Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 473 - Chương 473: Chỉ Cần Đủ Triền Miên Cuồng Nhiệt Là Được Rồi

Chương 473: Chỉ cần đủ triền miên cuồng nhiệt là được rồi Chương 473: Chỉ cần đủ triền miên cuồng nhiệt là được rồi

Nhân viên tài chính do tập đoàn Hợp Sinh để lại cũng choáng váng. Thái độ của đại công tử Nobel đối với Tô Bình Nam như thế nào tất cả mọi người đều nhìn thấy, chuyện nhỏ như vậy cũng không làm được thì sau này làm ăn kiểu gì?

Nhân viên tài chính không có cách nào bèn dứt khoát ngồi xổm trên con đường Ninh Khả hay đi qua, làm cho Ninh Khả thấy phiền mới thôi. Cho đến khi mỗi ngày hai bên giằng co không dứt, rốt cuộc Ninh Khả cũng ngóng trông được Tô Bình Nam.

...

Tô Bình Nam ngồi ngay ngắn ở ghế sau xe Dodge nhìn Nobel mặt mày buồn bực, khoát tay ra vẻ không sao cả.

Tô Bình Nam biết tính tình Ninh Khả rất đạm bạc, nữ tử được dạy dỗ tốt đã quen với việc không tranh không cướp, rất nhiều chuyện nàng cư xử rất lý trí, cho nên chuyện không nhận quà tặng này không trách được người làm việc.

Tô Bình Nam cũng biết nguyên nhân khiến Nobel buồn bã.

Chuyến đi Tinh Điều quốc lần này, hiệu suất làm việc của tập đoàn Hợp Sinh làm cho Nobel mất mặt trước Tô Bình Nam, sự bất mãn của tên play boy cực kỳ sùng bái Tô Bình Nam này đối với gia tộc mình đã đạt tới cực điểm.

"Tính cách của người phía trên quyết định phong cách làm việc của người phía dưới, tập đoàn Hợp Sinh đã không còn nhuệ khí, tương lai an phận một góc thì còn có thể chứ khả năng tiếp tục kiêu ngạo là rất nhỏ.”

Tô Bình Nam vỗ vai Nobel đang u ám: "Khi đầu đàn là một con cừu thì phía dưới chắc chắn sẽ không có sư tử.”

Mặc dù lời nói của Tô Bình Nam rất không khách sáo nhưng Nobel cũng không phản bác mà hơi trầm mặc.

Hiện tại nhị thúc hắn nắm trong tay tập đoàn Hợp Sinh, lão gia tử cơ bản đã lui về phía sau hậu trường, dĩ nhiên chỉ muốn mọi chuyện an ổn.

"Nếu như tương lai ta tham gia làm chủ Hợp Sinh, nhất định sẽ giao nó cho Cẩm Tú, bởi vì ta muốn xem liệu lão đại có thể thực sự hoàn thành mục tiêu khó hoàn thành của hắn hay không."

Đây là lần đầu tiên trong lòng Nobel sinh ra ý nghĩ giống như một thời không khác, chẳng qua lúc này đối tượng mà hắn nhắm đến là tập đoàn Cẩm Tú của Tô Bình Nam.

Khi Tô Bình Nam gõ cửa, Ninh Khả mặc một bộ quần áo màu xám ở nhà, đeo tạp dề màu xanh nhạt, ánh mắt đầy quyến rũ.

"Canh nấu xong rồi, nếm thử tay nghề của ta một chút nhé.”

Không có lời nói dư thừa gì, nữ tử tự nhiên giống như chào đón người chồng đi làm về. Nàng giúp Tô Bình Nam cởi áo khoác treo trên tường. Tô Bình Nam cảm động trước sự ấm áp nhẹ nhàng này, ánh mắt nhìn nữ tử rất dịu dàng.

Phòng không lớn, được hai nữ tử dọn dẹp bài trí rất ấm áp, rất có hơi thở cuộc sống.

Các loại búp bê mà nữ sinh yêu thích chiếm một nửa giang sơn, góc tường còn có một cái đệm yoga, cái này làm cho Tô Bình Nam hơi kinh ngạc.

Thời đại này rất ít người luyện tập yoga, đây là lần đầu tiên hắn thấy có người thật sự đang luyện tập thứ này.

"Ngươi tập yoga à?"

