Cẩm Tú rất cần tiền.
Mặc dù Cẩm Tú đã phát triển trở thành một tập đoàn đa ngành, nhưng vẫn cách ước mộng của Tô Bình Nam quá xa. Cẩm Tú cần khai phá một lĩnh vực lợi nhuận mới.
Tô Bình Nam trọng sinh trở về, biết ngành nghề kiếm lãi kếch xù nhất trong hai mươi năm tới không sánh gì bằng bất động sản và internet.
Bất động sản.
Cưỡi ngựa nhận đất thì Cẩm Tú vẫn đang tiến hành, không có trở ngại lớn. Nhưng muốn nghênh đón thời kỳ thu hoạch hoàng kim chân chính thì Cẩm Tú vẫn phải chờ, chờ ngành bất động sản Hạ quốc phất dậy hoàn toàn. Hiện tại chuỗi khách sạn Cẩm Tú Như Gia đã vững vàng mở rộng khắp sáu tỉnh mười chín thành phố, kế hoạch quảng trường Cẩm Tú cũng đang tiến triển từng bước. Hà Minh Kiên bận như con quay, Cẩm Tú lại phải tuyển dụng nhân sự lần nữa.
Internet.
Đây là lĩnh vực Tô Bình Nam nhất định phải đặt chân. Nhưng xét từ phương diện nào đó, vốn hiểu biết của Tô Bình Nam về lĩnh vực internet ít đến đáng thương.
Ngươi không thể trông cậy vào một Tô Bình Nam liếm máu trên lưỡi đao ở thời không kia biết được Yahoo và Soho có gì khác nhau, biết được trước Taobao hot như mặt trời ban trưa còn có 8848 đúng không?
Nếu bảo Tô Bình Nam nhớ lại mấy ông trùm chạy tàu vùng duyên hải là ai, có lẽ hắn sẽ thuộc nằm lòng. Nhưng ngươi muốn hỏi lịch sử phát triển của internet...
Hắn chỉ biết mấy người thành công nhất trong tương lai mà thôi.
Tencent, Taobao, Baidu, JD.
Tô Bình Nam không quan tâm.
Hắn biết muốn chen chân vào ngành internet Hạ quốc, có kiến thức chuyên nghiệp hay không không quan trọng, yếu tố quan trọng là tài nguyên - tài nguyên khiến người ta cam tâm tình nguyện nhận đầu tư của ngươi.
Đừng cho rằng các ông trùm internet rất đỉnh, người nổi bật đứng trên sân khấu vĩnh viễn chỉ là diễn viên. Các tập đoàn tài chính nắm giữ những xí nghiệp này chỉ lặng lẽ ngồi dưới sân khấu vỗ tay, đồng thời tìm kiếm minh tinh tiếp theo có khả năng lên sân khấu. Đối tượng Tô Bình Nam phải làm là người vỗ tay dưới sân khấu kia.
Không am hiểu cũng chẳng sao, chuyện chuyên nghiệp cứ giao cho người chuyên nghiệp xử lý, Cẩm Tú chỉ cần đưa ra điều kiện khiến người ta không thể từ chối.
Về các công ty hưng thịnh ở kiếp trước mà Tô Bình Nam biết, e là hiện tại những người sáng lập nổi tiếng như cồn kia vẫn chưa có ý tưởng cụ thể chứ đừng nói chi đến thành lập.
Hôm nay một cuộc điện thoại từ Ninh Khả khiến Tô Bình Nam chú ý tới Tinh Điều quốc ở bên kia bờ đại dương.
Mục tiêu của hắn là Yahoo, đây là công ty mở ra thời đại internet.
Hiện giờ Tô Bình Nam vẫn chưa biết đối thủ mình sắp phải đối mặt.
Tập đoàn tài chính Wall Street.
Trong điện thoại, Ninh Khả hờ hững nói cho Tô Bình Nam tin tức về Yahoo xong liền cúp máy.
Ninh Khả tỏ thái độ như thế bởi vì nàng còn đang tức giận, giận mình và cũng giận cả Tô Bình Nam.
Nguyên nhân tức giận là do cuộc điện thoại ban đầu.
Sau khi thu xếp ổn thỏa mọi chuyện ở Tinh Điều quốc và báo bình an cho gia đình, Ninh Khả gọi điện cho Tô Bình Nam đầu tiên.
