh Từ tận mắt nhìn thấy phần eo của hắn đập mạnh vào cạnh bàn bát tiên. "“UI....
Tất cả những người chứng kiến đều rùng mình hít một hơi lạnh.
"Tất cả những ai chơi bài đều cút hết, còn những ai chơi cá độ ở đây thì ở lại hết cho tat"
Tiểu Khổng gầm lên một tiếng rồi lười biếng đi đến trước mặt Lai ca, lúc này hắn vẫn đang lăn lộn vì đau.
Tiểu Khổng từ từ ngồi xuống.
"Ngươi làm nhà cái ở Thiên Đô từ lúc nào thế?"
"Ngươi có biết ngươi đã phá vỡ quy tắc của Thiên Đô chúng ta không? Ngươi nói rõ ràng để ta về báo cáo với Hồ Điệp ca."
Tiểu Khổng võ vào gò má tái nhợt của Lai ca.
"Đánh ngươi là vì có quen biết. Đổi lại là người khác, bây giờ ta đã bẻ gãy chân của hắn rồi."
Lúc hai chữ cá độ được thốt ra, sắc mặt Lai ca trắng bệch.
Hắn là một tay anh chị lão luyện, đương nhiên biết nếu không báo cho Cẩm Tú thì hậu quả sẽ ra sao.
Nhưng ngay từ đầu Lai ca lòng có cố ky đã rất cẩn thận phát triển việc làm ăn của mình, thậm chí hắn còn bắt đầu từ những sinh viên đại học và một số con bạc nhỏ.
Theo quan điểm của Lai ca, những người này không liên quan nhiều đến giang hồ, chỉ cần bản thân đủ cẩn thận thì có thể từ từ làm lớn.
Đến lúc đó, bản thân nắm trong tay tất cả các kênh, trốn khỏi Thiên Đô rồi điều khiển người làm việc cá độ cho mình từ xa là được.
Lùi một vạn bước mà nói, cho dù Tiểu Hồng Bào có đến chia phần đi chăng nữa, bản thân đã phát triển lâu như vậy, ít nhất cũng phải để lại cho mình vài đường chứ?
Nhưng nhìn từ tốc độ Tiểu Khổng tìm ra hang ổ, rõ ràng Đại Trùng của Thiên Đô còn nhanh nhạy tin tức hơn cả phán đoán của Lai ca.
Còn Lai ca thì chết cũng không ngờ được kẻ bán đứng mình chính là cặp sinh viên vừa nãy còn sợ sệt, hiện giờ mặt mày tái mét đứng ở góc phòng.
Đám con bạc có không ít kẻ bỏ đi cũng có không ít người ở lại.
Xem ra trò cá độ này dưới sự phát triển của Lai ca đã dần dần có một mạng lưới không nhỏ.
Chương Vịnh Từ và Chu Tuấn Đào vốn định trà trộn trong đám con bạc rời đi, nhưng vừa định bước ra khỏi cửa thì một câu nói khác của Tiểu Khổng khiến bọn hắn khựng lại.
"Nếu ai chơi mà không ở lại, ta lấy được thông tin của các ngươi từ Lai ca thì đừng trách ta không khách sáo."
Câu nói này vừa thốt ra, không ít con bạc và cặp Chương Vịnh Từ đều dừng bước.
"Đừng sợ."
Tiểu Khổng kéo một chiếc ghế ngồi xuống.
"Giữ các người lại, ta chỉ muốn làm rõ xem cái sòng bạc của Lai ca chơi như thế nào thôi."
Nói rồi Tiểu Khổng đá vào chân Lai ca, lúc này mặt Lai ca mặt đã tái mét nhưng vẫn không nói gì.
"Nói đi."
"Đường dây là một người bạn tù chơi cá độ ở ven biển."
Ngay cả Tiểu Khổng cũng không ngờ những gì Lai ca khai đêm nay lại có thể gây ra cuộc va chạm đầu tiên giữa tập đoàn Cẩm Tú và tập đoàn Kim Sa trong tương lai không xa.