Ngày đó Tô Bình Nam đi vào quán cà phê trước hai mươi phút, mặt không chút biểu cảm tìm một cái bàn lặng lẽ ngồi xuống dựa vào trong góc.
Hắn mỉm cười gọi một tách cà phê đen, lặng lẽ chờ đợi những điều quan trọng nhất trong cuộc đời Michael Corleone xảy ra.
"Xin chào.”
Tô Bình Nam dùng vài câu tiếng Anh mà hắn biết gọi nhân viên phục vụ, sau đó lấy ra một tờ tiền một trăm đồng đặt vào khay, chỉ vào micro: "Casablanca, cảm ơn.”
Phục vụ gật đầu: "Không ai có thể từ chối yêu cầu của một vị tiên sinh hào phóng.”
Năm phút sau, âm nhạc du dương phiêu đãng trong quán cà phê yên tĩnh phối hợp với ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ sát đất cùng những đồ trang trí tràn ngập dấu vết của năm tháng, bầu không khí của cả quán cà phê có vẻ cực kỳ yên bình.
Quán cà phê không nhiều khách, sau khi âm nhạc vang lên, mấy vị mỹ nữ tóc vàng ngồi trước cửa sổ còn nhẹ nhàng ngâm nga theo, không khí có vẻ lãng mạn.
…
Hai mươi phút sau xảy ra chuyện.
Trong tiếng nhạc lãng mạn và tiếng la hét, Sonny đã mất mạng.
Toàn bộ quá trình ngắn ngủi chỉ có mười mấy giây, Michael đội chiếc mũ dạ kéo xuống cực thấp bước ra khỏi quán cà phê, không nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Gương mặt Tô Bình Nam bình tĩnh, khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm. Thấy Michael quay lại, hắn còn đặc biệt nâng ly cà phê lên như một lời chào.
"Cảm ơn.”
Dòng máu bên trong Michael Corleone đã khiến hắn thực hiện một hành động cực kỳ mạo hiểm.
Hắn cởi mũ xuống, khom người thực hiện một nghi lễ thân sĩ rất tiêu chuẩn với Tô Bình Nam, cảm tạ người bạn duy nhất tham gia lễ rửa tội trưởng thành của hắn, sau đó mới nhanh chóng bỏ đi dưới sự che chở của những người khác trong gia tộc Corleone.
Chờ những người nằm sấp trên mặt đất kinh hồn đứng dậy, âm nhạc vẫn phiêu lãng như trước, không ai phát hiện người phương Đông ngồi ở góc kia đã biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại tách cà phê màu trắng còn bốc khói nghi ngút…
…
Michael Corleone ngồi nghiêm túc ngay ngắn trên chiếc ghế màu đen khổng lồ trong thư phòng của ba mình, mái tóc vàng vốn bồng bềnh trước trán cũng được chải tỉ mỉ ra sau đầu.
Số tiền khổng lồ mà người bạn Tô tiên sinh của hắn cung cấp và những nhược điểm mà giáo phụ để lại đã giúp hắn dễ dàng nắm bắt các nguồn lực chính trị của gia tộc Corleone. Cách hắn đối xử với Sonny và di chúc cuối cùng của giáo phụ đã khiến những người còn lại trong gia tộc Corleone phải thừa nhận Michael Corleone.
"Giáo phụ.”
Thành viên gia tộc của Corleone lần lượt đi vào thư phòng, ban ngày mà nơi này có vẻ hơi tối tăm.
Mọi người đi đến trước mặt Michael Corleone rồi khom người, dùng môi chạm vào mu bàn tay Michael, sau đó đứng dậy ôm và đi ra.
Toàn bộ quá trình im lặng bất thường, Hagan vẫn đứng sau Michael Corleone nhìn chằm chằm vào mỗi thành viên bước vào, ánh mắt tràn ngập sắc bén.
Kể từ bây giờ, gia tộc Corleone đã chào đón thủ lĩnh mới của mình.
…
"Ngươi đi đi, ta quyết định ở lại New York.”
Kat Daisy nhìn Ruth với ánh mắt màu hổ phách, tất cả hiện lên trong mắt nàng là sự kiên quyết, nàng muốn thay đổi vận mệnh của mình.
"Nếu gia nhập thế giới ngầm thì có thể tự mình thay đổi vận mệnh, tại sao lại không chứ?”
Kat đã cho mình một lý do, nữ tử lấy giấy chứng nhận CPA vừa được cấp ra và quyết định gặp Tô tiên sinh bí ẩn trẻ tuổi kia một lần. Một nhân viên tài chính chuyên nghiệp biết tiếng Hạ quốc và có trình độ CPA ở Tinh Điều quốc rất hiếm nên nữ tử cảm thấy mình có thể đi thử một lần.
Sau khi nữ tử chờ đợi cả ngày, cuối cùng đã tìm thấy cơ hội để gặp Tô Bình Nam.
Tô Bình Nam thấy Kat có chút bối rối, cất giọng bình tĩnh: "Ngươi rất có can đảm, hơn nữa cũng rất thông minh, nhưng ta cần một lý do có thể thuyết phục được ta.”
Kat Daisy gật đầu, suy nghĩ nửa ngày mới mở miệng: "Nỗi sợ hãi nghèo khó và bị áp bức lăng nhục khiến ta rất khó chịu. Hơn nữa ta cho rằng cái gọi là pháp luật của Tinh Điều quốc chính là thứ vô dụng, cho nên ta muốn làm việc cho ngươi, bởi vì đôi mắt ngươi tràn ngập khinh thường quốc gia này.”
"Đừng làm ta thất vọng.”
Tô Bình Nam hút xì gà lẳng lặng nhìn nữ tử mắt hổ phách này: "Hẳn là ngươi hiểu rõ ngươi đang chọn cái gì.”
...
Michael đã cho Sonny và Don một đám tang long trọng như nhau. Tại đám tang, có một khuôn mặt phương Đông cực kỳ đáng chú ý.
Tô Bình Nam thay một bộ vest màu đen thuần rất hiếm thấy, cử chỉ nghiêm trang.
Dù thế nào đi nữa, cả đời Don cũng đã từ chối không làm bất kỳ con rối của nhân vật lớn nào, hắn xứng đáng được người ta tôn kính. Tô Bình Nam thành tâm thành ý cúi đầu, hành động này của hắn tự nhiên chiếm được hảo cảm của không ít người.
Ở đây không có ai ngốc cả.
Hầu hết mọi người đều biết rõ những gương mặt châu Á bên cạnh Michael đều là cấp dưới của vị Tô tiên sinh trẻ tuổi này.
Việc kinh doanh dầu mỏ ở Sicilia với sự hợp tác toàn diện của các hạng mục kinh doanh khác, mỗi người đều rất rõ lợi nhuận ẩn chứa trong đó, sẽ không có ai chịu từ chối lợi ích, bao gồm cả những người ngồi đây của gia tộc Corleone.
Chưa kể thái độ của tân giáo phụ Michael tiên sinh đối với Tô Bình Nam đã cho thấy rất nhiều vấn đề.
Buổi liên hoan trưa diễn ra tại trang viên Corleone.
Khi còn sống, Don thích nhất là gặp mặt khách khứa tại thư phòng trang viên, dường như Michael cũng kế thừa cách làm này của Don.
Thư phòng không có chút thay đổi nào, bốn phía vẫn làm cho người ta cảm thấy áp lực với màu đỏ sậm.
Sô pha và bàn đá cẩm thạch đen bên cạnh đều đầy người. Hôm nay là ngày an táng Don nên người của gia tộc ở Sicilian đều đến tiễn đưa.