"Michael.”
Cửa phòng bị đẩy nhẹ, giọng nói của Hagan vang lên phía sau hắn: “Hợp tác kinh doanh dầu ô liu còn phải đi đàm phán, người châu Á từ chối yêu cầu hợp tác của người bên Sonny. Vị Tô tiên sinh kia đã thông báo cho chúng ta rất rõ ràng rằng hắn chỉ hợp tác việc kinh doanh dầu ô liu với ngươi.”
Michael quay lại, vẻ mặt của Hagan rất tế nhị: "Vị Tô Bình Nam tiên sinh kia chỉ làm việc với ngươi, dường như hắn nghĩ rằng ngươi có thể ngồi vào vị trí lãnh đạo của gia tộc Corleone, hắn đang giữ gìn quyền uy của ngươi.”
“Sonny vội vàng như vậy sao? Chuyện của ba còn chưa xử lý xong hắn đã chạy đi làm kinh doanh?”
Giọng nói của Michael Corleone lộ vẻ tức giận: “Bây giờ hắn điên rồi sao?”
Hagan đè thấp giọng nói: “Kinh doanh dầu ô liu là nền móng của Sicilia, không phải là Sonny muốn vội vàng làm ăn, hắn chỉ muốn thông qua việc làm ăn này để thuyết phục những tộc nhân canh giữ ở Sicilia.”
Hagan dừng một chút rồi nói tiếp: "Sonny muốn làm giáo phụ, hắn có hơi nóng vội rồi.”
“Đúng vậy, hắn có thực lực này, từ khi còn nhỏ hắn đã đi theo ba và nắm trong tay rất nhiều tài nguyên ngầm.”
Sắc mặt và giọng nói của Michael vô cùng bình tĩnh.
Hagan gật đầu khen ngợi, khi gặp phải sự việc gì đó thì Michael là người giống giáo phụ nhất.
Hagan trầm ngâm một vài phút sau đó quyết định tin vào mắt nhìn của giáo phụ, hắn quyết định ủng hộ Michael.
Hắn cúi xuống nói bên tai Michael Corleone: "Vị Tô tiên sinh kia muốn ta chuyển lời tới ngươi.”
“Lời gì?”
“Nếu ngươi muốn, hắn sẵn sàng giúp ngươi giải quyết vấn đề đau đầu nhất, đó là các nguồn tài nguyên bạo lực của Sonny. Hắn đảm bảo với ta rằng sẽ không có gì ngoài ý muốn xảy ra với ngươi.”
Hagan nhìn Michael im lặng: “Đây là một cơ hội tốt, người châu Á đó có phong thái giống như giáo phụ, ta có thể nhận ra những gì hắn nói là đúng sự thật. Vì vậy ta nghĩ rằng ngươi nên thử một lần. Đây cũng là nguyên nhân ta bằng lòng giúp hắn chuyển lời cho ngươi.”
"Điều kiện của hắn là gì? Hắn muốn gì?”
Michael Corleone không trực tiếp trả lời câu hỏi của Hagan mà cẩn thận hỏi lại.
"Tình hữu nghị. Giáo phụ và ta đều coi tình hữu nghị là cơ sở của tất cả mọi thứ, ta chỉ cần tình hữu nghị chân chính của gia tộc Corleone.”
Hagan trầm giọng nói: “Đó là câu trả lời của hắn.”
"Được rồi.”
Michael Corleone gật đầu: “Ta không thể để gia tộc bị phá hủy trong tay Sonny, giúp ta nói với vị Tô tiên sinh kia rằng ta chấp nhận tình hữu nghị của hắn, nếu hắn có thể làm tất cả những gì đã hứa thì hắn sẽ nhận được báo đáp cực lớn.”
“Ok.”
Hagan đã thực hiện một động tác khiến Michael Corleone bất ngờ.
Hắn khom người nâng tay phải của Michael Corleone lên rồi nhẹ nhàng hôn lên tay Michael bằng một “nghi thức hôn tay.”
Trước giường giáo phụ đang hôn mê, Hagan đã dùng truyền thống đặc biệt của người Sicilia lựa chọn đối tượng trung thành sau này của mình.
…
Nếu nói giáo phụ là mặt trời lúc hoàng hôn thì Tô Bình Nam là mặt trời ban trưa.