Diện tích phòng không lớn, phòng ăn dĩ nhiên rất nhỏ hẹp, Tô Bình Nam nghiêng người ngồi ở bàn ăn màu trắng, cười hỏi Ninh Khả.

Ninh Khả gật đầu, nữ tử cẩn thận bưng canh nóng đã nấu gần ba tiếng đồng hồ đặt lên bàn, vừa thu dọn bát đũa, vừa nói: "Bạn cùng phòng A Thu của ta rất thích nghiên cứu yoga nên ta luyện theo nàng.”

Tô Bình Nam nhìn tiểu nữ nhân bận rộn, kéo tay Ninh Khả để cho nàng ngồi lên đùi mình, ghé vào bên tai nữ tử nói: "Ta thích yoga bởi vì..."

Tô Bình Nam nói xong, nữ tử mờ mịt vài giây bỗng nhiên đỏ mặt. Bấy giờ Ninh Khả mới phản ứng lại được, liếc đôi mắt quyến rũ nhìn nam nhân của mình một cái.

"Đại ác nhân này, trong đầu toàn nghĩ gì không đâu!”

Không khí phút chốc trở nên ấm áp.

Lâm Thụy Thu mang mấy quyển sách lớn che đầu vội vàng chạy về phía phòng nhỏ của mình.

Trưa nay nàng giúp giáo viên soạn vài con số nên bỏ lỡ bữa trưa, đến bây giờ bụng đã đói meo. Tay nghề nấu cơm của Ninh Khả thì khỏi phải chê, ở nơi đất khách quê người này ngắn ngủi hơn một tháng, Lâm Thụy Thu đã tăng ba cân.

"Vị tiểu thư này xin dừng bước.”

Khi Lâm Thụy Thu nhìn thấy phòng của mình, mấy người Hạ quốc ngăn cản nàng, trong đó có một người cao lớn khiến nàng phải ngẩng đầu mới có thể nhìn rõ mặt đối phương: “Có việc gì không?”

Ninh Khả đang xụi lơ thân thể, ánh mắt mê ly nhìn những vì sao ngoài cửa sổ, đột nhiên sợ hãi hô lên một tiếng: "Nguy rồi!”

Giọng nói của nữ tử có chút khàn khàn: "Buổi tối A Thu trở về ăn cơm, ta còn đặc biệt chuẩn bị..."

Lời còn chưa dứt, miệng nam tử đã chặn những lời còn lại của nữ tử xuống bụng.

"Không sao đâu, nhóm A Cửu sẽ xử lý, nhất định sẽ không để bạn cùng phòng của ngươi đói bụng đâu.”

Ninh Khả đã nói không nên lời, nam nhân cường tráng tiếp tục một vòng chinh phạt mới.

Hai ngày tiếp theo, Tô Bình Nam cùng Ninh Khả đi khắp California. Lâm Thụy Thu bị ép ở khách sạn bên ngoài một đêm còn muốn đi cùng, nhưng nhìn thấy bộ dạng rơi vào tình yêu của Ninh Khả thì thay đổi ý định.

Tất cả mọi người đều ở nơi đất khách quê người, cảm giác cô độc vốn hết sức mãnh liệt, sau đó lại bị Ninh Khả kích thích như vậy, cuối cùng Lâm Thụy Thu chỉ lễ phép cùng hai người ăn cơm trưa xong thì chạy đến nơi rất xa, tới một nơi mắt không thấy tâm không phiền.

Không có Lâm Thụy Thu, Tô Bình Nam cũng không để đám người Đỗ Cửu đi theo, Ninh Khả có vẻ hết sức dính người.

Từ đường phố đến xe buýt, rồi đến taxi, mỗi thời mỗi khắc nữ tử đều bám lấy cánh tay Tô Bình Nam, quả thực tình yêu trong mắt có thể hòa tan tất cả.

Lần đầu tiên yêu đương, Ninh Khả như rơi vào tay giặc, nhưng nữ tử chưa bao giờ mở miệng nói chuyện với Tô Bình Nam một câu về tương lai.

Ninh Khả chỉ cần hiện tại.

Nàng lý trí tỉnh táo, từ nhỏ đến lớn nàng đều cảm thấy tình yêu đầu tiên của mình nên thuần túy, giống như bông tuyết tung bay trong mùa đông, chỉ cần đủ triền miên cuồng nhiệt là được rồi.

Bình Luận (0)
Comment