Lúc gọi điện thoại, sắc mặt nữ hài hây hây, kết hợp với khí chất như lan quả là xinh đẹp tuyệt trần.
Điều đáng tiếc duy nhất là xung quanh chỉ có một lão đầu nhặt ve chai, uổng phí phong cảnh hiếm có khó tìm này.
Cuộc gọi được kết nối, từ đầu đến cuối tên đại ác nhân kia chỉ nhờ nàng giúp hắn chú ý tới công ty internet gì đó, hoàn toàn không quan tâm hỏi han nàng.
Nữ hài giận bay màu.
Ninh Khả cảm thấy mình đã chủ động nói cho hắn địa chỉ của mình ở Tinh Điều quốc là tỏ ý rõ ràng rồi.
Kết quả không biết Tô Bình Nam giả ngu hay là nàng hiểu lầm ý của tên đại ác nhân này, tóm lại là chẳng những không có màn hỏi han ân cần như trong tưởng tượng của Ninh Khả, mà tên đại ác nhân này còn đề nghị trả thù lao hậu hĩnh cho nàng.
Thù lao...
Từ ngữ xa lạ này khiến nữ hài lập tức bĩu môi. Nhưng ngay sau đó, câu nói cuối cùng của đại ác nhân trước khi cúp máy lại làm cho Ninh Khả chuyển giận thành vui.
"Gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì gọi điện cho ta."
Mặc dù tên đáng ghét này vẫn hung hăng ngang ngược như mọi khi, nhưng Ninh Khả lập tức vui mừng hớn hở.
Vì vậy sau khi biết tin tức về Dương Chí Viễn và Yahoo, Ninh Khả vẫn rộng lượng gọi điện cho Tô Bình Nam.
Thật ra Ninh Khả không ổn lắm, nàng rất nhớ nhà.
Có câu "vừa ra nước ngoài là yêu nước ngay", hiện giờ Ninh Khả đang rơi vào trạng thái đó.
Tuy mọi người xung quanh đều rất khách khí, nhưng nội tâm khinh thường người Hạ quốc khiến Ninh Khả cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Nàng là kiểu nữ hài ưu nhã, gia cảnh và những gì ba mẹ dạy dỗ nàng từ nhỏ đã hun đúc nên khí chất như lan. Từ nhỏ đến lớn nàng luôn thuận buồm xuôi gió, thi đỗ vào Thanh Mộc, sau đó lại đến Stanford của Tinh Điều quốc đào tạo, nhìn kiểu gì cũng thấy nữ hài này thật ưu tú.
Nàng thuê một căn nhà, là thuê chung.
Ninh Khả có gia cảnh rất tốt, nhưng chỉ so với Hạ quốc thôi. Giá cả ở Tinh Điều quốc khiến Ninh Khả không thể chấp nhận được, cho nên nàng lựa chọn thuê chung.
Chủ nhà là một lão thái thái tóc bạc phơ, có phong thái ưu nhã mà Ninh Khả mơ ước.
Ninh Khả cảm thấy nếu mình già đi cũng được như vậy thì nàng có thể chấp nhận.
Chồng của lão thái thái là giáo sư đại học Stanford, không hề thiếu tiền. Bọn hắn cho hai nữ hài thuê nhà không phải để kiếm tiền mà là vì cô đơn.
Trùng hợp là chồng của lão thái thái làm trong chuyên ngành máy tính mà Tô Bình Nam cảm thấy hứng thú nhất. Bởi vì đại ác nhân cảm thấy hứng thú, cho nên Ninh Khả thường hay hỏi về xu hướng liên quan đến phương diện này, nhờ đó nàng biết được tin tức về Yahoo.
Nữ hài không phát hiện ra nguyên nhân mình để ý như vậy chỉ là vì có lý do quang minh chính đại gọi điện cho tên khốn kia.
Thật ra Tô Bình Nam không biết rõ địa vị của Dương Chí Viễn và Yahoo trong lĩnh vực internet sau này, nhưng hắn từng nghe thấy cái tên này.
Một công ty internet sừng sững suốt mấy thập niên tuyệt đối đáng giá để tập đoàn Cẩm Tú đặt vốn lớn.