Aston Dell chưa bao giờ thấy một nhân vật lớn như Tô Bình Nam. Trong mắt Aston Dell, boss của mình là một cỗ máy kiên cường điên cuồng, nháy mắt dường như New York xa hoa không còn hấp dẫn đối với hắn.
Aston đã nhìn thấy những cảnh tượng làm cho hắn không thể tin được. Có một số bảo bối tóc vàng mà hắn nhìn thấy cũng thèm nhỏ dãi ở phòng gym cật lực mắt đi mày lại quyến rũ boss của mình, vậy mà boss của mình phản ứng lại bằng cái nhíu mày. Điều này làm cho hắn mở rộng tầm mắt. Hơn nữa về mặt tiền bạc, có thể nói boss đối với người phía dưới cự kỳ hào phóng, từ phòng ở cao cấp cho đến việc ăn mặc ở thường ngày. Sự hào phóng đi đôi với nghiêm cẩn tuân thủ quy tắc làm cho Aston Dell cực kỳ kính sợ.
Kỷ luật đáng sợ của Tô Bình Nam và sức hút từ tận bên trong cốt tủy khiến Aston cảm thấy cho dù ngày nào đó boss không có tiền trả cho những người này, chỉ sợ bản thân mình cũng sẽ hết lòng phụ giúp hắn đông sơn tái khởi.
Mấy ngày nay, Tô Bình Nam tra xét tư liệu đến hai giờ mới ngủ, đủ loại tài liệu báo chí đã được dịch xong đều bị hắn dùng bút đỏ ghi đầy lên.
Vậy mà sáng sớm hôm sau, Tô Bình Nam chắc chắn sẽ xuất hiện đúng giờ như một chiếc đồng hồ ở phòng gym của khách sạn, mồ hôi đổ như mưa.
Lý do tại sao Tô Bình Nam lại bận rộn như vậy là vì hắn đang tìm kiếm ký ức về Tinh Điều quốc ở một thời không khác đã ẩn giấu rất sâu. Tuy rằng rất nhiều chuyện về Tinh Điều quốc hắn không rõ lắm, nhưng một số chuyện có chút dấu vết có thể tìm thấy, ví dụ như mấy ngày nay hắn đã thu mua bản quyền các câu chuyện của mười mấy nhân vật trong vũ trụ Marvel từ trong tay công ty Marvel.
Về việc Tô Bình Nam không thích hưởng lạc, Nobel và Aston Dell nhanh chóng đạt được nhận thức chung. So với Aston Dell, Nobel phóng khoáng hơn: "Dell, ngươi nói xem ta giúp boss hẹn hò với một ngôi sao Hollywood thì thế nào?”
Nobel nhìn áp phích của Catherine Zeta-Jones trên khách sạn và nói: “Ta luôn cảm thấy một nam nhân như boss nên có được nữ nhân tốt nhất trên thế giới...”
Aston Dell cười nhạt: “Nobel tiên sinh, ngôi sao nữ Hollywood không phải là nữ nhân tốt nhất, nhiều nhất thì các nàng chỉ có thể được sử dụng như công cụ giải tỏa cho boss mà thôi.”
Nói xong, Aston Dell nghi hoặc nhìn Nobel: “Bây giờ ta ở cạnh boss sẽ căng thẳng đến độ lòng bàn tay toát mồ hôi, ta không thể tưởng tượng kiểu nữ nhân nào có thể chinh phục boss.”
Nobel xòe tay: “Đừng hỏi ta, ta cũng tò mò về điều đó. Nhưng boss cũng là nam nhân, nếu không tại sao lại mua nhiều bản quyền như vậy từ công ty nát đó. Hắn nhất định sẽ tiến quân vào Hollywood."
Đại thiếu gia Nobel luôn có suy nghĩ đáo, Aston Dell cũng gật đầu đồng ý. Những diễn viên chính đóng phim của công ty Marvel đã chụp hình rất nhiều, hiệu ứng tiếng tăm cũng rất bình thường, nếu như boss không có ý tưởng tiến quân vào Hollywood tại sao lại mua mấy thứ này?
Thấy Aston Dell gật đầu, Nobel tán thưởng vỗ vai hắn: “Cho nên ngươi hiểu chưa, tương lai ngươi sẽ ở lại nơi này, có một số cơ hội ngươi phải giúp lão đại nắm chắc.”