Lên trời không có đường, xuống đất không có cửa.
Đây là cảm nhận của ngọc nữ chưởng môn Cảng thành Nhậm Tuệ Mẫn khi đứng trên con tàu Romantic vào giây phút này.
Nếu xảy ra chuyện thì thì Nhậm Tuệ Mẫn thề rằng sau khi trở về, mình nhất định phải tự tay giết chết người đại diện đã lừa mình.
Nhất định sẽ! Trên gương mặt xinh đẹp của Nhậm Tuệ Mẫn tràn đầy kiên quyết.
...
Trận chiến lần này của Tô Bình Nam khiến ông chủ Ngưu mấy lần xúc động muốn khóc.
Tô Bình Nam đích thân ra tay, có ba nam nhân trên cổ thêu rồng ba móng vuốt đi tới, những nam nhân mặc vest có hai móng vuốt đứng trên boong tàu thần thần bí bí.
"Nhị ca, không cần nói nữa, ba mỏ đồng lớn nhất ở Tấn Châu ta giúp người lấy một cái."
Ông chủ Ngưu lần này thực sự rất xúc động, hắn nói chuyện mà đôi mắt đỏ hoe.
Hắn nói muốn lấy một cái lại đây, cũng không phải trực tiếp tặng là được đâu, mà địa đầu xà là hắn đây đã huy động tất cả các mối quan hệ, không tiếc chi phí để đả thông các tuyến, cuối cùng tập đoàn Cẩm Tú thoải mái tiến vào thu hoạch là được.
Trình độ kinh doanh của ông chủ Ngưu vẫn được xem là khá tốt.
Sau khi tập đoàn Cẩm Tú của Tô Bình Nam hợp nhất bốn nhà máy sản xuất ổ cắm của Lưu Vĩ Dân, doanh nghiệp này nhanh chóng mở cửa thị trường ở hạ lưu sông Trường Giang, lợi nhuận thu được rất khách quan. Nếu không phải vì lực lượng sản xuất ở các mỏ đồng của bản thân làm hạn chế năng lực sản xuất thì tập đoàn Cẩm Tú có thể khai thác một thị trường lớn hơn nữa.
Vậy nên ông chủ Ngưu dự định sẽ làm việc chăm chỉ cả đời, nếu không thì không biết làm cách nào để báo đáp ân tình của người ta.
Tô Bình Nam lắc đầu: "Vấn đề này tự ta có tính toán. Ngươi giúp ta giành được một quặng mỏ, xem như ta nợ ngươi một ân huệ."
Tô Bình Nam kiêu ngạo cỡ nào, mục đích chính của việc phô trương lớn là tiếp cận vị công tử của tập đoàn Hợp Sinh, chuyện của ông chủ Ngưu cũng chỉ là thuận tay mà làm, làm sao có thể không công mà hưởng lộc.
Tô Bình Nam thiết huyết kiêu ngạo là thế sao có thể vì trận tranh giành của hai phú hào mà xuất động binh mã lớn như vậy chứ.
Lần này tới là vì một ý tưởng loáng thoáng trong lòng hắn, một ý tưởng vô cùng cuồng vọng.
Về phần Nobel, Tô Bình Nam có ký ức về hắn ở một thời không khác.
Một tài phiệt nước ngoài có thể khiến kẻ phiêu bạc đẫm máu Tô Bình Nam vẫn nhớ như in, có thể thấy vị đại thiếu gia này đặc biệt như thế nào.
Năm 2004, cuối cùng gia tộc Harro cũng có một cậu bé mang họ Harro được sinh ra.
Các thành viên trong gia đình mừng rỡ vô cùng, bèn tổ chức một bữa tiệc lớn trên hòn đảo tư nhân của bọn hắn, trận sóng thần nổi tiếng thế giới kia cũng không hẹn mà ập tới.
Kết quả là Nobel - kẻ bởi vì ăn chơi trác táng không trở về đúng giờ đã trở thành người sống sót duy nhất của gia tộc.
Vì vậy, anh chàng may mắn chỉ biết đến tiệc tùng và phụ nữ này buộc phải thừa kế gia tộc, hắn đã nắm quyền kiểm soát tập đoàn Hợp Sinh một cách dễ dàng như vậy.
Nếu chỉ như vậy, đương nhiên Tô Bình Nam sẽ không có ấn tượng gì.
Bởi vì những gì tiếp theo xảy ra bên cạnh Nobel là không thể tưởng tượng được. Sau khi tiếp nhận thừa kế, hắn đã có một động thái gây chấn động thế giới và bắt đầu bán tháo tài sản của Hợp Sinh, tất cả số tiền hắn có được đều được quyên góp miễn phí cho một tổ chức khét tiếng ở Indonesia, thậm chí bản thân hắn cũng từ bỏ mọi thứ, mỹ nữ, thời trang và những bữa tiệc mà hắn đã từng say mê, rồi dấn thân vào tổ chức.
Lý do cụ thể cho điều này luôn là một bí ẩn, Nobel đã được một phóng viên hỏi ra sự thật khi hắn là người phát ngôn đối ngoại của tổ chức.
Không ngờ ý do lại là hắn sùng bái điên cuồng người lãnh đạo của tổ chức và cảm giác an toàn không gì sánh được mà tổ chức mang lại cho hắn.
Về phần quen biết với tổ chức này lại càng kỳ lạ hơn, thật ra là do có lần tổ chức này bắt cóc hắn.
Nhiều chuyên gia và học giả đã tiến hành phân tích tính cách của Nobel, cho ra kết luận rằng hội chứng Stockholm điển hình cùng với tính cách phục tùng chính là nguyên nhân.
Tô Bình Nam vẫn còn nhớ khi đó hắn đang làm thuê bên ngoài cho một lão đại đi thuyền. Lần đó đối tượng đi giao tiếp chính là tổ chức này.
Vị nhân vật giang hồ kia quanh năm sắc mặt lạnh như băng, không nói không cười vẫn còn in đậm trong tâm trí Tô Bình Nam khi hắn kể về vụ việc của Nobel.
Có thể nói Nobel ở trong gia tộc hô gió được gió hô mưa được mưa nên không phải lo lắng điều gì, gặp chuyện không may sẽ có gia tộc đại thụ che mưa chắn gió cho hắn.
Về phần hắn hay lấy danh hiệu tổng tài Hợp Sinh ở Cảng thành ra rêu rao chẳng qua cũng chỉ là thủ đoạn cua gái của hắn mà thôi. Hợp Sinh ở Cảng thành trên danh thiếp cũng chỉ là chi nhánh công ty nhỏ mà gia tộc ngầm thừa nhận trước sức ép càn quấy của hắn mà thôi.
Trong gia tộc, ông nội hắn càng lớn tuổi càng dẻo dai, mấy người chú cùng ba hắn đều là người tài giỏi, năm đó không cần vội vàng huấn luyện hắn trở thành một người kế thừa đủ tiêu chuẩn, càng xem Nobel hắn là một con lợn giống hơn.
Rồi một đêm nọ, cây đại thụ che mưa chắn gió đổ ập xuống. Trăm công nghìn việc và vô số thử thách khó khăn đã đánh gục nam nhân chỉ biết tán gái, khiến cho nhân cách tiềm ẩn bùng nổ, cuối cùng đã dấn thân vào con đường này.