Chương 2775
Chương 2775Chương 2775
Sau khi cúp điện thoại, A Vĩnh vác hành lý đi thẳng đến bến tàu ở Trung Hoàn.
Tin tức là thật hết, có nghĩa là Sài Thiên Vĩnh đã bán đứng mọi người. Vì sao hắn lại nói vậy?
Mục đích chỉ có một.
Di dời sự chú ý, kéo dài thời gian!
Chuyện hắn và A Đường là anh em họ rất bí mật, hơn nữa thường ngày hai bên không qua lại nhiều để tránh hiềm nghị, vì vậy nhất thời chắc hẳn sẽ không có ai liên tưởng đến mình.
Sống chết mặc bay tiền thầy bỏ túi.
Giờ chỉ cần di dời sự chú ý của Hòa Ký sang người khác, còn mười phút nữa tàu đi Hà Lan sẽ đậu ở bến tàu, đến lúc đó những kẻ bị Sài Thiên Vĩnh bán đứng sẽ có kết cục ra sao?
Thỏ khôn có ba hang.
Sài Thiên Vĩnh vẫn luôn dự cảm sẽ có một ngày như vậy, cho nên từ lâu hắn đã gửi toàn bộ tiên của mình vào tài khoản nước ngoài, lượng tiên mặt duy nhất đang được hắn vác trên người. A Vĩnh không cho rằng dựa vào vào bản lĩnh của mình, mình không thể phát triển ở nơi khác.
Sau khi A Vĩnh ngồi trong một góc ở bến tàu hút hết hai điếu thuốc, rốt cuộc cũng nhìn thấy ánh sáng đèn pin lóe lên ba lần trong bóng tối.
"Hòa Ký thì sao, cảnh sát thì sao chứ!"
Sau khi lấy đèn pin trong hành lý ra đáp lại đối phương, Sài Thiên Vĩnh ngoảnh đầu nhìn ánh đèn trong các tòa nhà cao tầng của Cảng thành, khóe môi nở nụ cười đắc ý.... "Đoán xem người gọi điện là ai?"
Trong chiếc xe Mercedes lao nhanh như bay, Hung Nhân Kiệt vẫn luôn lắng nghe hai người nói chuyện bỗng nhìn sang Phong Thủy Thái vừa đặt điện thoại xuống.
"Không biết, nhưng tin tức chắc là thật."
Phong Thủy Thái đáp: "Ta sẽ cho người đi tìm ba tay súng kia. Tên này số đỏ thật, ngày mai hắn đến lấy tiền, ta muốn xem ai may mắn như vậy."
"Không đúng, có vấn đề."
Hung Nhân Kiệt híp mắt, chậm rãi cất lời: "Chúng ta chưa từng công bố kẻ hành động là ba tay súng, vì sao hắn lại biết?"
Bên trong xe lập tức yên tĩnh.
"Hiện tại, dựa theo tin tức mà người của chúng ta nhận được thì có thể xác định ngoại trừ mấy đương sự A Đường ra, không có ai biết cụ thể ông chủ Phương đã gặp phải chuyện gì, chứ đừng nói chi đến vấn đề có mấy người ra tay, dùng vũ khí gì.
Hung Nhân Kiệt tiếp tục nói: 'Hộp đêm Đế Hào có tổng cộng mười chín người tính cả bảo vệ đã tiến vào phòng VIP kia. Hiện tại chỉ có một người không thấy đâu."
"Sài Thiên Vĩnh, ở Đế Hào thường ngày người này vô cùng lặng lẽ, gân như không có bạn bè. Hơn nữa, sau khi sự việc xảy ra, không có ai nhìn thấy hắn. Chúng ta đã cho người tới mấy nơi giải trí mà hắn thường đi nhưng cũng không tìm thấy hắn."
"Máy nhắn tin của hắn vẫn chưa hồi âm, điện thoại cũng tắt máy."
Hùng mặt sẹo ngôi ở vị trí phụ lái, nghiêm túc báo cáo tình hình vê Sài Thiên Vĩnh. Hiện tại hắn là một trong những trợ thủ đắc lực của Lữ Tư Kiệt.
"Chúng ta đã điều tra được ông chủ Phương và nhóm vệ sĩ bị bỏ thuốc, mà đám Ba Bế dù bị đánh chết cũng không thừa nhận mình làm, vậy thì Sài Thiên Vĩnh có vấn đề."
