Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 356 - Chương 356: Lý Kiến Lệ Chết

Chương 356: Lý Kiến Lệ chết Chương 356: Lý Kiến Lệ chết

Thế giới này muôn màu muôn vẻ, mỗi người có cuộc sống riêng.

Dương Thiên Lý đã quen cảnh màn trời chiếu đất ở núi Thải Hồng cùng với Hạ Trúc, quen trèo đèo lội suối với một nhóm thanh niên kiên trì với lý tưởng của mình, cũng quen với bầu không khí không còn người trước kẻ sau vây quanh, không còn cơm ngon áo đẹp.

Cho tới hôm nay hắn nhìn thấy dòng chữ quảng cáo trên bức tường.

Nam nhân vĩnh viễn đứng thẳng lưng như cây giáo kia bỗng hiện ra trong đầu Dương Thiên Lý.

Dương Thiên Lý lắc đầu mỉm cười. Sức khỏe của Hạ Trúc không tốt, lại bắt đầu tiêu chảy, hắn phải mau chóng mua thuốc giảm đau về.

Người trẻ tuổi tay xách nách mang nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của lão Doãn.

Lão Doãn nhìn dòng quảng cáo với vẻ nghi ngờ, nghĩ nát óc cũng không hiểu nó có gì cảm động mà lúc chàng trai kia vào quán, hốc mắt hơi ửng đỏ.

Nếu muốn mưu sát một người thì khó khăn cỡ nào?

Đáp án của Lưu Lập Quả là cực kỳ khó. Bởi vì đối tượng hắn muốn mưu sát là Tô Bình Nam bá vương Thiên Nam, có vô số thuộc hạ.

Nhưng hắn vẫn quyết định phải động thủ, hơn nữa hắn chọn cách không mong muốn nhất, đó là ngọc nát đá tan.

Không phải hắn không nhẫn nhịn được nữa, mà là do hắn đã xảy ra chuyện. Hắn chưa yêu đương được mấy lần, cho nên hắn không biết một nữ nhân rơi vào bể tình sẽ điên cuồng đến mức nào.

Lý Kiến Lệ đã làm việc cho tập đoàn Cẩm Tú mấy năm, bình thường nàng không nói nhiều, cũng ít qua lại với người trong văn phòng. Thường ngày năng lực làm việc của nàng rất mạnh, rất được Trương Lệ Hoa tin tưởng.

Ở Thiên Đô, tiền lương của tập đoàn Cẩm Tú cao có tiếng, mỗi tháng Lý Kiến Lệ thể kiếm được một nghìn năm trăm đến hai nghìn tệ. Vì vậy, không phải là không có nhân viên trong tập đoàn Cẩm Tú có thu nhập tương đương theo đuổi nàng, nhưng đều thất bại. Dần dà mọi người đều cho rằng nữ hài này rất kén chọn, nhưng lại không biết rằng nàng đã có dự định kết hôn.

Đối tượng kết hôn nàng lựa chọn chính là Lưu Lập Quả.

Thời gian hai người quen biết không lâu, nhưng tình cảm phát triển cực nhanh.

Khi một nam nhân tiếp cận một nữ nhân với mục đích khác, hắn nhất định sẽ biểu hiện vô cùng hoàn mỹ, ngươi nói gì hắn nghe nấy.

Sau khi Lý Kiến Lệ dốc lòng bồi đắp cho tình yêu này, nàng phát hiện Lưu Lập Quả có một số vấn đề.

Thứ nhất là hai người quen nhau lâu như vậy, hình như đằng trai chưa từng có ý muốn kết hôn.

Thứ hai là đằng trai rất ít khi đề cập tới mấy chuyện mình đang ở đâu, gia đình làm nghề gì, có vẻ rất thần bí.

Bởi vì hai người quen nhau ở quán bar, cho nên Lý Kiến Lệ bắt đầu nghi ngờ liệu có phải Lưu Lập Quả chỉ trêu đùa mình hay không. Thậm chí nàng còn hoài nghi nam nhân này đã kết hôn.

Vì thế nàng theo dõi Lưu Lập Quả.

Khi Lưu Lập Quả mở cửa phòng ra và trông thấy Lý Kiến Lệ, trên gương mặt hắn lộ rõ vẻ hoảng hốt kỳ dị.

Lý Kiến Lệ càng nghi ngờ hơn.

Hai người cãi nhau trước cửa. Lưu Lập Quả rất sợ gây ra nghi ngờ không đáng có nên đành phải cho Lý Kiến Lệ vào phòng.