"Thân phận của hắn là nhân viên phục vụ trong phòng VỊP kim cương, rất dễ tiếp xúc với rượu, điểm này rất đáng nghi."
"Kiệt ca, ý ngươi là người gọi điện chính là Sài Thiên Vĩnh? Vậy mục đích của hắn là gì?"
Phong Thủy Thái hỏi.
"Hắn quá coi thường Hòa Ký chúng ta, tên này gọi điện vì muốn di dời sự chú ý."
Hung Nhân Kiệt cười gẳn: "Nói cách khác, hắn muốn chạy! Hắn muốn dẫn dụ lực lượng của chúng ta đến hai chỗ kial"
"Giờ này mà thông qua hải quan và ngồi máy bay thì hắn không kịp, cho nên tên này nhất định sẽ lựa chọn đường biển để cấp tốc rời khỏi Cảng thành. Lập tức thông báo, tối nay tàu thuyền của mọi người nghỉ ngơi cho lão tử, nhất là kẻ rời Cảng thành một mình, nửa tiếng sau phải đưa tất cả bọn hắn đến trước mặt taI"
Hung Nhân Kiệt nở nụ cười vô cùng dữ tợn.
"Ta muốn nói cho hắn biết thế nào là nội tình của Hòa Ký."...
Thuyền đã chạy ra khỏi bến.
Sau khi ném một xấp tiền dày cho thuỷ thủ có làn da ngăm đen, Sài Thiên Vĩnh không đi vào trong khoang thuyền nghỉ ngơi, mà đứng trên mạn thuyền nhìn thành phố dần xa.
Cảng thành trong đêm rất đẹp.
Dưới ánh trăng, ánh đèn rực rỡ và các tòa nhà cao tầng trông vô cùng yên tĩnh. Thậm chí hắn có thể nhìn thấy tòa cao ốc mà mình từng sống lúc trước, khung cảnh này ít nhiều gì cũng khiến hắn hơi xúc động.
"Nhìn ngắm thêm đi. Ta đã chạy thuyền một đời, cũng đã tiễn rất nhiều người đi.
Xà Đầu ngậm điếu thuốc lá, đi tới bên cạnh Sài Thiên Vĩnh: "Nhưng không mấy ai có thể trở về."
"Rất đẹp, trước đây không cảm nhận được."
Sài Thiên Vĩnh gật đầu. Hắn cũng châm một điếu thuốc lá, sau đó nói như thề thốt: "Người khác không thể trở về, chưa chắc ta không thể trở về."
"Ta cần nghỉ ngơi một đêm, không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta."
Nói xong A Vĩnh xoay người đi vào khoang thuyên.
Bộp!
Khoảnh khắc hắn quay đi, người lái thuyền vung cờ lê đập mạnh vào gáy hắn.
Sài Thiên Vĩnh không hề có sự phòng bị, khẽ rên một tiếng, cơ thể mềm oặt ngã xuống đất.
"Đừng trách ta làm trái quy tắc. Tối nay Hòa Ký yêu cầu tất cả khách đi một mình ở lại, là ngươi xui xẻo."
Xà Đầu nhìn nam nhân ngã dưới đất, hung hăng nhổ nước bọt, sau đó lục lọi hành lý mà Sài Thiên Vĩnh vác theo, đồng thời hét lên gọi thủy thủ ở bên dưới: "Mang dây đến đây, tên này mang súng!"...
Có một số người giả vờ hèn nhát quá lâu, cuối cùng thật sự biến thành một kẻ hèn nhát. Mà có một số người được kẻ khác thổi phồng lại thật sự cho rằng mình là một con rồng.
Nhắc đến Nhạc tỷ ở Du Ma Địa, gần như tất cả du côn khu vực này đều biết.
Thậm chí có không ít thanh niên đều cống hiến lần đầu tiên của mình ở ổ mại dâm của Nhạc tỷ, dù sao gái làng chơi ở đó cũng có giá rẻ nhất, mà chất lượng không tệ.
Ổ mại dâm của Nhạc tỷ là nơi duy nhất ở Cảng thành không bị băng đảng thu phí bảo kê.
Không phải nữ nhân gần năm mươi tuổi này có thể diện lớn cỡ nào, mà bởi vì nàng từng là nữ nhân của Phủ Đầu Tuấn, thậm chí còn ngồi tù mười ba năm vì Phủ Đầu Tuấn.