Lý Kiến Lệ trông thấy kíp nổ và thuốc nổ chất đồng trong phòng, sắc mặt lập tức tái mét, quay đầu xoay người rời đi.

Lưu Lập Quả không nghĩ ngợi nhiều, khẽ gầm lên rồi lao tới. Nếu thả nữ hài này đi thì có khả năng mọi chuyện sẽ bại lộ. Một khi Tô Bình Nam phát hiện, đối phương sẽ bóp chết chết mình như bóp chết một con kiến. Do đó, hắn không thể mạo hiểm như vậy.

Mười mấy phút sau, tiếng gầm khẽ của nam nhân và tiếng hét chói tai của nữ nhân đều biến mất, tay Lưu Lập Quả rời khỏi cần cổ trắng nõn của nữ nhân.

Lý Kiến Lệ đã chết, chết trong tay nam nhân nàng từng mơ ước kết hôn.

Lưu Lập Quả dùng đôi bàn tay vẫn còn run rẩy vuốt đôi mắt trợn trừng của nữ nhân, cả người xụi lơ trên mặt đất. Sau khi hút bảy tám điếu thuốc lá, tay Lưu Lập Quả mới hết run, nét mặt cũng bình tĩnh trở lại.

Hắn biết mình xong đời rồi, không còn đường quay trở lại nữa.

Bây giờ hắn chỉ có hai sự lựa chọn.

Một là lập tức bỏ trốn, tìm một nơi không ai biết hắn sống qua ngày. Nếu may mắn thì hắn sẽ sống nốt quãng đời còn lại trong lo lắng thấp thỏm.

Hai là nghĩ cách kéo theo Tô Bình Nam cùng lên đường trước khi bị bắt.

Vẻ mặt Lưu Lập Quả thay đổi, ánh mắt dần biến thành nham hiểm: "Cho dù xuống địa ngục, ta cũng nhất định phải kéo ngươi cùng xuống địa ngục."

Trong cơn điên cuồng, câu nói Lý Kiến Lệ vô tình thốt ra sáng nay bỗng vang lên trong đầu hắn: "Chắc là hôm nay mình sẽ bận lắm đây, có vài số liệu cần gấp. Sáng mai Tô tổng đến sân bay đón người, mình phải báo trước."

Lưu Lập Quả bật cười, hắn cho rằng tất cả là ý trời.

Ông trời dùng cái chết của Lý Kiến Lệ để nói với hắn rằng ngày mai là ngày cuối cùng Tô Bình Nam tồn tại trên thế gian.

Hi vọng sẽ là một ngày đẹp trời.

Lưu Lập Quả cười không thành tiếng, giống như một con thú hoang cùng đường bí lối.

Tô Bình Nam nhíu mày, Trương Lệ Hoa cũng cau có.

Lý Kiến Lệ luôn đúng giờ và có năng lực làm việc rất mạnh. Hôm nay là ngày đầu tiên nàng không đi làm, hơn nữa nàng không hề báo trước.

"Tô tổng, ta sẽ sai người làm bản báo cáo kia ngay lập tức, chắc chắn có thể hoàn thành trước mười hai giờ."

Trương Lệ Hoa lên tiếng. Nàng đã gọi cho Lý Kiến Lệ ba cuộc điện thoại, nhưng đối phương vẫn chưa gọi lại.

"Được, tra rõ đi. Nếu không phải chuyện bất khả kháng thì cho nàng cuốn gói."

Tô Bình Nam nhận áo vest Đỗ Cửu đưa cho, vừa mặc vừa nói.

"Vâng."

Trương Lệ Hoa gật đầu không chút do dự, đồng thời thở dài. Nàng rất xem trọng tiểu cô nương kia, nhưng quy định của Cẩm Tú rất nghiêm ngặt, e là không thể giữ người lại nữa.

Người Tô Bình Nam muốn đón là Mạnh Tịnh Tuyết.

Mạnh Tịnh Tuyết vẫn luôn tiếp cận Tô Bình Nam dựa theo kế hoạch của mình.

Cứ cách ba bốn ngày nàng lại gọi điện điện thoại, lâu lâu sẽ gặp mặt ăn cơm, củng cố tình cảm với Tô Bình Nam một cách lặng lẽ.

Mạnh Tịnh Tuyết thích khiêm tốn, không thích phô trương. Vì vậy Tô Bình Nam chỉ dẫn theo một mình Đỗ Cửu đến sân bay đón người.

Bình Luận (0)
Comment